Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 78: Bá chủ và học tra trong lớp

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:44:33
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý thức của Diệp Thế Kiệt cố gắng kìm nén để năng lung tung, nhưng lúc , áp lực tinh thần mạnh mẽ của Khang Thiện Hành, sự phản kháng đó vô hiệu bản năng sinh tồn. Dưới sự can thiệp cực đoan đại não như , Diệp Thế Kiệt thậm chí sẽ nhớ nổi những gì.

Khang Thiện Hành chủ động thu hồi một phần tinh thần lực, để Diệp Thế Kiệt thể thả lỏng đôi chút. Nếu cứ duy trì cường độ áp bức cao như , hỏi xong chuyện, Diệp Thế Kiệt c·hết thì cũng thành phế nhân, tàn phế trong lĩnh vực tinh thần lực.

Quả nhiên, Diệp Thế Kiệt cảm thấy thể hít thở. Vừa một khoảnh khắc, cảm tưởng như bản còn tồn tại, trôi nổi giữa một gian vô định, bốn phía đều là hư . Giờ phút , mới cảm thấy trở mặt đất, chân chạm đất một cách thực tế.

Không bao lâu , Khang Thiện Hành bắt đầu dùng tinh thần lực áp bức. dù hỏi ở góc độ nào, Diệp Thế Kiệt vẫn đưa cùng một đáp án.

Ở phần nhận diện hiện trường cuối cùng, cả Diệp Thế Kiệt và Hạ Sơ Kiến đều chỉ cùng một vị trí. Họ nơi đó lẽ một nạn nhân, nhưng hiện tại đó biến mất.

Khang Thiện Hành và Hoắc Ngự Sân lựa chọn tin tưởng lời khai của Diệp Thế Kiệt. Bởi ở trạng thái , còn khả năng tái cấu trúc chủ đề thứ hai, cách khác là thể " dối".

Tiếp theo là Tống Minh Tiền, Lý Phược và Bình Quỳnh, ba họ Mạnh Quang Huy thẩm vấn. Kết quả và quá trình đều gì khác biệt so với hai cuộc thẩm vấn đó.

Sau khi tất cả rời , Hoắc Ngự Sân, Mạnh Quang Huy và Khang Thiện Hành cùng họp trong phòng hội nghị.

Khang Thiện Hành tổng kết: “Xác nhận, đúng là thiếu một . Hơn nữa, là nữ, suýt x·âm p·h·ạm và quất roi. Nếu cô cứu , chúng thể bắt đầu điều tra từ các bệnh viện, xem bệnh viện nào tiếp nhận bệnh nhân thương tích như .”

Mạnh Quang Huy tiếp lời: “ đồng ý. Ngoài , tra cứu tình hình các chuyến phi thuyền tinh tế Quy Viễn Tinh kể từ khi sự việc xảy . Quy Viễn Tinh là một hành tinh biên giới, mỗi tháng chỉ một chuyến phi thuyền tinh tế kết nối với các hành tinh khác. Trong mười mấy ngày qua, trùng hợp là bất kỳ chuyến phi thuyền nào cập bến.”

“Vì , hẳn là vẫn còn ở Quy Viễn Tinh, thậm chí khả năng vẫn đang ở thành Mộc Lan.”

Hoắc Ngự Sân bất động thanh sắc bọn họ phân tích, thần sắc vẫn lạnh nhạt băng hàn như thường lệ. Giọng trầm thấp của , dù dùng đến tinh thần lực vẫn tạo cảm giác áp bách cực lớn.

Hắn : “Thứ nhất, mô tả thì vết thương của quá nghiêm trọng. Nếu t.h.u.ố.c trị ngoại thương hiệu quả cao, việc khỏi hẳn chỉ trong tích tắc. Cho nên chắc cô cần viện.”

“Thứ hai, mười mấy ngày qua phi thuyền thương mại nào đến Quy Viễn Tinh, nhưng còn phi thuyền tư nhân thì ? Đã điều tra ?”

Thư Sách

Mạnh Quang Huy hổ thẹn dậy: “Phi thuyền tư nhân đúng là kiểm tra. Hoắc soái đúng, sẽ điều tra ngay.”

Hoắc Ngự Sân gật đầu, sang Khang Thiện Hành: “Tuy nhiên, lời Thiện Hành cũng lý. Dù vết thương thể mau khỏi, cần viện, nhưng vẫn cần khám bác sĩ hoặc y sư. Cứ bắt đầu điều tra theo hướng đó.”

“Ngoài ……” Hoắc Ngự Sân dậy, chắp tay lưng, cảnh phố phường xám xịt lạnh lẽo ngoài cửa sổ phòng họp, lạnh lùng : “Kẻ thể nẫng tay ngay giữa hành động của Hiệp hội Thợ săn Ám Dạ và Cục Đặc An, còn g·iết sạch các nạn nhân b·ị b·ắt cóc, thậm chí khả năng sở hữu phi thuyền tư nhân, thì thế lực của hề nhỏ .”

“Thiện Hành, tìm Tông Nhược An, bảo điều tra từ phía giới quyền quý ở Quy Viễn Tinh xem, ai đủ quyền lực lớn đến mức vươn tay cả Hiệp hội Thợ săn Ám Dạ lẫn Cục Đặc An cùng một lúc.”

……

Hạ Sơ Kiến ngừng tăng tốc, cuối cùng cũng kịp bước lớp học đúng phút cuối cùng khi chuông reo.

Trường Trung học Số 1 thành Mộc Lan là trường công lập, xếp hạng nhất thành phố. Với thành tích của Hạ Sơ Kiến, vốn dĩ cô thể thi đậu ngôi trường danh giá . nhờ cô cô Hạ Viễn Phương đoán mấy bộ đề thi kỳ thi nghiệp cấp hai năm đó, bắt cô học thuộc lòng đáp án chuẩn, nên cô mới thuận lợi đậu trường điểm.

cấp ba, thành tích của cô liền hiện nguyên hình. Đặc biệt là khi cô đỗ cấp ba, cô cô đột nhiên ngã bệnh nhập viện. Không còn ai đốc thúc bài tập, cũng chẳng ai đoán đề cho nữa, Hạ Sơ Kiến còn lén thợ săn tiền thưởng để kiếm tiền sinh hoạt. Thời gian học vốn ít, nay càng thêm thiếu thốn.

Học kỳ sắp kết thúc, cô xin nghỉ đến một nửa thời gian. Bây giờ trở lớp học, cô chút thích ứng kịp.

Tuy nhiên, các bạn cùng lớp vẫn nhiệt tình. Thấy cô bước , từng một chạy tới chào hỏi.

“Sơ Kiến! Cậu về ? Nghe xin nghỉ để chăm sóc cô cô, cô đỡ chút nào ?”

“Sơ Kiến! Đây là vở ghi chép của tớ, tớ chép đầy đủ những bài bỏ lỡ mấy ngày nay cho nè!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-78-ba-chu-va-hoc-tra-trong-lop.html.]

“Sơ Kiến! Cậu về là , đám nhãi ranh lớp 4 nghỉ học nên giở thói trêu ghẹo hoa khôi lớp đấy!”

“Sơ Kiến! Cậu nhất định giúp tớ dạy cho đám tiện nhân lớp 4 một bài học! Cho chúng nó tay !”

Nhìn các bạn vây quanh thiết, tâm trạng Hạ Sơ Kiến lập tức vui vẻ trở .

Cô vỗ vai cô bạn hỏi thăm sức khỏe cô cô - đó là Chúc Oanh Oanh, con gái thím Trần hàng xóm, : “Oanh Oanh, cô tớ khỏi bệnh , cần cô tớ dạy kèm cho nữa ?”

Lại sang với lớp phó học tập Tống Ninh - đưa vở ghi chép cho : “Cảm ơn vở ghi của cán bộ nhé, đại ơn lời nào cảm tạ hết , xin biếu một ống dịch dinh dưỡng cao cấp lời cảm ơn.”

Cô lấy một ống dịch dinh dưỡng cao cấp, khiến cả đám bạn ồ lên kinh ngạc. Học sinh trong lớp đều xuất bình dân, đối với dịch dinh dưỡng cao cấp thì chỉ danh chứ hầu như ai từng thấy tận mắt.

Tống Ninh cầm ống dịch dinh dưỡng, xúc động đến mức cặp kính gọng đen to đùng suýt rơi khỏi mũi.

Hạ Sơ Kiến sang hai bạn nam đang hóng chuyện: “Biết , các cũng vô dụng thật đấy! Cứ giương mắt đám tiện nhân lớp 4 bắ·t n·ạt ? —— Chờ tan học, chị Hạ dẫn các gặp chúng nó!”

Cuối cùng, cô ôm lấy cô bạn hoa khôi Tịch Đan Vũ đang nũng bên cạnh, hì hì: “Em gái Tịch đừng buồn nữa, chờ chị Hạ trút giận cho em!”

Trong lớp , tuổi của Hạ Sơ Kiến thực là nhỏ nhất. nhờ vũ lực bưu hãn và tính cách hào sảng, cô giành sự tôn trọng của cả lớp, từ học bá đến học tra.

Người duy nhất thái độ nóng lạnh với cô, lẽ chỉ giáo viên chủ nhiệm.

Quả nhiên, bọn họ còn hàn huyên xong, màn hình chiếu 3D thực tế ảo ở bục giảng xuất hiện bóng dáng giáo viên chủ nhiệm Vương Nghi Tiếu.

Cô giáo ho khan một tiếng, : “Chuông lớp reo , còn ồn ào cái gì nữa? —— Vào học thôi.”

Phòng học đang ồn ào bỗng chốc im phăng phắc.

Lớp của họ là lớp trung cấp của trường, giáo viên một tháng mới đến lớp trực tiếp giải đáp thắc mắc một , còn ngày thường đều dạy học từ xa qua hình chiếu 3D thực tế ảo.

Hạ Sơ Kiến ngẩng đầu, thấy hình chiếu 3D của giáo viên chủ nhiệm Vương Nghi Tiếu hơn bốn mươi tuổi đang bục giảng, vẻ mặt thản nhiên, cứ như hề thấy sự hiện diện của cô .

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...