Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa - Chương 391: Hắn chính là món "rau" tự nộp mình
Cập nhật lúc: 2025-06-24 11:55:50
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chúng tôi... chúng tôi đến tìm Tuyết Hy."
Lộ phụ nhìn Khương Trừng, giọng nói đầy lo lắng cho con gái.
Lộ mẫu nghe thế liền phụ họa:
"Đúng vậy, mấy ngày rồi chúng tôi không gặp Tuyết Hy, gọi điện không nghe, nhắn tin không trả lời. Đứa bé này thật quá ngang ngược, chỉ vì chút mâu thuẫn nhỏ với em gái mà..."
Bà ta vô thức định than phiền, nhưng khi bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Lộ phụ, sắc mặt bỗng cứng đờ, gượng gạo chuyển giọng:
"Thiếu gia Trừng, hôm đó cậu không phải cùng Tuyết Hy rời khỏi nhà họ Lộ sao? Tuyết Hy giờ ở đâu vậy? Có phải đã về nhà họ Khương không? Có thể gọi cô ấy ra gặp chúng tôi không? Chúng tôi thật sự rất lo lắng."
Lộ mẫu không nhắc thì thôi, vừa nhắc lại khiến Khương Trừng nhớ lại chuyện hôm đó, khi hắn chủ động dẫn Lộ Tuyết Hy rời khỏi nhà họ Lộ.
Khi bị nhốt trong búp bê, hắn đã vô số lần hồi tưởng lại tình cảnh hôm đó, và nhận ra mình chính là món "rau" tự nguyện dâng lên cho Lộ Tuyết Hy.
Ừ, hắn chính là món "rau" đó.
Ngày hôm đó gần như là ngày đen tối nhất trong đời hắn.
Nếu có thể, hắn thậm chí không muốn nhớ lại.
Vậy mà hai người trước mặt lại cố tình nhắc hắn chuyện này.
Gần như ngay lập tức, sắc mặt hắn trở nên âm trầm:
"Lộ Tuyết Hy không có ở đây, các người cũng đừng đến nhà họ Khương nữa. Từ nay về sau, nhà họ Khương và nhà họ Lộ chẳng còn quan hệ gì với nhau!"
Lộ phụ và Lộ mẫu nghe vậy sắc mặt đại biến, điều họ lo lắng chính là chuyện này!
Mấy ngày qua, nhà họ như chui vào đống hỗn độn.
Trước hết, những vết phồng rộp trên tay Tuyết Tình mãi mới xẹp xuống, nhưng lại để lại một hàng sẹo xấu xí, muốn xóa hết phải tốn một khoản tiền lớn.
Tiếp đó, công ty cũng gặp vấn đề, đơn hàng nhà họ Khương cấp bị thu hồi, các đối tác khác như ngửi thấy mùi bất ổn, cũng lần lượt chấm dứt hợp tác.
Ông ta gọi điện cho đường cô, nhưng đường cô không thèm nghe máy.
Muốn nhờ Tuyết Hy hỏi xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng Tuyết Hy cũng liên lạc không được. Bất đắc dĩ, họ mới tìm đến nhà họ Khương.
Họ biết trong nhà họ Khương, người thân thiết nhất với Tuyết Hy là Khương Trừng, nên mới hỏi hắn ngay từ đầu.
Nhưng phản ứng của Khương Trừng rõ ràng không như họ tưởng tượng.
Họ lại nhìn về phía Khương Hán đứng bên cạnh.
À phải, Khương Hán hình như cũng khá thân với Tuyết Hy, hai người còn học cùng trường đại học!
Khương Hán và Khương Trừng thân với Tuyết Hy như vậy, không thể bỏ mặc họ được.
Họ chính là cha mẹ ruột của Tuyết Hy mà!
"Đừng nhìn tôi, Lộ Tuyết Hy dùng tà thuật hãm hại nhà họ Khương, đã bị Cục An Toàn bắt đi rồi."
Khương Hán không nhịn được lên tiếng, nhưng sau đó lại vô thức liếc nhìn Khương Tú Tú đứng phía xa.
Khương Tú Tú không vội rời đi, cô đứng bên xe, quan sát tình hình nơi này.
Lộ phụ và Lộ mẫu nghe nói con gái bị bắt đi, đầu óc trống rỗng.
"Bị... bắt đi rồi?"
Bị Cục An Toàn bắt đi?
Lại còn vì dùng tà thuật?
Hại chính nhà họ Khương!?
Lộ phụ chỉ cảm thấy mắt tối sầm, suýt nữa ngất tại chỗ vì tức giận.
Đứa con gái bất hiếu này!
"Không thể nào, Tuyết Hy sao có thể làm chuyện như vậy?"
Lộ mẫu không tin, lại nhìn Khương Trừng, hy vọng hắn sẽ đứng ra bảo vệ Tuyết Hy.
"Thiếu gia Trừng, cậu hiểu Tuyết Hy nhất, hai đứa lớn lên cùng nhau, nó là đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy, sao có thể làm chuyện này được? Có phải có hiểu lầm gì không?"
Bà ta nhìn Khương Trừng đầy hy vọng, mong hắn sẽ nói vài lời bênh vực Tuyết Hy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-391-han-chinh-la-mon-rau-tu-nop-minh.html.]
Nhưng Khương Trừng lại cảm thấy những lời này như đ.â.m thẳng vào tim, chọc thủng vô số lỗ.
Phải.
Hắn từng nghĩ mình hiểu Lộ Tuyết Hy nhất.
Họ lớn lên cùng nhau!
Lộ Tuyết Hy...
Lộ Tuyết Hy đúng là đã làm!
"Không có hiểu lầm nào cả!"
Khương Trừng lạnh giọng, sắc mặt âm trầm:
"Lộ Tuyết Hy suýt nữa hại ta và bà nội, hại cả nhà họ Khương. Chuyện đã được điều tra rõ ràng, các người muốn tìm con gái thì đến Cục An Toàn. Đừng xuất hiện ở đây nữa!"
Trước đây vì nể mặt Lộ Tuyết Hy nên mới chiếu cố nhà họ Lộ.
Bây giờ, đừng hòng!
Lộ mẫu thấy thái độ của Khương Trừng, cuối cùng cũng nhận ra nhà mình không thể dựa vào cây đại thụ họ Khương nữa. Nghĩ đến tình hình công ty và gia đình hiện tại, bà ta không nhịn được mắng:
"Đứa con gái bất hiếu này! Tôi thật là tạo nghiệp, sao lại sinh ra đứa con như vậy?"
Nói xong không quên giải thích với Khương Trừng và Khương Hán:
"Thiếu gia Trừng, chuyện Tuyết Hy làm không liên quan gì đến chúng tôi, chúng tôi cũng không biết nó học tà thuật ở đâu. Cậu biết đấy, nó dám hại cả em gái ruột của mình, Tuyết Tình giờ bị nó hại rất thê thảm.
Mấy năm nay nó cũng không thân thiết với nhà, những chuyện nó làm chúng tôi hoàn toàn không biết gì. Nó là nó, các cậu đừng vì nó mà cắt đứt quan hệ giữa hai nhà chúng ta..."
Khương Trừng và Khương Hán nghe những lời thoái thác trách nhiệm không chút do dự của Lộ mẫu, nhíu mày tỏ vẻ khinh thường.
Đúng, Lộ Tuyết Hy mấy năm nay sống ở nhà họ Khương, cũng không tiếp xúc nhiều với gia đình, nhưng ít nhất nó cũng là con gái ruột của họ.
Vừa rồi còn muốn mượn quan hệ với con gái để kéo gần khoảng cách, giờ biết con gái ruột đắc tội với nhà họ Khương, lại lập tức thoái thác trách nhiệm, thậm chí còn quay sang đạp thêm vài cái.
Gia đình như vậy, phẩm chất như vậy, thật đáng khinh.
Khương Trừng dù ghét Lộ Tuyết Hy, nhưng cũng ghét cách hành xử của nhà họ Lộ.
"Nếu không phải vì các người không biết chuyện, bà nội cũng không muốn truy cứu nhà các người, các người nghĩ mình còn có thể đứng đây vô sự sao? Lập tức biến khỏi đây, từ nay về sau, nhà họ Khương và nhà họ Lộ không còn bất cứ quan hệ nào!"
Khương Trừng là người khi yêu có thể yêu cả nhà, nhưng một khi đã ghét...
Thì mặc kệ nhà ngươi thế nào.
Đi đâu cũng được, miễn đừng xuất hiện trước mặt hắn.
Lộ mẫu nghe vậy sắc mặt đại biến, lại cố gắng vãn hồi quan hệ giữa hai nhà.
Lộ phụ biết tìm Khương Trừng không có tác dụng, liền muốn gặp Khương lão thái thái.
Đó là đường cô ruột của ông ta, bà không thể bỏ mặc nhà họ Lộ quay về cảnh cũ được!
Bảo an thấy hai người còn định xông vào, lập tức không khách khí, kéo mỗi người một bên lôi đi.
Lộ mẫu là phụ nữ, bảo an không tiện dùng vũ lực, lực kéo nhẹ hơn, khiến bà ta thoát khỏi tay bảo an, rồi bất ngờ lao về phía Khương Tú Tú.
"Đại sư Khương, cứu gia đình chúng tôi với..."
Khương Tú Tú đứng xem náo nhiệt đã lâu, thấy Lộ mẫu lao tới cũng không chút bất ngờ.
Thậm chí còn có cảm giác "quả nhiên như vậy".
Cô đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích, thậm chí cũng không giơ tay lên.
Phiêu Vũ Miên Miên
Mọi người chỉ thấy Lộ mẫu vừa lao đến trước mặt Khương Tú Tú, tay còn chưa kịp chạm vào góc áo, đã thấy một vật gì đó từ người cô bay ra, dán ngay trước mắt Lộ mẫu.
Khương Hán nhận ra, đó là tiểu giấy vàng mà Khương Tú Tú gần đây luôn mang theo.
Tiểu giấy vàng đột ngột dừng cách mắt Lộ mẫu không đầy năm centimet.
Lộ mẫu đang lao tới bị tiểu giấy vàng phóng to trước mắt dọa cho giật mình, lập tức lùi lại mấy bước.
Sau đó, chân bà ta vấp phải vật gì, kêu lên một tiếng, rồi đ.â.m sầm vào một... người.