Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 74: Sức mạnh di truyền (Canh hai)
Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:35:35
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Viễn Phương lắc đầu: “Làm gì Thánh đường Bồ Tát nào ở đây? Sơ Kiến, những vị thần tiên Bồ Tát đó cứu , mà là con, là bé Sơ Kiến của cô cô cứu .”
“Con á? Làm gì ?” Hạ Sơ Kiến trố mắt, ngón tay chỉ ngược mũi , khó tin hỏi : “Cô cô, con thương con, nhưng cũng cần chuyện gì cũng quy công cho con như thế chứ?”
“Là nhờ dịch dinh dưỡng cao cấp của con đấy……” Hạ Viễn Phương tránh nặng tìm nhẹ, hài hước : “Này nhé, uống hết hai ống dịch dinh dưỡng cao cấp con để bàn ăn, quả thực lợi hại. Uống xong hai ống, liền cảm thấy đầu đau, n.g.ự.c tức, đường thở dốc, hơn nữa ăn gì cũng thấy ngon……”
Hạ Sơ Kiến chút khách khí bình luận: “…… Cô cô, diễn lố quá , kỹ thuật diễn xuất quá phù phiếm.”
Hạ Viễn Phương đến đặc biệt vui vẻ.
Bà phòng bếp bắt đầu bận rộn.
Hạ Sơ Kiến liền theo sát bên cạnh, một tấc cũng rời. Cô bà nhào bột, cán bột, bà bắc chảo dầu, bà chiên bánh quẩy.
Khi những chiếc bánh quẩy vàng óng ánh, thơm phức vớt khỏi nồi, nước miếng của Hạ Sơ Kiến cố gắng mà cứ thế chảy .
Cô ăn bánh quẩy giòn tan rôm rốp, với Hạ Viễn Phương: “Cô cô, con ăn ở mấy quán bên ngoài từng thấy ai bánh quẩy cả. Món cũng giống như lẩu xúc xích, đều là những thứ tìm mỏi mắt Tinh Võng cũng thấy.”
Hạ Viễn Phương bất động thanh sắc bên cạnh ăn cháo, : “Mấy món đều là thức ăn bình dân thôi, sẽ dạy cho con. Tuy nhiên, chúng đều là công thức bí truyền do lão tổ tông nhà họ Hạ chúng để , thể truyền ngoài, con cũng đừng lên Tinh Võng tìm kiếm lung tung.”
“À, con !” Hạ Sơ Kiến bừng tỉnh đại ngộ, “Thảo nào! Sau con sẽ tìm kiếm nữa, kiên quyết thể để khác học lỏm ! Đó là công thức và mỹ thực độc quyền của nhà họ Hạ chúng , con nhất định sẽ truyền ngoài!”
Hạ Sơ Kiến vô cùng cao hứng gặm bánh quẩy.
Hạ Viễn Phương liếc quyển sách vật lý, tờ bài thi 20 điểm đang quyển sách đè lên, thôi.
Hạ Sơ Kiến trong lòng chột , đành giả vờ như thấy, hì hì đông tây, tuyệt nhiên đả động gì đến chuyện học hành.
Hạ Viễn Phương cuối cùng cũng hỏi gì, chỉ : “Vậy về phòng nghỉ ngơi đây, con cũng nghỉ sớm . Ngày mai học ?”
Hạ Sơ Kiến ngoan ngoãn gật đầu: “Có ạ. Vì Rừng rậm Dị thú nhiệm vụ nên con xin nghỉ một thời gian .”
Hạ Viễn Phương cũng hỏi nhiều, chỉ dặn dò: “Sang năm là thi đại học , lập kế hoạch học tập cho con. Nếu ở trường theo kịp thì về nhà dạy kèm cho.”
Hạ Sơ Kiến vội vàng chối từ: “…… Cô cô, cần , con sẽ ở trường học tập chăm chỉ mà!”
“Không , sẽ đoán đề cho con.” Hạ Viễn Phương nhàn nhạt , “Ta mà đoán đề thì đảm bảo con thể đỗ đại học.”
Hạ Sơ Kiến tức khắc cảm thấy miếng bánh quẩy trong miệng chẳng còn thơm ngon gì nữa.
“Cô cô, đừng chuyện ảnh hưởng đến khẩu vị trong lúc con đang ăn chứ.” Cô uống một ngụm nước, “Thật con đại học cũng mà.”
“Con là cháu gái của Hạ Viễn Phương , thể đại học?” Hạ Viễn Phương vô cùng kiên quyết về vấn đề , “Đã bảo con đừng lo, ngày mai sẽ bắt đầu tìm tài liệu để đoán đề cho con.”
Hạ Sơ Kiến đảo mắt liên tục, vội vàng đ.á.n.h trống lảng, đột nhiên hỏi: “Cô cô, ba con ngày xưa học đại học ?”
Hạ Viễn Phương: “……”
Câu hỏi thực sự khó bà.
Hạ Viễn Phương chăm chú Hạ Sơ Kiến, chậm rãi lắc đầu.
Hạ Sơ Kiến ngược vui vẻ hẳn lên, mặt mày hớn hở : “Cô cô xem! Ba con đều từng đại học, thì con cũng khả năng đại học ! Đây là di truyền! Là di truyền đấy! ạ?”
Hạ Viễn Phương Hạ Sơ Kiến hiểu lầm, nhưng bà cũng ý định giải thích, chỉ nhàn nhạt đáp: “Di truyền giải thích như thế. Hơn nữa, còn ở đây, con thể đại học là con sẽ .”
Hạ Sơ Kiến buông miếng bánh quẩy xuống, thở dài thườn thượt: “Cô cô, chuyện tiểu học lên sơ trung, sơ trung lên cao trung, đều đoán trúng đề cho con, con chứ. đại học thì khác, đây là kỳ thi tuyển sinh đại học nghiêm ngặt nhất đấy! Năm đại tinh cầu của Đế quốc Bắc Thần thống nhất chung một đề thi đấy ạ!”
Hạ Viễn Phương khẽ một tiếng: “Cái đó con cần lo. Việc con cần suy nghĩ là con trường đại học nào thôi.”
Hạ Sơ Kiến: “……”
Cô cạn lời, chỉ thể giơ ngón tay cái lên với Hạ Viễn Phương.
Được , cô cô đúng là đ.â.m đầu tường nam thì chịu đầu. Hạ Sơ Kiến tự cân nặng bao nhiêu trong chuyện học hành.
Hạ Viễn Phương Hạ Sơ Kiến tin , bà cũng cố thuyết phục, chỉ : “Sơ Kiến, cho mượn ít tiền.”
“Hai cô cháu mà, con là cháu của , mượn thì khách sáo quá.” Hạ Sơ Kiến lập tức chuyển ngay cho Hạ Viễn Phương 50 vạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-74-suc-manh-di-truyen-canh-hai.html.]
Hạ Viễn Phương cô một cái: “Ta mua một chiếc quang não lượng tử, con một chiếc ?”
Hạ Sơ Kiến hì hì, giơ lên vật dẫn đồng hồ quang não lượng t.ử đời mới nhất cổ tay: “Cô cô, con !”
Hạ Viễn Phương theo bản năng cho rằng là Hạ Sơ Kiến tự mua cho . Dù thì tiền trong tay Hạ Sơ Kiến cũng quá nhiều.
Nửa giờ khi Hạ Viễn Phương đặt hàng, máy bay lái giao quang não lượng t.ử đến.
Thư Sách
Hạ Sơ Kiến kinh ngạc phát hiện, bộ quang não lượng t.ử mà Hạ Viễn Phương mua, ngoài thiết đeo cổ tay, bà còn mua thêm một màn hình thực thể độ nét cao to đùng, cùng với bàn phím và chuột kiểu dáng phục cổ!
“…… Cô cô, mấy món đồ cổ lỗ sĩ mà còn dùng ?”
“Thói quen thôi.” Hạ Viễn Phương nhẹ bâng, “Ta nghiên cứu tài liệu, xem thế nào để đoán đề cho con.”
Hạ Sơ Kiến chỉ chắp tay bái phục Hạ Viễn Phương, : “Cô cô, con dám đả kích nhiệt huyết của nữa. Người cứ từ từ nghiên cứu, con về phòng ôn tập đây.”
Nghĩ đến việc ngày mai bắt buộc học, dù chán ghét mấy quyển sách giáo khoa đến , lúc cô cũng lôi để ôn tập và chuẩn bài vở.
Nói thật, đối với kỳ thi đại học mùa hè năm , cô chẳng chút tự tin sự chuẩn nào cả.
Vì trong lòng áp lực, cô học một mạch đến tận 7 giờ tối mới buông sách xuống, dậy vươn vai.
Vừa định trong phòng cho giãn gân cốt thì thấy một tiếng "tinh", vòng tay quang não lượng t.ử của cô báo tin nhắn đến.
Hạ Sơ Kiến mở màn hình ảo, ấn xem tin nhắn.
Cư nhiên là một tin nhắn chính quy gửi từ Cục Đặc An (Cục An ninh Đặc biệt) của Đế quốc Bắc Thần.
Tin nhắn cung cấp cho cô một địa chỉ, yêu cầu cô đúng 7 giờ sáng mai mặt tại đó để tiếp nhận thẩm vấn của Cục Đặc An.
Hạ Sơ Kiến cảm thấy tin nhắn thoạt giống như một trò lừa đảo.
Cô liền lên Tinh Võng tra cứu địa chỉ , phát hiện đó thực sự là trụ sở chính thức của Cục Đặc An Đế quốc Bắc Thần tại thành Mộc Lan, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Chắc lừa đảo .
Cô đang cân nhắc thì quang não lượng t.ử kêu tích tích.
Lần là kênh liên lạc của tiểu đội đang gọi cô.
Diệp Thế Kiệt khởi tạo cuộc gọi video thực tế ảo mà tất cả thành viên trong đội đều thể tham gia.
Hạ Sơ Kiến vội đóng cửa phòng ngủ mới nhấn chấp nhận.
Rất nhanh, hình ảnh ảo của bốn Diệp Thế Kiệt, Lý Phược, Tống Minh Tiền và Bình Quỳnh xuất hiện trong phòng ngủ của Hạ Sơ Kiến.
Đương nhiên, hình ảnh của Hạ Sơ Kiến cũng hiện lên màn hình ảo của trong đội.
Năm đang thực hiện cuộc gọi video trực tuyến.
Diệp Thế Kiệt : “ nhận tin nhắn từ Cục Đặc An, nhận ?”
(Lời tác giả: , mấy ngày quyển sách đổi tên, giờ đổi đây. Hiện tại tên sách là "Ta Ở Tinh Tế Trọng Sơn Hải Kinh". Kỳ thực nội dung vẫn như cũ, chỉ là tên sách vẻ chính xác hơn. Hy vọng sẽ thích. Hẹn gặp ngày mai!)