Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 88: Chuyện tốt không nói, nói chuyện xấu

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:28:09
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Hạ Sơ Kiến giải thích xong, Hạ Viễn Phương mới vỡ lẽ: “Vậy là thợ săn tiền thưởng g·iết c·hết, chỉ cần nhà truy cứu thì tòa án cũng thể mặc kệ ?”

Hạ Sơ Kiến gật đầu thật mạnh: “Chính là như ạ!”

Hạ Viễn Phương thầm nghĩ, điểm thì bà khá quen thuộc, chẳng là cái gọi là “Dân cáo, quan xử” ?

Sau khi hiểu rõ, bà cũng còn bài xích nghề thợ săn tiền thưởng theo bản năng như nữa.

Hạ Viễn Phương hỏi thêm, lúc chuông cửa vang lên, bà vội : “Chắc là thím Trần tới ?”

Hạ Sơ Kiến phòng khách, qua màn hình giám sát ở cửa chính, quả nhiên là thím Trần. Trên tay bà xách một cái túi trữ vật lớn, bên trong chứa thịt heo rừng, e là nặng đến mười cân. Món quà thật sự quá lớn……

Hạ Sơ Kiến vội mở cửa, hỏi: “Thím thang máy leo thang bộ lên ạ?”

Thím Trần ở tầng một, còn nhà cô ở tầng mười một. Nếu leo thang bộ mà xách theo mười cân thịt heo rừng thì quả thực quá lợi hại.

Thím Trần mỉm : “…… Người nọ cho thím dùng thang máy……”

“Haizz, chẳng là nhà ai mà bá đạo thế, sửa sang nhà cửa mà chiếm luôn cả cái thang máy.” Hạ Sơ Kiến lầm bầm, chẳng chút thiện cảm nào với hàng xóm đối diện.

Cô đỡ lấy túi thịt heo rừng từ tay thím Trần, : “Thím nghỉ một lát , leo tận mười một tầng lầu mà.”

Thím Trần lắc đầu: “Không , thím về ngay đây. Cha của Oanh Oanh gây chuyện . Lát nữa thím còn thăm Oanh Oanh, cháu gửi đồ gì ?”

Cái từ “gây chuyện” , đại khái là đ.á.n.h .

Trước Hạ Sơ Kiến cảm thấy hành vi b·ạo h·ành gia đình cần ngăn chặn. Bây giờ thím Trần và Chúc Oanh Oanh đều là Á nhân, cô càng cho rằng cần can thiệp. thím Trần và Chúc Oanh Oanh quả thực những nỗi niềm khó , họ thậm chí còn dám tìm đến Sở Khiển trách để nhờ hòa giải.

Hạ Sơ Kiến gì thêm, mang thịt heo rừng trong phòng, lấy cái túi vải chuẩn đưa cho thím Trần: “Phiền thím mang mấy thứ cho Tam Tông giúp cháu. —— Để cháu đưa thím thang máy.”

Cô cùng thím Trần bước thang máy, thẳng xuống tầng một.

Khi bước khỏi thang máy, gã đàn ông trực thang máy định nổi cáu, nhưng thấy Hạ Sơ Kiến cùng một phụ nữ trung niên, lập tức đổi thái độ, lành: “Cô thang máy xuống đấy ?”

Hạ Sơ Kiến theo bóng thím Trần rời , chẳng thèm để ý đến gã đàn ông , tiếp tục bấm thang máy lên, mặc kệ đang thầm c.h.ử.i rủa .

Trở nhà, Hạ Sơ Kiến bếp, với Hạ Viễn Phương: “Cô cô, gã đàn ông nhà họ Chúc đ.á.n.h thím Trần . Hai con họ cứ nhẫn nhịn cả đời như ?”

Hạ Viễn Phương im lặng một lát mới : “Con mà, cảnh nhà họ đặc biệt, họ thể báo cảnh sát.”

Hạ Sơ Kiến gật đầu: “ cũng thể cứ để thế mãi . Không báo cảnh sát thì thể đ.á.n.h cho một trận ? Phí cả cái đầu hổ uy nghiêm của thím Trần.”

Hạ Viễn Phương: “……”

Đứa trẻ đúng là càng ngày càng ngang ngạnh.

Hạ Viễn Phương tiếp tục chủ đề , đành dặn dò: “Chuyện của Oanh Oanh cũng là bài học cho con. Sau ở trường cẩn thận hơn, đừng để khác bắ·t n·ạt. Cô còn đến trường cấp ba của con nào mà con sắp nghiệp ……”

Hạ Sơ Kiến ôm lấy cánh tay Hạ Viễn Phương: “Cô cô yên tâm, con loại con gái yếu đuối trói gà chặt như Oanh Oanh. Con là tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của Thợ săn Ám Dạ đấy! —— Kẻ nào dám bắ·t n·ạt con, con sẽ tiễn đầu t.h.a.i ngay!”

Hạ Viễn Phương: “……”

Đứa nhỏ , càng ngày càng hiếu chiến thế !

“Được , ở trường học mà con còn định ngắm b.ắ.n kẻ thù ?” Hạ Viễn Phương dịu dàng ấn nhẹ lên chóp mũi thẳng tắp của cô, “Cô nấu cơm đây, tối nay con ăn gì?”

Mắt Hạ Sơ Kiến sáng lên, vội : “Con ăn món thịt viên , cô cô cho con nhé?”

“Thịt viên gì cơ?”

“Là món thịt viên cô cô đây ạ?” Hạ Sơ Kiến cố nhớ một lúc mới nghĩ tên, “Là đầu Sư t.ử !”

“…… À, con món đầu sư t.ử hả……” Hạ Viễn Phương dở dở , nhưng vẫn gật đầu đồng ý, “Được , dùng chỗ thịt heo rừng thím Trần mang sang luôn nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-88-chuyen-tot-khong-noi-noi-chuyen-xau.html.]

“Là thịt heo rừng Nấm Cục Đen đấy ạ. Loại heo là đặc sản vùng cực Bắc của Rừng rậm Dị thú, ăn nấm cục đen mà lớn lên nên hương vị đặc biệt thơm ngon.” Hạ Sơ Kiến lấy tảng thịt heo rừng đông cứng ngắc rã đông.

Cô ghé tai thì thầm với Hạ Viễn Phương: “Cô cô, thực lúc chúng con Rừng rậm Dị thú tìm Huyết Kỳ Lân cũng săn hai con heo rừng Nấm Cục Đen, thịt đông lạnh và mang về . Chỉ là đang để ở chỗ Tam Tông ngoài thành…… Mấy hôm nữa con và thím Trần sẽ một chuyến, mang ít đồ ngon con cất ở đó về nhà!”

Thư Sách

Hạ Sơ Kiến phụ giúp Hạ Viễn Phương ríu rít trò chuyện.

Hạ Viễn Phương sơ chế chỗ thịt heo rừng, thấy thớ thịt mịn màng, vân mỡ mắt, nạc khô, mỡ ngấy, tấm tắc khen ngợi: “Loại thịt thịt kho tàu thì đúng là một!”

Hạ Sơ Kiến: “…… Con ăn thịt kho tàu!”

“Để , con đòi ăn đầu sư t.ử thì cô đầu sư t.ử cho con.” Hạ Viễn Phương trêu chọc.

Hạ Sơ Kiến Hạ Viễn Phương đang đùa , cũng giận, hì hì bắt đầu kiếm chuyện để .

“Cô cô, hôm nay là tang lễ của Đại Hoàng tử, cô cô xem trực tiếp ?”

“Có chứ, xem ?” Hạ Viễn Phương bất đắc dĩ , “Ngay cả thư viện cũng chiếu trực tiếp bằng hình ảnh 3D thực tế ảo mà.”

“Bọn con cũng xem ở lớp, là yêu cầu bắt buộc của nhà trường.”

Hạ Viễn Phương tập trung dùng máy xay thịt nhân thịt heo Nấm Cục Đen, ý định tiếp tục chủ đề .

Hạ Sơ Kiến cũng để tâm, giúp Hạ Viễn Phương rửa rau xanh tám chuyện: “Cô cô, con Đại Hoàng t.ử quanh năm ốm đau, sức khỏe , thật ạ?”

Tay Hạ Viễn Phương khựng một chút, đổ nhân thịt từ máy xay , nhẹ nhàng : “Chuyện Hoàng thất thì liên quan gì đến chúng ? Bài tập của con xong ? Ôn thi thế nào ? Muốn trường đại học nào?”

Hạ Sơ Kiến lập tức xụ mặt: “Cô cô, cứ chuyện , chuyện thế ạ?”

“Đây mới là chuyện con nên quan tâm. Còn Đại Hoàng t.ử rốt cuộc thế nào thì liên quan đến chúng .” Hạ Viễn Phương dứt khoát .

Hạ Sơ Kiến rửa tay, ỉu xìu đáp: “Con về phòng bài tập đây.”

“Ngoan, cơm chín cô sẽ gọi.”

Hạ Sơ Kiến trở về phòng, vật lộn với bài tập suốt một giờ đồng hồ.

Lúc , quang não lượng t.ử của cô tiếng báo tin nhắn.

Hạ Sơ Kiến liếc , là của Chúc Oanh Oanh.

【 Oanh Oanh 】: Sơ Kiến, tớ mang cho tớ một cái vòng tay thông minh, chúng dùng cái liên lạc nhé.

【 Oanh Oanh 】: Sơ Kiến, tớ sợ quá! Tớ mới nhớ hình như Phân Đài Ni chụp ảnh tớ!

Hạ Sơ Kiến: ……

Đâu chỉ chụp ảnh, con ả Phân Đài Ni đó còn dùng quang não lượng t.ử cả video ngắn nữa chứ!

Hạ Sơ Kiến hừ nhẹ một tiếng. Kẻ loại chuyện xứng đáng xuống địa ngục!

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...