Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 84: Thần thú Phỉ Phỉ
Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:27:28
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Sơ Kiến hiểu , nhịn mắng: “Cái gã đàn ông hèn hạ bám váy đàn bà ! Hắn lấy tư cách gì mà đ.á.n.h mắng hai con chứ?! là thứ phế vật đến bản còn nuôi nổi!”
Chúc Oanh Oanh khổ, xoa xoa tay: “Bởi vì ông là nhân loại bình thường…… Chỉ cần dựa điểm đó, ông cả đời đều thể đè đầu cưỡi cổ tớ và .”
Trong khoảnh khắc , Hạ Sơ Kiến chợt nhớ nhiều chuyện. Những điều cô từng thấy kỳ lạ, giờ đây bắt đầu trở nên sáng tỏ.
Cô nhíu mày, bình tĩnh hỏi: “Thực đây là chuyện gia đình của , tớ nên xen . tớ nhớ là khi học, chúng đều xét nghiệm gen, …… phát hiện?”
Gen của Á nhân và nhân loại bình thường sự khác biệt một trời một vực về độ hoạt tính. Vì chỉ cần xét nghiệm gen là dễ dàng phân biệt .
Đôi mắt to màu hổ phách của Chúc Oanh Oanh chớp chớp, vẻ mặt đầy sự khó hiểu: “Tớ cũng nữa. Lần đầu tiên xét nghiệm, lúc đó tớ vắng nhà, tớ trốn đành xét nghiệm. Lúc tớ sợ c·hết kh·iếp…… kết quả nhà trường trả về gì bất thường.”
“Thế còn đại học thì ? Nếu học đại học, việc xét nghiệm ở đó còn nghiêm ngặt hơn nhiều……”
“Tớ từng nghĩ đến việc đại học.” Chúc Oanh Oanh thành thật lắc đầu, “Cho nên tớ chỉ mau chóng tìm một nhà t.ử tế để gả cho xong.”
“Gả , cửa ải sinh con định qua thế nào?” Hạ Sơ Kiến nghĩ đến những vấn đề thực tế.
Con cái của Á nhân, vĩnh viễn sẽ là Á nhân.
Chúc Oanh Oanh mờ mịt ngẩng đầu lên: “Chuyện đó tớ còn nghĩ tới.”
Hạ Sơ Kiến thở dài, : “Thôi , chúng về nhà . À đúng , thể…… biến trở hình ?”
Chúc Oanh Oanh càng thêm sợ hãi: “…… Không tại tớ biến . Trước đây tớ chỉ mới biến một , lúc đó ở bên cạnh nên tớ biến thuận lợi. hôm nay…… thế nào cũng ……”
Chúc Oanh Oanh tại , Hạ Sơ Kiến càng mù tịt.
Dáng vẻ mèo trắng khổng lồ của Chúc Oanh Oanh chắc chắn thể cứ thế xuất hiện trong khu chung cư .
Hạ Sơ Kiến khó xử: “Vậy đây?”
Thư Sách
“Sơ Kiến, thể giúp tớ nhắn tin cho tớ, bảo bà đến đây ? Có tớ chắc là sẽ biến thôi!” Chúc Oanh Oanh ôm chặt chiếc cặp sách, cúi thật sâu Hạ Sơ Kiến.
Hạ Sơ Kiến nhận lời, nhắn tin hỏi: “Quang não lượng t.ử của ?”
Sắc mặt Chúc Oanh Oanh tái nhợt: “Rơi ở hội sở tư nhân đó …… Liệu ai nhặt ?!”
Hạ Sơ Kiến thầm nghĩ, chắc chắn nó trong căn phòng nhỏ và ngọn lửa thiêu rụi , cần lo lắng. cô thể điều đó.
Hạ Sơ Kiến thể để lộ chuyện sở hữu cơ giáp Thiếu Tư Mệnh lúc .
Vì , cô khéo léo dò hỏi, và tin rằng Chúc Oanh Oanh thực sự cách nào cô bé đột ngột từ hội sở tư nhân trở về nơi . Hạ Sơ Kiến thở phào nhẹ nhõm.
Hai chuyện một lúc thì thím Trần vội vã chạy tới.
Vừa thấy bộ dạng của Chúc Oanh Oanh, trong mắt bà như phun lửa.
“Oanh Oanh! Con thế ? Đã xảy chuyện gì?!” Bà vội vàng trùm chiếc áo khoác lên Chúc Oanh Oanh, che kín mít, chỉ chừa mỗi cái đầu.
Chúc Oanh Oanh nắm lấy tay thím Trần, nhỏ giọng : “Mẹ, Sơ Kiến hết , con…… con biến .”
“Hả? Biết hết cái gì?” Thím Trần ban đầu vẫn hiểu.
Chúc Oanh Oanh lén chỉ về phía Hạ Sơ Kiến.
Sắc mặt thím Trần cứng đờ, lúc bà mới phát hiện Hạ Sơ Kiến đang lặng lẽ một bên, mỉm gì.
Chúc Oanh Oanh Hạ Sơ Kiến một cái, lấy hết can đảm : “Mẹ, Sơ Kiến đều thấy cả , là con nhờ nhắn tin cho đến đón con.”
Sắc mặt thím Trần vô cùng khó coi.
một lát , bà vẫn xoay , thản nhiên ngẩng đầu Hạ Sơ Kiến, : “Sơ Kiến, nếu Oanh Oanh với cháu thì thím cũng giấu nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-84-than-thu-phi-phi.html.]
Nói đoạn, đầu thím Trần cũng xuất hiện hai chiếc tai mèo.
Tuy nhiên, tai mèo của Chúc Oanh Oanh màu trắng muốt, trông đáng yêu. Còn tai mèo của thím Trần hoa văn giống hổ, qua đặc biệt uy nghiêm.
Thím Trần nghiêm túc : “Tộc Á nhân của chúng Á nhân bình thường. Chúng mang huyết thống của thần thú Phỉ Phỉ, cho nên hình thú giống mèo, nhưng chúng là mèo.”
Hạ Sơ Kiến “Phỉ Phỉ” là cái gì, nhưng vẫn vẻ hiểu gật đầu: “Thím Trần, cháu , thím cần giải thích . Mọi đều là hàng xóm láng giềng, thím giúp đỡ cháu suốt ba năm qua, cháu phân biệt mà.”
Thím Trần khổ: “Thím cháu sẽ tố giác chúng nên mới thành thật với cháu, hy vọng cháu cảm thấy chúng lừa dối.”
“Không ạ.” Hạ Sơ Kiến lắc đầu chân thành, “Thực hai lừa dối gì cháu. Hai là Á nhân nhân loại thì liên quan gì đến cháu chứ? —— Thím lừa tiền cháu, còn thường xuyên cho cháu đồ ăn, gì kẻ l·ừa đ·ảo nào như thế?”
Thím Trần: …… Biết ngay mạch não con bé bình thường mà, quả nhiên là thế.
Chúc Oanh Oanh: …… Không hổ danh là "bá chủ" yêu thích nhất lớp, quả nhiên lầm .
Tuy nhiên lúc là lúc để tán gẫu.
Thím Trần gật đầu, sang Chúc Oanh Oanh đầy lo lắng: “Mẹ dạy con cách biến mà? Sao bây giờ ……”
“Con thử , nhưng vô dụng……” Chúc Oanh Oanh sắp , siết chặt chiếc áo khoác đang quấn quanh , che thể nhưng giấu nổi cái đầu mèo lộ ngoài.
Thím Trần c.ắ.n răng, định dùng áo khoác trùm kín Chúc Oanh Oanh từ đầu đến chân để ai thấy rõ bộ dạng của con bé.
Hạ Sơ Kiến cảm thấy cách chỉ trị ngọn trị gốc.
Dựa kinh nghiệm ba năm thợ săn, chuyện đêm nay sẽ để hậu quả nghiêm trọng.
Sau khi Phân Đài Ni “mất tích”, nhà cô chắc chắn sẽ tìm. Lúc Phân Đài Ni đến lớp tìm Chúc Oanh Oanh, nhiều thấy. Vì , Chúc Oanh Oanh thể tránh khỏi việc lôi cuộc.
Một khi Chúc Oanh Oanh liên lụy, chân tướng về cái c·hết của sáu trong căn phòng nhỏ sẽ khó mà giấu .
Thêm nữa, nếu Cục Đặc An can thiệp, khả năng sự việc bại lộ là lớn.
Hạ Sơ Kiến để Chúc Oanh Oanh gánh tội , mặc dù cô cho rằng việc g·iết sáu tên đó chẳng gì sai. Đó là tự vệ. Những kẻ đồi bại dám giở trò đồi bại với một thiếu nữ vô tội xứng đáng thiên lôi đ.á.n.h c·hết.
Hơn nữa, g·iết là cô – Hạ Sơ Kiến, chứ Chúc Oanh Oanh. Bởi vì dù Chúc Oanh Oanh biến thành Á nhân thì cũng g·iết c·hết những gã đàn ông đó, cô bé chỉ phế bỏ cái “của quý” của bọn chúng mà thôi.
“Thím Trần, Oanh Oanh cần bao lâu mới thể biến hình ?” Hạ Sơ Kiến hề hoảng loạn, cô định thu thập thêm thông tin mới quyết định.
Thím Trần kiểm tra tình trạng của Chúc Oanh Oanh, vẻ mặt chút tuyệt vọng: “Oanh Oanh, con ‘phát dục’ ngay lúc chứ?!”
“Phát dục?” Hạ Sơ Kiến cảm thấy từ thật kỳ quặc.
Chú thích: Phỉ Phỉ (Fei Fei) là một trong những thần thú nhắc đến trong Sơn Hải Kinh.