Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa - Chương 419: Lời Nói Thành Sự Thật
Cập nhật lúc: 2025-06-24 15:51:18
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng điệu của lão thái thái không được tốt lắm.
Bà biết mình bị lừa gạt suốt nhiều năm trời, nhưng lại không muốn thừa nhận rằng đó là do mình nhìn người không chuẩn.
Trong lòng bà bất giác trách móc Khương Tú Tú sao không sớm nói cho bà biết.
Trước đây, cô có thể nhìn ra Khương Trừng bị đoạt vận khí dẫn đến xui xẻo, ắt hẳn cũng đoán được vấn đề của bà có liên quan đến Lộ Tuyết Hy.
Vậy tại sao không nói với bà?
Bà lại nghĩ đến ông nhà mình, thấy lão gia họ Khương và Khương Vũ Thành đều tỏ ra bình thản, trong lòng bà càng thêm bất mãn.
"Các người cũng đã biết chuyện này từ lâu? Sao không nói với ta?!"
Lúc này, Khương lão thái thái đã hoàn toàn quên mất chuyện của Lộ Tuyết Tình.
Bà tức giận.
"Là em yêu cầu ông nội và bố tạm thời không nói."
Khương Tú Tú bình tĩnh đáp lời, không đợi bà hỏi tiếp liền nói:
"Bởi vì em nghĩ chuyện này nên được nói ra vào thời điểm thích hợp hơn, hiệu quả sẽ tốt hơn, ví dụ như bây giờ."
Khương lão thái thái: ...
"Nhưng lão thái thái vốn yêu quý hậu bối nhà họ Lộ, chắc cũng không để ý chuyện này đâu. Dù sao việc Lộ Tuyết Hy làm cũng không đại diện cho nhà họ Lộ, càng không đại diện cho Lộ Tuyết Tình.
Em đã nói xong, lão thái thái muốn tiếp tục tìm người để yêu thương hay đón một người cháu gái về nhà, tùy ý bà."
Khương Tú Tú nói xong, đứng dậy định lên lầu tiếp tục công việc của mình.
Lần này, Khương Hoài không hề lên tiếng, nhưng từ khi Khương Tú Tú nói những lời cuối, nụ cười trên môi anh chưa từng tắt, vừa cảm động vừa ngưỡng mộ. Một lúc sau, thấy lão thái thái không phản ứng, anh cũng đứng dậy, gật đầu với bà rồi lên lầu.
Những thành viên còn lại trong nhà họ Khương ngoài lão gia và Khương Vũ Thành đều nhìn nhau, chỉ dám nhìn sắc mặt của lão thái thái, không dám khuyên cũng không dám đi.
Một lúc sau, Khương lão thái thái dường như đã bình tĩnh lại, quay sang hướng cầu thang nói giận dữ:
"Đón cái gì?! Ta có nói đón ai về đâu?"
Dù bà đã cho Lộ Tuyết Tình vào nhà, nhưng chưa từng nghĩ sẽ nuôi nấng cô ta như Lộ Tuyết Hy.
Bà đâu có thực sự lú lẫn.
Chịu thiệt một lần đủ rồi, không thể không rút kinh nghiệm.
Bà chỉ thấy đứa trẻ đó đáng thương...
Nhưng chút thương cảm dành cho hậu bối nhà họ Lộ, sau khi biết được những năm tháng không đi lại được là do Lộ Tuyết Hy, đã hoàn toàn tan biến.
Thậm chí càng nghĩ càng tức giận.
Sau khi biết sự thật, lão thái thái giờ đây không thể nhìn thẳng bất kỳ ai trong nhà họ Lộ.
"Quản gia, từ nay về sau, bất kỳ ai nhà họ Lộ đến, đều không cho vào! Tin tức gì về nhà họ Lộ cũng không cần báo với ta nữa."
Lão thái thái nói xong, vẫn giữ vẻ uy nghiêm của một người bà, liền ra hiệu cho Khương Hán đẩy bà về phòng.
Khương Tốc xem hết cảnh tượng, đôi mắt sáng rực.
Chị gái quả nhiên là chị gái.
Ra tay là biết ngay.
Phải làm sao đây?
Cậu đã bắt đầu mong chờ chị gái đối phó với anh trai mình.
Mau làm cho anh trai ngu ngốc này tỉnh ngộ đi.
Cậu mệt mỏi lắm rồi.
...
Khương Tú Tú không biết được sự mong chờ cuồng nhiệt của Khương Tốc, trên đường về phòng, cô thấy Khương Trạm đi theo mình.
Khương Trạm cùng cô lên lầu, nhưng vì anh vốn không nổi bật, nên không ai để ý anh rời đi.
Khương Tú Tú thấy anh thở hổn hển, chỉ leo hai tầng cầu thang mà mặt đã tái mét.
"Anh có chuyện muốn nói với em?"
Khương Trạm gắng gượng lấy lại hơi thở, gật đầu, nhanh chóng gõ chữ trên điện thoại, sau đó phóng to chữ cho cô xem.
Khương Tú Tú hơi tò mò tại sao anh không dùng giọng nói, nhìn kỹ, đôi mắt hơi nheo lại, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Khương Trạm viết:
[Lúc đầu, bà nội không đồng ý cho Lộ Tuyết Tình vào nhà, nhưng sau khi Khương Trừng đưa một người phụ nữ về nhà nói một câu.]
[“Cô ấy trông rất vô tội, cô ấy nên được tha thứ.”]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-419-loi-noi-thanh-su-that.html.]
Chính sau khi Chu Á Á nói câu này, tối hôm đó, lão thái thái đột nhiên suy nghĩ lại, cảm thấy mình đối xử với nhà họ Lộ có phải quá tuyệt tình hay không.
Lộ Tuyết Hy làm sai, nhưng Lộ Tuyết Tình thì không liên quan.
Cứ khắt khe với hậu bối nhà họ Lộ, khiến bà trở thành người lớn quá tính toán.
Thế là ngày hôm sau, Lộ Tuyết Tình được phép vào nhà.
Khương Tú Tú không ngờ, chuyện này lại liên quan đến Chu Á Á.
Hơn nữa, Khương Trạm còn khôi phục lại nguyên văn câu nói của cô ta.
Khương Tú Tú cảm thấy có chút gì đó kỳ lạ.
Dù cho thấy đối phương vô tội, nhưng có ai dùng ngữ cảnh như vậy để nói không?
[Cô ấy nên được tha thứ.]
Không phải là đang cảm thán hay khuyên bảo, mà giống như đang đưa ra một kết luận.
Đột nhiên, Khương Tú Tú nhớ đến lời nam quỷ tầng 18 kể về cô gái hắn gặp, lúc đó cô ta nói:
[Anh sẽ trở nên mạnh mẽ.]
Sau đó, nam quỷ thực sự trở nên mạnh mẽ.
Và còn cô gái nhảy lầu ở tòa nhà triển lãm.
Lúc đó, cô cũng nghe thấy giọng điệu tương tự.
[Cô ấy sẽ chết.]
Rồi cô gái vốn đã được khuyên can lại chết.
Nếu những lời này đều được nói bởi cùng một người, thì việc cô gái tên Chu Á Á này được Khương Trừng coi trọng có lẽ không đơn giản.
Mà có thể dùng một câu nói để quyết định sinh tử của một người, Khương Tú Tú chỉ có thể nghĩ đến một khả năng.
Ngôn Linh.
Lời nói thành sự thật, lời nói thành phép.
Đây chính xác là năng lực thần thánh được thiên đạo ban tặng.
Nếu Chu Á Á thực sự là Ngôn Linh bẩm sinh, thì chuyện này sẽ trở nên phức tạp.
Trước tiên, tại sao cô ta lại tiếp cận Khương Trừng?
Đúng vậy, tiếp cận.
Khương Tú Tú đã nghe Khương Tốc kể về quá trình Khương Trừng và Chu Á Á quen nhau.
Khương Trừng đã bắt được Lộ Tuyết Hy, nhưng lại bị đánh ngất.
Sau khi bị đánh ngất, lại tình cờ được cô ta phát hiện và cứu.
Khi có quá nhiều sự trùng hợp, thì đó không còn là trùng hợp nữa, mà là sự sắp đặt.
Khương Tú Tú đang suy nghĩ, thì Khương Trạm đã thu lại điện thoại, lẳng lặng quay người định rời đi.
Khương Tú Tú nhìn theo bóng lưng anh, trong lòng có chút mơ hồ:
"Anh cố ý nói với em chuyện này, có nghi ngờ gì sao?"
Lẽ nào người giúp anh hóa giải mệnh Đồng Tử trước đây cũng từng nói với anh về sự tồn tại của Ngôn Linh?
Khương Trạm nghe cô hỏi, dừng bước, một lúc sau, cúi đầu gõ chữ:
[Thấy kỳ lạ, nên nói với em một tiếng.]
Anh đứng tại chỗ phát xong giọng nói, không có ý giải thích thêm, thậm chí không quay đầu, cứ thế rời đi.
Khương Tú Tú: ...
Được rồi, lại thêm một người nữa cần cô phải suy đoán.
Viện trưởng, Chu Á Á, và cả Khương Trạm.
Đây chính là lý do Khương Tú Tú thích dùng Chân Ngôn Phù.
Bất kể đối phương có ý đồ gì, một đạo Chân Ngôn Phù phát ra, tất cả sẽ phải khai ra.
Tiếc là, linh lực của viện trưởng mạnh hơn cô, Chân Ngôn Phù của cô không có tác dụng với ông ta, Khương Trạm không nói được, dùng Chân Ngôn Phù cũng vô dụng.
Còn lại Chu Á Á...
Khương Tú Tú đã bắt đầu tò mò.
Không biết Chân Ngôn Phù của cô dùng lên người cô ta có hiệu quả không.
Ừm...
Phiêu Vũ Miên Miên
Tốt nhất là có.