Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa - Chương 506: Góp tiền mua nhà cho Khương Tú Tú

Cập nhật lúc: 2025-06-26 06:50:47
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không được!"

Khương Trừng gần như phản xạ từ chối ngay lập tức.

Nghĩ đến cảnh tượng trong giấc mơ, hắn chỉ muốn xử lý ngay chiếc vòng cổ đó, làm sao có thể đưa nó cho Khương Tú Tú đeo?

Có lẽ vì phản ứng của hắn quá kích động, Khương Vũ Tâm thoáng chút ngượng ngùng, nhưng nghĩ lại mối quan hệ giữa Khương Trừng và Tú Tú, phản ứng này cũng không có gì lạ.

Khương Tốc bĩu môi, lẩm bẩm: "Anh cũng keo kiệt quá đấy."

Tính cả lần trước, chị hắn đã cứu anh hai lần rồi, vậy mà đến một chiếc vòng cổ cũng không nỡ cho.

Khương Tú Tú thì tỏ ra vô tư, hoặc nói đúng hơn, phản ứng của Khương Trừng mới là điều cô cho là bình thường.

"Không phải vậy..."

Khương Trừng cố gắng giải thích, nhưng chẳng ai thèm nghe.

Khương Vũ Tâm dù cảm thấy cháu trai này hơi quá đáng, nhưng vẫn nhanh chóng tìm cách hoà giải:

"Không sao, Tú Tú cứ xem qua mấy bộ trang sức dự phòng của cô trước, chỉ là phong cách hơi cầu kỳ, em thử đeo xem sao."

Tiết Ngưng Ngọc cũng cười hiền hoà, giúp con trai mình gỡ rối:

"Chị còn giữ mấy bộ đồ quý giá lắm, chị sẽ bảo người mang đến cho Tú Tú chọn. Nếu em thích bộ nào, cứ coi như là quà sinh nhật của tam thẩm nhé."

Khương Tú Tú nghe vậy cũng không từ chối, mỉm cười cảm ơn: "Em cảm ơn tam thẩm."

Nhìn mọi người trong phòng nhiệt tình góp ý cho buổi tiệc sinh nhật của Khương Tú Tú, Khương Trừng đứng đó, bỗng cảm thấy mình thật lạc lõng.

Trong lòng hắn khó chịu vô cùng.

Lúc nãy hắn từ chối thẳng thừng, tuy một phần là do ảnh hưởng từ giấc mơ, nhưng cũng vì hắn biết ý nghĩa đằng sau chiếc vòng cổ đó.

Khương Trừng đấu tranh nội tâm một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng:

"Khương Tú Tú, anh không có ý xấu với em."

Lần hiếm hoi, hắn tỏ ra muốn hoà giải, giọng trầm xuống:

Phiêu Vũ Miên Miên

"Chỉ là chiếc vòng cổ đó không phù hợp... Nó là một món đồ có khuyết điểm."

Chiếc vòng cổ đó vốn là món quà sinh nhật hắn định tặng Lộ Tuyết Hy.

Dù được chế tác tinh xảo đến đâu, nhưng vì người dự định tặng đã trở nên không hoàn hảo.

Nó cũng trở thành một thứ không hoàn hảo.

Món đồ như vậy, không nên xuất hiện nữa.

Sau khi thoát khỏi sự ám thị của Chu Á Á, nhìn lại giấc mơ lúc đó, Khương Trừng cũng cảm thấy bản thân trong mơ thật điên rồ.

Có lẽ vì lần hiếm hoi hắn nghiêm túc giải thích như vậy, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía hắn. Khương Tú Tú thì nhìn hắn chằm chằm hai giây, sau đó chỉ nói:

"Em biết."

Không phải là "em hiểu rồi", mà là "em biết".

Khương Tú Tú có thể cảm nhận được khi nào Khương Trừng cố tình chống đối.

Còn câu chuyện đằng sau chiếc vòng cổ, cô cũng không tò mò.

Đó không phải việc của cô.

Tiết Ngưng Ngọc thấy con trai lớn của mình cuối cùng cũng biết điều, trong lòng vui mừng, liền vội vàng sai người đi lấy trang sức của mình.

Miễn là Tú Tú thích, dù không hợp với váy cũng không sao.

Bà đều tặng hết.

Con trai không đáng tin, chỉ có thể là mẹ nó bù đắp vậy.

Sau đó, việc thử váy và trang sức là chuyện của các quý bà.

Khương Trừng, Khương Tốc và mấy người khác bị đuổi ra ngoài. Khương Tốc suy nghĩ một lát, vẫn không yên tâm về anh trai mình, liền mon men lại gần hỏi Khương Trừng:

"Anh Trừng, anh định tặng chị em quà sinh nhật gì vậy?"

Khương Trừng: "...

Hắn bị hỏi khớp.

Quà sinh nhật cho Khương Tú Tú, hắn hoàn toàn chưa chuẩn bị.

Nhưng Khương Trừng nghĩ nếu nói thật, Khương Tốc chắc lại "nổi điên" với hắn, nên quyết định đau lòng cắt thịt.

Tặng thêm 0.5% cổ phần tập đoàn vậy!

Hắn vừa định nói, thì nghe Khương Tốc lên tiếng: "Anh đừng nói là lại tặng cổ phần tập đoàn nha, như vậy quá thiếu thành ý!"

Khương Trừng: "...

Giờ tặng cổ phần tập đoàn cũng không thể hiện được thành ý nữa sao?

Vậy hắn còn có thể tặng gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-506-gop-tien-mua-nha-cho-khuong-tu-tu.html.]

Trong lòng hoang mang cực độ, nhưng mặt vẫn cố giữ vẻ nghiêm túc của một người anh, hắn hỏi ngược lại Khương Tốc:

"Thế mày tặng cô ấy cái gì?"

Để hắn nghe tham khảo xem.

Khương Tốc làm sao không biết hắn đang tính gì, lập tức hừ một tiếng: "Bí mật, không nói cho anh biết đâu."

Nhưng Khương Tốc không nói, Khương Hán đứng bên cạnh lại mở miệng:

"Bọn tôi góp tiền mua cho Khương Tú Tú một căn nhà ở trung tâm thành phố."

Khương Tốc nghe xong liền phản đối: "Anh Hán, sao anh lại nói ra?!"

Hắn định ngày mai tạo bất ngờ cho chị mà.

"Chỉ một căn nhà?" Khương Trừng có chút khó hiểu, "Lại còn là góp tiền?"

Như vậy có phải... hơi bủn xỉn không?

Có lẽ nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Khương Trừng, Khương Tốc không nhịn được nói:

"Nhà ở trung tâm thành phố đắt lắm!"

Đặc biệt là căn họ mua lại còn rộng.

Chủ yếu là vì Khương Tốc chưa đủ 18 tuổi, tiền tiêu vặt có hạn, hắn không đủ khả năng mua một mình.

Nên mới tìm hai người anh "góp vốn".

Khương Trừng lại nhìn sang Khương Trạm đang đứng yên lặng bên cạnh: "Em cũng góp tiền?"

Khương Trạm nhanh chóng gõ vài chữ trên điện thoại, sau đó giọng điện tử phát ra: 【Có.】

Khương Trừng không hiểu: "Tại sao lại mua nhà cho cô ấy?"

Mua trang sức, túi xách không phải tốt hơn sao?

Con gái không phải đều thích mấy thứ đó sao?

Khương Hán khẽ hạ giọng, thành thật mà nói ý tưởng mua nhà ban đầu là do Khương Tốc đề xuất.

Hắn vẫn nhớ nguyên văn câu nói của Khương Tốc khi tìm hắn:

"Mỗi người chúng ta đều có tài sản riêng, ngay cả Khương Oánh cũng có, chỉ có chị em là không...

Chúng ta chuẩn bị cho chị ấy một căn, sau này nếu chị ấy lại bỏ nhà đi, cũng có chỗ ở tốt hơn."

Khương Hán nghe xong liền bị thuyết phục.

Khương Trừng nghe đến bốn chữ "bỏ nhà đi", tim đập thình thịch.

Đột nhiên nhớ lại lần trước, khi Khương Tú Tú bỏ nhà đi, họ cùng bác đến đón cô về, nhìn thấy căn hộ cũ kỹ của cô.

Lúc đó quả thực rất sốc.

Chỉ là không ngờ, Khương Tốc lại luôn ghi nhớ chuyện này.

Khương Trừng chợt hiểu ra, tại sao lúc trước họ đều chống đối Khương Tú Tú, nhưng Khương Tốc lại là người đầu tiên được cô chấp nhận lại.

Đứa em này tuy nhỏ tuổi, nhưng thấu hiểu hơn mấy người anh họ nhiều.

Khương Trừng hít một hơi thật sâu, nhìn em trai mình, hiếm hoi bỏ qua thân phận người anh:

"A... anh có thể góp một phần không?"

Khương Tốc: "...

Ngày tổ chức tiệc sinh nhật Khương Tú Tú, thời tiết vô cùng đẹp.

Sáng sớm, trên mạng tràn ngập tin tức về việc lực lượng cứu hộ rút khỏi vùng động đất. Tất cả người dân đều nhận được sự giúp đỡ và sắp xếp kịp thời từ các phía.

Người dân vùng động đất đứng hai bên đường tiễn đưa lực lượng cứu hộ, trên mạng tràn ngập cảm động và vui mừng. Chính quyền địa phương cũng cho biết sẽ dồn toàn lực để tái thiết lại quê hương.

Một số người dân Hải Thành để ý thấy, sáng sớm ở trung tâm thành phố xuất hiện nhiều khinh khí cầu.

Những khinh khí cầu này treo đầy băng rôn và dải lụa đủ màu sắc, bay lượn trên bầu trời thành phố, thu hút vô số ánh nhìn.

Có người nói, đó là băng rôn cầu phúc cho người dân vùng động đất của Tập đoàn Khương Hải.

Cũng có người nói, đó là khinh khí cầu được thả lên để chúc mừng sinh nhật lần thứ 18 của công chúa lớn tập đoàn.

Có người qua đường tò mò hỏi: "Công chúa lớn của Tập đoàn Khương Hải? Là ai vậy?"

Người bên cạnh lập tức giải thích:

"Là cô gái trong chương trình huyền học đó, Khương Tú Tú, biết không?"

Người qua đường nghe xong liền tỏ ra hiểu ra.

Công chúa tập đoàn thì hắn không rõ lắm.

Nhưng cái tên Khương Tú Tú thì hắn nghe quá nhiều rồi!

Tiểu đại sư Khương mà~

Loading...