Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa - Chương 359: Giữa Em và Cô Ấy, Mọi Người Chọn Ai?
Cập nhật lúc: 2025-06-23 05:59:18
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sự việc diễn ra quá nhanh, gia đình họ Lộ bao gồm cả Khương Trừng đều chưa kịp định thần trước lời nói về "lời nguyền" của Khương Tú Tú.
Ngay cả bản thân Lộ Tuyết Hy cũng đang ngơ ngác, thì móng tay được làm đẹp cầu kỳ của Lộ Tuyết Tình đã xuyên qua hướng Khương Trừng, cào thẳng vào mặt Lộ Tuyết Hy.
"Á!"
Lộ Tuyết Hy kêu lên một tiếng đau đớn, vừa che mặt lùi lại, vừa vô thức kéo Khương Trừng ra đỡ trước người mình.
Khương Trừng cảm thấy bị giật mạnh, chưa kịp ngăn cản thì mặt cũng bị cào một phát.
Trên má lập tức lan tỏa cảm giác đau rát, Khương Trừng bực tức, vô thức đẩy mạnh Lộ Tuyết Tình ra.
Lộ Tuyết Tình bị đẩy ngã xuống đất, Lộ phụ và Lộ mẫu thấy vậy sắc mặt đại biến, không nhịn được quát lên:
"Sao anh có thể đánh một đứa trẻ?!"
"Tuyết Tình vẫn còn là trẻ con mà!"
Rồi lại trách móc Lộ Tuyết Hy: "Em gái ruột của con mà con cũng nỡ lòng?! Sao con có thể độc ác đến vậy?! Dám dùng thủ đoạn tàn nhẫn như thế để hại em?!"
Lộ phụ và Lộ mẫu đã nhận ra Khương Tú Tú là ai rồi.
Dù sao Khương Tú Tú cũng nổi tiếng trên mạng, họ tự nhiên biết thân phận của cô.
Vừa là tiểu thư nhà họ Khương, vừa là pháp sư có thực lực, lời cô nói chắc chắn là sự thật.
Nghĩ đến những vết phồng rộp trên tay Tuyết Tình, hóa ra là do lời nguyền của Tuyết Hy.
Ánh mắt Lộ phụ và Lộ mẫu nhìn đứa con gái không lớn lên bên mình tràn đầy phòng bị và ghét bỏ.
Tuyết Tình chỉ đòi một sợi dây chuyền, con gái thích đồ đẹp có gì sai?
Không muốn cho thì thôi, lại dám trực tiếp hạ lời nguyền, Tuyết Tình là em gái ruột mà, tâm địa quá độc ác.
Lộ phụ và Lộ mẫu vừa nói, vừa đau lòng định đỡ Lộ Tuyết Tình đứng dậy.
Nhưng Lộ Tuyết Tình không chịu, giãy giụa, ngồi bệt xuống đất khóc lóc:
"Bắt nạt người! Quá bắt nạt! Mọi người hợp sức bắt nạt em! Sao em lại có chị gái độc ác như vậy?! Còn anh! Anh cũng chẳng phải thứ tốt lành gì! Hu hu..."
Lộ Tuyết Tình vừa khóc vừa chỉ vào Khương Trừng và Lộ Tuyết Hy mắng: "Các người là một lũ xấu xa! Cấu kết với nhau! Các người... các người là một đôi nam nữ vô lại!"
Khương Trừng nghe lời mắng của Lộ Tuyết Tình, sắc mặt đột nhiên thay đổi, không còn giữ phép lịch sự, che vết thương trên mặt quát lớn:
"Em im miệng lại!"
Hắn thực sự tức giận.
Nhà họ Lộ toàn là loại người gì vậy!
Lại nghĩ đến kẻ chủ mưu gây ra chuyện này, Khương Trừng lại trừng mắt nhìn Khương Tú Tú:
"Khương Tú Tú! Có liên quan gì đến cô ở đây?! Sao cô độc ác thế?! Tuyết Hy đắc tội gì cô mà cô dám vu khống cô ấy?!
Còn nói gì lời nguyền! Trong nhà ta, người có khả năng hạ lời nguyền nhất chính là cô! Suốt ngày làm trò yêu ma quỷ quái, khiến nhà cửa không lúc nào yên ổn!"
Khương Trừng thực sự tức giận.
Hắn không kiềm chế được, trút giận lên Khương Tú Tú.
Khương Tú Tú thần sắc lạnh lùng, chỉ nói: "Người nên im miệng là anh."
Nói rồi vung tay.
Mọi người chỉ thấy có thứ gì đó bay nhanh về phía Khương Trừng.
Chưa kịp nhìn rõ, đã nghe một tiếng "bốp" vang lên, như tiếng giấy quất vào.
Khương Trừng bị cái gì đó tát mạnh vào mặt, đầu vẹo sang một bên.
Nhưng chưa hết, thứ đó tát xong một bên, lại bay sang tát tiếp một cái vào bên kia.
Khiến mặt Khương Trừng quay lại, rồi mới làm một động tác nhào lộn trên không, đầy kiêu hãnh bay về vai Khương Tú Tú, cuối cùng còn nhún nhảy đắc ý.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ.
Đó là một tiểu nhân giấy sống động.
Tận mắt chứng kiến cảnh huyền ảo như vậy, Lộ Tuyết Tình tạm thời quên khóc, ngây người nhìn tiểu nhân giấy trên vai Khương Tú Tú.
Mặt mũi ngơ ngác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tro-ve-khong-dien-vai-thien-kim-gia-nua/chuong-359-giua-em-va-co-ay-moi-nguoi-chon-ai.html.]
Nhưng rất nhanh lại tràn đầy phấn khích.
Đến lúc này cô mới nhận ra Khương Tú Tú, cô cũng từng xem Linh Cảm!
Tiểu nhân giấy đánh người, cô từng thấy rồi!
Khương Tú Tú này là đại sư thực sự!
Cô có cứu rồi!
...
So với niềm vui của Lộ Tuyết Tình, Khương Trừng lúc này chỉ còn lại sự xấu hổ và phẫn nộ.
Hắn trừng mắt nhìn Khương Tú Tú: "Cô dám đánh anh!"
Hắn là anh họ của cô mà!
"Nếu anh còn sủa bậy, em sẽ đánh tiếp, dù sao đây cũng không phải là nhà họ Khương."
Khương Tú Tú nhìn vết đỏ dần hiện trên mặt hắn, khẽ mỉm cười: "Anh muốn thử lại không?"
Vừa dứt lời, Khương Trừng đã thấy tiểu nhân giấy trên vai Khương Tú Tú chuẩn bị tư thế tấn công.
Nhớ lại hai cái tát vừa rồi, hắn vô thức che mặt lùi lại một bước lớn.
Hắn không phải sợ cô, chỉ là không muốn chấp nhặt với cô mà thôi.
Lộ Tuyết Hy lúc này dường như cũng đã tỉnh táo lại, bước tới kéo Khương Trừng, rồi nói với Khương Tú Tú:
"Tú Tú, em không biết tại sao chị lại ghét em đến vậy, nhưng việc em không làm thì em không làm. Lời nguyền chị nói, em hoàn toàn không biết gì cả!"
Miệng nói vậy, nhưng thực ra Lộ Tuyết Hy cũng có chút hoảng sợ.
Hệ thống rõ ràng đã nói sẽ không bị phát hiện, tại sao Khương Tú Tú lại biết đó là lời nguyền do hệ thống gây ra?
Cô cũng không định lấy mạng Lộ Tuyết Tình, dù sao cũng là em gái ruột.
Cô chỉ muốn cho cô ấy một bài học, để cô ấy biết không được tùy tiện đoạt đồ của người khác, là vì giáo dục cô ấy.
Đồng thời cũng biết hôm nay Khương Trừng sẽ đến, cố ý để cô ấy gây chuyện, để Khương Trừng thấy rõ hơn hoàn cảnh của cô ở nhà họ Lộ.
Rõ ràng mọi chuyện đều ổn, ai ngờ Khương Tú Tú đột nhiên xuất hiện, còn nói ra chuyện lời nguyền.
Lộ Tuyết Hy trong lòng đầy phẫn nộ.
Từ khi Khương Tú Tú xuất hiện, cô đã thấy chuyện không ổn.
Nếu tiếp tục truy cứu, phát hiện trong cơ thể cô còn có hệ thống, Khương Tú Tú chắc chắn sẽ không buông tha cô.
Nghĩ đến đây, Lộ Tuyết Hy cúi đầu, kéo Khương Trừng nức nở:
"Trừng ca, người trong sáng tự nhiên thanh cao, anh đừng vì em mà động thủ với Tú Tú, nếu người nhà biết anh sẽ không giải thích được, em không muốn anh lại bị Hoài ca làm khó."
Khương Trừng nghe lời này của Lộ Tuyết Hy, lòng mềm nhũn, lại càng thêm thương xót cô.
Lộ Tuyết Tình nghe thấy thì không khách khí: "Nói nghe hay lắm, lẽ nào Tú Tú đại sư lại oan cho chị? Nếu chị không làm, tại sao Tú Tú đại sư lại nói vậy? Tại sao không nói người khác mà lại nói chị!
Rõ ràng là chị độc ác muốn hại em! Hại c.h.ế.t em rồi chị sẽ là đứa con duy nhất trong nhà!"
Phiêu Vũ Miên Miên
Lộ Tuyết Tình càng nghĩ càng thấy đúng, lập tức quay sang Lộ phụ và Lộ mẫu:
"Bố mẹ! Mọi người đều thấy rồi, cô ấy độc ác như vậy, con không muốn cô ấy tiếp tục ở nhà mình nữa! Trong nhà này, có cô ấy thì không có con, có con thì không có cô ấy! Bố mẹ nói đi, giữa con và cô ấy, mọi người chọn ai?!"
Lộ mẫu nghe vậy vội nói: "Đứa bé ngốc nói gì vậy?! Làm sao bố mẹ có thể không cần con?!"
Nói không bỏ Lộ Tuyết Tình, nhưng không nhắc gì đến Lộ Tuyết Hy, dù Lộ Tuyết Hy đã biết bố mẹ thiên vị, lúc này vẫn cảm thấy tim đau nhói.
Tay nắm chặt cánh tay Khương Trừng.
Khương Trừng cảm nhận được lực nắm, càng thêm đau lòng cho Tuyết Hy, với gia đình làm tổn thương cô cũng vô cùng ghét bỏ, không chần chừ nữa, nắm tay Lộ Tuyết Hy lạnh giọng nói:
"Nhà các người như vậy, Tuyết Hy có thèm ở lại không?! Đừng tưởng rời khỏi nhà họ Khương cô ấy sẽ không còn gì! Cô ấy còn có anh!"
Nói rồi quay người, giọng nghiêm túc: "Tuyết Hy, gia đình như vậy, đừng cũng được. Em đi với anh... anh sẽ chăm sóc em."
Lộ Tuyết Hy nhìn Khương Trừng, mặt đầy đau khổ và cảm động, đôi mắt đỏ hoe tràn đầy nước mắt, một lúc lâu sau mới gật đầu.
Khương Tú Tú đứng bên nhìn, thấy Khương Trừng vì cái gật đầu của Lộ Tuyết Hy mà vui mừng, đôi mắt hạnh nhân từ từ lộ chút thương hại.
Ừm, chỉ một chút thôi.