Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 217: Đao Gia - Danh Bất Hư Truyền
Cập nhật lúc: 2025-12-23 11:07:24
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60KknvO1kD
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Sơ Kiến : "Chỉ cần các việc nghiêm túc, việc gì kiện? Vừa còn bảo Quách Thịnh, chúng đang định xây một căn biệt thự để ở, công ty xây dựng nào uy tín để giới thiệu ."
Bách Lý Tín , lập tức chớp lấy cơ hội: "Chúng cũng thể xây nhà! Cả nhà đều chứng chỉ hành nghề, bảo hiểm đầy đủ! Chỉ là mấy việc chúng thường tranh với , nên ít cơ hội ..."
là thật thà, ít kinh nghiệm mà cũng khai thật hết.
Hạ Sơ Kiến vội đồng ý ngay, chỉ : "Được , chờ các xây xong tường bao, chúng sẽ ưu tiên xem xét năng lực của các ."
Chỉ một câu đơn giản của cô, Bách Lý Tín và sáu con trai xúc động đến mức cảm ơn thế nào. Bỗng nhiên, bảy cái đầu đồng loạt biến thành đầu ngựa, ngay giữa trán mọc một chiếc sừng dài...
Hạ Sơ Kiến, Hạ Viễn Phương, thím Trần: "..."
Quách Thịnh toát mồ hôi hột, quỳ sụp xuống mặt Hạ Sơ Kiến: "Chị... Chị Hạ... Em... Em cố ý... cố ý lừa chị ..."
Vợ của Bách Lý Tín vẫn giữ nguyên hình dạng con , nhưng mặt mày cắt còn giọt máu, trắng bệch như tờ giấy.
Bà run rẩy, nép bên chồng con, giọng nghẹn ngào: "Cô Hạ, Quách, đều là , chúng nên giấu giếm... Chồng và con là Á nhân, nhưng họ thực sự thông minh, tháo vát, họ khéo tay lắm, xây nhà còn hơn khác, bao giờ ăn bớt vật liệu dùng hàng kém chất lượng... Xin hãy cho chúng một cơ hội..."
Nói bà cùng chồng con cũng quỳ xuống cầu xin.
Hạ Sơ Kiến sang Quách Thịnh, giọng trách móc: "Quách Thịnh, họ là Á nhân? Tại rõ với ngay từ đầu?"
Quách Thịnh dám thẳng mắt Hạ Sơ Kiến, lắp bắp: "...Á nhân... Á nhân phép mở công ty, nhưng họ... bao nhiêu năm nay họ đều ăn nhỏ lẻ cẩn thận, bao giờ gây chuyện."
"Tuy là Á nhân, nhưng họ còn hơn khối ... hơn cả em ngày nhiều!"
"Em chỉ giúp họ một chút thôi. Dạo chỉ lương thực tăng giá, mà đến dịch dinh dưỡng cấp thấp cũng lên giá. Hoàn cảnh nhà họ thế , trợ cấp xã hội tối thiểu cũng nhận, trong nhà chẳng còn gì ăn..."
Ở Đế quốc Bắc Thần, Á nhân nô lệ thì gì, phận chẳng khác nào gia súc. Còn Á nhân tiện dân, theo luật định, cũng chỉ những công việc thấp kém nhất xã hội.
Họ sống cùng tầng lớp với những dân nghèo nhất.
Hồi nhỏ, khi Hạ Sơ Kiến sống cùng Hạ Viễn Phương ở khu Nam, cô cô cũng chỉ những công việc tay chân vất vả. Khi đó, ít Á nhân tiện dân thương tình hai cô cháu nghèo khó giúp đỡ họ nhiều.
Hạ Viễn Phương thở dài, : "Cậu Quách, Bách Lý, lên ."
Hạ Sơ Kiến tiếp lời: "Được , chỉ cần các xây nhà , quan tâm các là Á nhân con . ghét nhất là lừa dối."
Cô Quách Thịnh nghiêm nghị: "Quách Thịnh, đây là cuối cùng. Nếu còn tái phạm, chúng tuyệt giao."
"Chị Hạ! Chị Hạ! Em dám! Thật sự dám nữa !" Quách Thịnh lóc t.h.ả.m thiết, nước mắt nước mũi tèm lem.
Thời tiết lạnh giá khiến nước mắt chảy đóng băng, da mặt bỏng rát vì lạnh.
Hạ Viễn Phương đành lòng: "Cậu Quách, mau đeo khẩu trang , đừng để lạnh quá."
Quách Thịnh lén Hạ Sơ Kiến, thấy cô phản đối mới dám động đậy.
Hạ Sơ Kiến : "Cô cô bảo lên thì lên . Công trình vẫn giao cho các . thành kiến với Á nhân, nên chỉ cần các , việc vẫn sẽ tìm đến."
Ai sống cũng chẳng dễ dàng gì, mà Á nhân so với dân thường còn khổ cực hơn gấp bội.
Quách Thịnh và gia đình Bách Lý lồm cồm bò dậy, bảy đàn ông vẫn giữ nguyên cái đầu ngựa một sừng.
Hạ Sơ Kiến kìm tò mò: "Các huyết thống Kỳ Lân ?"
Bách Lý Tín lắc đầu: "Không , chúng Kỳ Lân."
họ cũng rõ thuộc giống loài nào.
Hạ Sơ Kiến định hỏi tiếp, nhưng khóe mắt liếc thấy thím Trần khẽ lắc đầu hiệu.
Cô lập tức đổi chủ đề: "Các biến trở hình ?"
Bách Lý Tín thật thà đáp: "Cô đồng ý thì chúng mới dám biến ."
Hạ Sơ Kiến giật giật khóe miệng: "Biến ."
Thế là bảy đàn ông nhà Bách Lý trở về hình dáng con .
Hạ Sơ Kiến trong lòng đầy nghi hoặc, nóng lòng hỏi thím Trần cho lẽ, bèn ký hợp đồng ngay lập tức gửi cho Bách Lý Tín qua quang não.
Bách Lý Tín cảm kích vô cùng, vội vàng gọi vợ con lên xe tải, về thành phố chuẩn vật liệu.
Quách Thịnh cũng ngại ngùng, dám ở một đối mặt với Hạ Sơ Kiến nên cũng quá giang xe họ về luôn.
Lúc thím Trần mới thở phào nhẹ nhõm: "Là của thím... Thím cảm nhận khí tức của họ bình thường nên gây chút áp lực. Cộng thêm việc cháu họ xúc động mạnh, nếu họ chẳng dễ dàng biến hình như thế."
Trong lúc cảm xúc dâng trào, hậu duệ thần thú Phỉ Phỉ như thím Trần trấn áp, hiện nguyên hình mới là lạ.
Hạ Sơ Kiến tò mò hỏi: "Vậy rốt cuộc họ mang huyết thống động vật gì thế ạ? Cháu từng thấy Á nhân nửa nửa ngựa, nhưng giống thế . Loại đó nửa là , nửa là ngựa, ngựa bình thường thôi."
Thím Trần trầm ngâm: "Huyết thống của họ chắc chắn tầm thường. loãng lắm , nếu chẳng chịu nổi áp lực từ thím."
"Vậy rốt cuộc là con gì?"
Thím Trần lắc đầu xin : "Thím thực sự , chỉ họ Á nhân bình thường."
Hạ Viễn Phương thím Trần, về phía Tam Tông đang ở phi thuyền, mỉm : "Chỉ cần họ sống t.ử tế là , còn là loại Á nhân gì cũng cần thiết đào sâu quá gì."
Thím Trần gật đầu: "Hạ nghiên cứu viên . Sau thím sẽ để mắt đến họ nhiều hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-217-dao-gia-danh-bat-hu-truyen.html.]
Hạ Sơ Kiến thấy hợp lý, vội : "Thím Trần, việc giám sát thi công nhờ thím nhé. Cháu sẽ trả lương cho thím."
"Đây cũng là xây chỗ che mưa nắng cho thím và Oanh Oanh, cần gì trả lương?" Thím Trần vỗ vai cô, "Được , trời còn sớm nữa, mau về . Chỗ cứ giao cho thím. Một tháng nữa là xong thôi."
Hạ Sơ Kiến tiếc nuối: "Một tuần nữa cháu học . Cháu thể tuần nào cũng qua đây ."
Vẻ mặt chán học hiện rõ mồn một.
Hạ Viễn Phương chỉ lườm yêu cô một cái.
...
Những ngày đó, Hạ Sơ Kiến ngoài nữa, chỉ ru rú trong nhà bài tập, chăm sóc Tứ Hỉ và Ngũ Phúc, đồng thời giám sát con robot Lục Thuận.
Những lúc giải lao, cô theo dõi tiến độ xây tường bao qua camera giám sát, lén lên mạng hóng hớt drama.
Mới mấy ngày lên Tinh Võng mà cô bỏ lỡ cả một vở kịch !
Cô tin Vân Nữ La sa thải khỏi Văn phòng Luật Quyền thị, mất chức Thư ký Cấp một của Quyền Dữ Huấn, còn sắp tước chứng chỉ hành nghề luật sư.
Cựu gia chủ Vân thị Vân Đạt Cương tòa án quân sự khởi tố, lật vụ án cướp đoạt quân công của cấp mười năm .
Con trai trưởng Vân Tùng Hạo khai trừ khỏi quân đội, mất hết quân hàm và đãi ngộ, trở thành thường dân.
Tiếp đó, cả gia tộc giáng xuống thường dân, tước quyền cư trú tại Bắc Thần Tinh, trục xuất đến khu ổ chuột ở Tàng Qua Tinh.
Mà Tàng Qua Tinh là địa bàn của Quyền thị, thể đoán cuộc sống của nhà họ Vân sẽ thê t.h.ả.m đến mức nào.
Kiểu trừng phạt giống như dùng d.a.o cùn cắt thịt, đau đớn dai dẳng, c·hết ngay mà cứ chịu đựng sự hành hạ hồi kết.
Đây chính là thủ đoạn của Quyền Dữ Huấn...
Hạ Sơ Kiến thầm kinh hãi.
Mới mấy ngày , Quyền Dữ Huấn còn vui vẻ đưa Vân Nữ La đến Quy Viễn Tinh, như thể công tác kết hợp du lịch...
Vậy mà ngoắt một cái trở mặt, chỉ xử lý Vân Nữ La mà còn đ.á.n.h cả gia tộc Vân thị xuống đáy xã hội.
Cô nhớ lời Quách Thịnh về Quyền Dữ Huấn - "Đao Gia", kẻ nổi tiếng "khẩu phật tâm xà" trong giới cố vấn pháp luật của Nguyên Lão Viện!
Danh bất hư truyền!
Quả nhiên chỉ đặt sai tên chứ bao giờ đặt sai biệt danh.
Cô càng thêm cảnh giác.
Giao du với những nhân vật tầm cỡ , quan trọng nhất là .
Đừng tưởng với một cái là thể đà lấn tới...
Hạ Sơ Kiến nhớ vụ từng mượn cớ vệ sĩ để "ép" Quyền Dữ Huấn giảm nợ, mồ hôi lạnh túa như tắm.
Quyền Dữ Huấn sẽ thù dai ghi sổ đen, đợi rảnh tay xử lý cô chứ?!
Hạ Sơ Kiến lo lắng đến mất ăn mất ngủ mấy ngày liền, cằm mọc hẳn một cái mụn trứng cá.
Cuối cùng chịu nổi sự thấp thỏm, cô nhắn tin cho Quyền Dữ Huấn.
[Nguyên Bảo]: Quyền thiếu, ngài đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với kẻ tiểu nhân, dân đen nghèo hèn như . sẽ cố gắng cày cuốc trả nợ, ngài cần giảm miễn gì ạ.
Lúc đó Quyền Dữ Huấn đang ở Đế đô, họp kín với Thủ lĩnh Nội các, các ông lớn Quân đội, Chủ tịch Nguyên Lão Viện và Hoàng đế bệ hạ để quyết định kế thừa tước vị Nam tước mới.
Dù Hoàng đế quyền quyết định tối cao, nhưng ngài vẫn sự đồng thuận từ các thế lực lớn.
Liếc thấy tin nhắn sặc mùi khúm núm quang não, Quyền Dữ Huấn nhướng mày.
Lại lên cơn gì nữa đây?
Thư Sách
Hắn lặng lẽ nhắn một dấu chấm hỏi: ?
Hạ Sơ Kiến thật thà khai báo.
[Nguyên Bảo]: Ngài đừng xử lý giống như xử lý Vân gia nhé...
Kèm theo là một cái meme con mèo co ro, đáng thương và bất lực.
Quyền Dữ Huấn: "..."
Hắn định bảo cô nghĩ nhiều . Dù cô đắc tội , thì với cái gia thế cô nhi quả phụ nhà cô, thèm để mắt đến là thua .
Dám so sánh nhà với Vân gia, cô gái đúng là ảo tưởng sức mạnh.
mà, khiến cô lo lắng đề phòng, ăn ngủ yên, kể cũng chút cảm giác thành tựu.
Quả nhiên niềm vui của những đứa trẻ "chậm hiểu" thật đơn giản.
Quyền Dữ Huấn định nhắn một dấu chấm "." để dọa cô thêm chút nữa.
nghĩ , hà tất thế?
Sau lỡ cần dùng đến Hạ Sơ Kiến, chẳng khiến cô dựng hàng rào phòng thủ với ?