Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 96: Từng bước lần manh mối (Canh hai)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:42:40
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng Giáo vụ Trường Trung học 1 thành Mộc Lan thường ngày chỉ hai giáo viên trực ban, còn việc quản lý trật tự dạy và học trong trường đều do máy móc trí năng đảm nhiệm.

Sau khi Hạ Sơ Kiến gửi đơn yêu cầu, máy móc trí năng xem đoạn video giám sát lúc đó và phán định hành vi của Vương Nghi Tiếu là “giáo viên ẩu đ·ả học sinh”.

Là nạn nhân của hành vi , Hạ Sơ Kiến quyền truy cập đoạn video đó.

Cô nhanh chóng tải đoạn video về quang não lượng t.ử của và dành cả buổi sáng để nghiên cứu nó, vì tập trung học bài.

Cô xem xem đoạn video, cố gắng nhớ từng câu từng chữ mà Vương Nghi Tiếu lúc đó.

Đặc biệt là câu: “…… Em với Chúc Oanh Oanh như , nó chuyện dơ bẩn gì mà em ?!”

Nghe cứ như bà rõ Chúc Oanh Oanh gặp chuyện gì ở hội sở tư nhân đó .

Vương Nghi Tiếu còn : “…… Chúc Oanh Oanh đến cái nơi đắn đó, chẳng nó còn rủ em cùng ? Em ?! Chỗ đó loạn như thế, nó b·ị b·ắt nạt gọi em đến giúp, em ? Em chẳng luôn tự cho là hộ hoa sứ giả của nữ sinh trong lớp ?!”

, chính là những lời !

Chúng khiến Hạ Sơ Kiến cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cô nhớ rõ, lúc ở trong lớp, Chúc Oanh Oanh hề rủ cô cùng, mà là Phân Đài Ni hỏi cô .

Hơn nữa lúc đó, hai con bé tùy tùng của Phân Đài Ni còn nhạo cô là “đồ xí”, bảo cô chỉ xứng nhà máy công nhân……

, còn hai con bé tùy tùng đó nữa!

Phân Đài Ni cô b·ắn c·hết, nhưng hai đứa tùy tùng thì .

Tối hôm đó, hai đứa nó trong căn phòng nhỏ, nên ngọn lửa do đạn Napalm gây thiêu rụi.

Vậy nên, hai đứa nó chắc chắn vẫn còn sống.

Thay vì đây đoán già đoán non, chi bằng tìm mặt tại hiện trường lúc đó hỏi cho lẽ.

Hạ Sơ Kiến quyết định hành động.

Tan học, cô cố ý lượn qua lớp cao cấp bên cạnh, quả nhiên thấy hai con bé tùy tùng của Phân Đài Ni!

Sắc mặt cả hai vàng vọt như ốm dậy, thần sắc vô cùng tiều tụy.

Hạ Sơ Kiến nheo mắt, chẳng cần nể nang gì, lôi khí thế của một “bá chủ” , xông thẳng lớp bên cạnh, mỗi tay xách cổ áo một đứa, lôi xềnh xệch khỏi phòng học.

“Á á á! Chuyện gì thế?! Kia chẳng là con nhỏ đầu gấu đáng sợ lớp bên cạnh ?!”

là nó ! Nó bắt Trang Khiết và Giả Trinh gì thế?”

“…… Có liên quan đến chuyện của Phân Đài Ni và Chúc Oanh Oanh ?”

“Á! Có khả năng lắm! Cậu cũng chuyện đó ?”

Thư Sách

“Ai mà chẳng …… Chủ nhiệm lớp trung cấp chính miệng Chúc Oanh Oanh theo Phân Đài Ni đến hội sở tư nhân b·ị c·hết cháy ở đó mà……”

“Hình như Trang Khiết và Giả Trinh cũng cùng hôm đó……”

“Thế thì đúng , con nhỏ đầu gấu lớp bên cạnh định báo thù cho bạn cùng lớp Chúc Oanh Oanh đấy!”

Lớp cao cấp tuy phần lớn là học sinh giỏi, nhưng cũng một nhóm con nhà giàu hoặc tiền nhưng học dốt học dự thính. Hai nhóm học sinh thường ngày nước sông phạm nước giếng, nhưng lúc , ai nấy đều chụm đầu hóng hớt.

……

Hạ Sơ Kiến lôi Trang Khiết và Giả Trinh thẳng nhà vệ sinh nữ của khu giảng đường. Nơi camera giám sát và dọn dẹp sạch sẽ.

Sau khi khóa trái cửa nhà vệ sinh, đây là nơi lý tưởng nhất để thẩm vấn.

Hạ Sơ Kiến ném hai đứa xuống sàn, lạnh giọng quát: “Tại Phân Đài Ni hại Oanh Oanh?! Không rõ ràng thì hôm nay đừng hòng bước khỏi cửa !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-96-tung-buoc-lan-manh-moi-canh-hai.html.]

Nói đoạn, cô rút con d.a.o găm chiến thuật thể co rút , bật lưỡi dao, tung hứng tay.

Trang Khiết và Giả Trinh thường ngày ỷ thế Phân Đài Ni mới dám ngông nghênh. Lần xảy án mạng, Phân Đài Ni c·hết ở hội sở tư nhân đó, hai đứa nó mới sợ. Không những sợ mà còn sợ đến mất mật.

Những chuyện xảy trong căn phòng nhỏ hôm đó, hai đứa nó rõ hơn ai hết.

Ban đầu chúng chẳng thấy gì to tát. Đi theo Phân Đài Ni, chúng thơm lây, chuyện bắ·t n·ạt khác chúng ít.

khi tiếng nổ kinh hoàng vang lên trong căn phòng nhỏ đó, ánh lửa bùng lên dữ dội, chúng sợ đến mức chân tay bủn rủn, bò lê bò lết khỏi phòng bao như ch.ó nhà tang.

Giờ Hạ Sơ Kiến chất vấn, cảnh tượng ngày hôm đó như hiện về ngay mắt. Hai đứa bịt tai, há miệng định hét lên trong hoảng loạn.

Hạ Sơ Kiến nhanh như chớp tay, mỗi tay bóp chặt cổ họng một đứa, bóp c·hết tiếng hét ngay khi nó còn kịp thoát .

Ba năm thợ săn tiền thưởng giúp cô lực tay dùng lực đúng mực. Vừa đủ để khống chế đối phương nhưng bóp c·hết họ.

Trang Khiết và Giả Trinh như sắp c·hết đuối, tay chân vùng vẫy loạn xạ, mắt trợn ngược.

Lúc Hạ Sơ Kiến mới lạnh giọng : “Chỉ cần ngoan ngoãn trả lời câu hỏi, tao sẽ tha cho. Nếu ……”

Hạ Sơ Kiến buông tay , kề con d.a.o găm sát khuôn mặt non nớt của hai đứa. Lưỡi d.a.o lạnh buốt lướt qua gò má khiến cả hai sợ đến mức tiểu quần.

Hạ Sơ Kiến ngửi thấy mùi khai, bĩu môi thu d.a.o , thầm nghĩ: Có thế thôi á? Mới thế chịu nổi ?

Cô nhét Giả Trinh một buồng vệ sinh, trói , bịt miệng và tai nó để nó thấy gì và cũng thể kêu la.

Sau đó cô , xổm mặt Trang Khiết, chĩa mũi d.a.o mặt nó: “Nói! Sau khi lừa Oanh Oanh đến hội sở tư nhân đó, chuyện gì xảy ? —— Kể đầu đuôi ngọn ngành, thiếu một chữ thì……”

khua con d.a.o mặt nó.

Trang Khiết hồn bay phách lạc, vội vã khai: “Tớ ! Tớ !”

“Hôm đó Phân Đài Ni bảo dáng vẻ của Chúc Oanh Oanh nhiều đại gia thích, chỉ cần nắm điểm yếu của nó là thể biến nó thành cây hái tiền!”

“Đến hội sở tư nhân, Phân Đài Ni bảo mấy gã đàn ông chơi đùa Oanh Oanh, chụp ảnh , còn còn còn……”

Nói đến đây, Trang Khiết chợt nhớ mục tiêu thực sự của Phân Đài Ni Chúc Oanh Oanh mà là Hạ Sơ Kiến! Nó càng thêm sợ hãi, lắp bắp nên lời.

Hạ Sơ Kiến tưởng nó sợ quá hóa rồ, tạm thời ép nữa, trói nó , bịt miệng bịt tai ném một buồng vệ sinh khác.

Sau đó cô lôi Giả Trinh đang run lẩy bẩy , : “Đến lượt mày tiếp. Tao xem mày khớp với con Trang Khiết .”

Chiêu "chia để trị" khiến Trang Khiết và Giả Trinh dám giấu giếm nửa lời.

Giả Trinh lập tức khai: “Tớ ! Tớ !”

“Phân Đài Ni chủ yếu đối phó với , Chúc Oanh Oanh chỉ là bàn đạp. Phân Đài Ni cũng định tha cho Chúc Oanh Oanh. Nó bảo dáng vẻ của Chúc Oanh Oanh nhiều đại gia thích, nó nắm thóp Chúc Oanh Oanh để cây hái tiền và bàn đạp thăng tiến.”

Hạ Sơ Kiến mặt bình thản, gật đầu hỏi: “Sau đó thì ?”

“Hôm đó đến hội sở, Phân Đài Ni bảo mấy gã đàn ông trêu ghẹo Chúc Oanh Oanh , còn chụp mấy tấm ảnh định gửi cho , nhưng ngờ gửi . Nó còn dùng quang não lượng t.ử của tớ để gửi mà cũng xong.”

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...