Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 210: "Thánh" Lảm Nhảm

Cập nhật lúc: 2025-12-22 12:36:12
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60KknvO1kD

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Ngự Sân trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi : "Tháng 11 năm ngoái, lúc tiểu đội các cô thực hiện nhiệm vụ chạm trán Dị Loại, cô còn nhớ ?"

Hạ Sơ Kiến vội đáp: "Nhớ chứ, đương nhiên là nhớ. Đó là đầu tiên thấy thứ quái t.h.a.i kinh tởm như , cả đời cũng quên ."

Hoắc Ngự Sân: "...Cũng ngày hôm đó, còn xảy một sự kiện khác."

Hạ Sơ Kiến hứng thú hẳn lên, như đang kể chuyện ly kỳ, hỏi đầy vẻ chuyên nghiệp: "Chuyện gì ? Có liên quan đến ?"

Hoắc Ngự Sân lờ câu hỏi của cô, tiếp tục: "Ngày hôm đó, Đại Hoàng t.ử từ Vực Ngoại trở về, mang theo hai quả Gia Quả."

Vừa đến "Đại Hoàng tử", đồng t.ử Hạ Sơ Kiến co rút mạnh.

Cô chợt nhớ đêm kinh hoàng với đầy trời xúc tu bay lượn, và hình ảnh Đại Hoàng t.ử đang Di Loại truy sát!

Hạ Sơ Kiến há miệng định gì đó nhưng vội sửa , vẻ mặt hoang mang: "Hả? Sao Đại Hoàng t.ử từ Vực Ngoại trở về? Chẳng ngài sức khỏe yếu, quanh năm liệt giường ? Vực Ngoại là chỗ nào? Gia Quả mọc ở đó ?"

Nếu Hạ Sơ Kiến cuốn quá sâu, Hoắc Ngự Sân tuyệt đối sẽ giải thích nửa lời.

giờ còn cách nào khác, đành kiên nhẫn: "...Đại Hoàng t.ử sức khỏe yếu, đó chỉ là cái cớ của Hoàng thất. Nguyên nhân thực sự là ngài Vực Ngoại để hái Gia Quả."

"Vực Ngoại, cô thể hình dung đó là một thế giới khác, khác biệt với thế giới của chúng ."

Hạ Sơ Kiến: "...Có thể coi là một hành tinh khác ?"

Mấy cái "thế giới khác" huyền huyễn quá, Hạ Sơ Kiến thấy thực tế chút nào, khó mà tưởng tượng nổi.

Hoắc Ngự Sân đáp: "Cô nghĩ thế cũng . Tóm đó là một nơi xa xôi, Gia Quả sinh trưởng ở đó. Nơi đó đầy rẫy những quái vật tương tự như Dị Loại, Ni-a Pu-, Đạt Lạp Hách và Bunis. Con lấy Gia Quả thì đấu trí đấu dũng với chúng."

"Vậy Đại Hoàng t.ử quả là lợi hại..." Hạ Sơ Kiến nảy sinh chút thiện cảm với vị Đại Hoàng t.ử chỉ gặp mặt một , " nếu nguy hiểm thế, cử khác ? Đại Hoàng t.ử là thừa kế thứ nhất của Hoàng thất cơ mà! À đúng , ngài tiến hóa gen ? Tinh thần lực cấp bậc cao ?"

Hạ Sơ Kiến b.ắ.n liên thanh một loạt câu hỏi, bởi cách giai cấp quá xa khiến kiến thức của cô chỉ dừng ở mức "hóng hớt" Tinh Võng.

Hoắc Ngự Sân thấy mệt tim. Hắn vốn ít , mà cái cô Hạ Sơ Kiến đúng là "thánh" lảm nhảm...

, là do tuyển, mệt đến mấy cũng giải thích.

Hắn lạnh lùng đáp: "Đại Hoàng t.ử là tiến hóa gen, tinh thần lực cũng cao, nhưng là cao nhất. Sở dĩ đích ngài , là vì nơi đó chỉ trong Hoàng tộc mới ."

Hạ Sơ Kiến "ồ" lên một tiếng, vẻ mặt như trút gánh nặng.

Cô yên tâm .

Nơi đó nguy hiểm như mà chỉ Hoàng tộc , thật quá !

Hoắc Ngự Sân thấy cô thoáng vui mừng, chẳng hiểu cô vui cái gì, chỉ tiếp tục: "Ngày hôm đó ngài lấy Gia Quả, nhưng ngờ khi rời , đối phương đuổi theo bén gót. Đại Hoàng t.ử thoát , bất hạnh thứ đó gi·ết ch·ết."

Thực Hạ Sơ Kiến tận mắt chứng kiến cái ch·ết của Đại Hoàng tử, nhưng mặt Hoắc Ngự Sân, cô vẫn giả vờ che miệng, hít một lạnh: "...Hóa Đại Hoàng t.ử c·hết như !"

Hoắc Ngự Sân những điều khác xa với thông báo chính thức của Hoàng thất. may mắn là cô gái đầu óc đơn giản, gì cô tin nấy, đỡ tốn công giải thích nhiều.

Hoắc Ngự Sân tiếp: "Chúng đến cứu viện nhưng vẫn chậm một bước. Khi chúng đến, Đại Hoàng t.ử c·hết, hai quả Gia Quả ngài mang theo cũng biến mất. Chúng phán đoán, lẽ chúng rơi xuống đó Quy Viễn Tinh trong lúc ngài chiến đấu với Dị Loại."

Hạ Sơ Kiến càng càng thấy nhiều nghi vấn: "Làm các ngài Đại Hoàng t.ử mang theo hai quả Gia Quả? Lúc các ngài đến thì ngài c·hết mà?"

Hoắc Ngự Sân bình thản đáp: "Trước khi trở về, ngài liên lạc với Hoàng đế bệ hạ, rằng may mắn lấy hai quả Gia Quả..."

Hạ Sơ Kiến như vỡ lẽ: "Vậy , là Hoàng đế bệ hạ đang tìm hai quả Gia Quả ?!"

Hoắc Ngự Sân: "..."

Lúc thì thông minh đột xuất ghê.

Hắn bình tĩnh : "Hoàng đế bệ hạ đương nhiên đang tìm, đây là vật phẩm chỉ Hoàng thất mới dùng . Hoàng đế bệ hạ phái Quyền Dữ Huấn tìm."

"...Vậy Quyền Dữ Huấn giúp ai tìm?" Hạ Sơ Kiến trầm ngâm, "Hay là Quyền Dữ Huấn chiếm của riêng?"

Hoắc Ngự Sân đáp: "Hắn chắc chắn là đang giúp khác tìm. Còn ' khác' đó là ai, thì thoát khỏi mấy vị trong Hoàng thất ."

Nói cách khác, ngoài Hoàng đế , các thành viên Hoàng thất khác đều khả năng.

Hạ Sơ Kiến càng lo lắng: "Thế thì gay go ! Vậy ai là Hoàng đế bệ hạ phái tìm? Cục Đặc An ? Là Hoắc Đôn Đốc ngài ?"

Hoắc Ngự Sân lắc đầu phủ nhận: "Hoàng đế bệ hạ Nội vệ Hoàng thất riêng, chuyên xử lý các vụ việc liên quan đến Hoàng thất. Cục Đặc An chúng chỉ xử lý các vấn đề liên quan đến an ninh quốc gia cho bệ hạ."

Hạ Sơ Kiến chép miệng: "Phân chia rõ ràng gớm."

như , chẳng cô sẽ trở thành bia đỡ đạn !

Hạ Sơ Kiến vội : "Nếu Quyền Thủ tịch những lời bịa đặt của , chẳng họ sẽ bắt tìm tung tích quả Gia Quả còn ? thực sự mà! chỉ là... chỉ là... bịa một câu chuyện thôi..."

Hạ Sơ Kiến càng càng chột .

"Cô dối." Hoắc Ngự Sân ung dung vạch trần, "Lại còn xui xẻo bịa một lời dối quá giống thật."

Nói dối bình thường thì , thật giả quan trọng.

lời dối , sơ sẩy một chút là m·ất m·ạng!

Hạ Sơ Kiến rối bời: "Hoắc Đôn Đốc, thực sự còn cách nào ?"

Hoắc Ngự Sân thu vẻ lạnh lùng trong giọng , bình thản đáp: "Cô kịp thời thật với , chứng tỏ vẫn còn cứu . sẽ liên hệ với Quyền Dữ Huấn để gỡ cô khỏi chuyện ."

Hạ Sơ Kiến thở phào nhẹ nhõm, nịnh nọt: "Hoắc Đôn Đốc minh! Hoắc Đôn Đốc lợi hại! ngay ngài nhất định sẽ giúp mà!"

Hoắc Ngự Sân chẳng mảy may để tâm đến lời khen sáo rỗng đó, nhưng ánh mắt thoáng vẻ khích lệ: "Hôm nay cô . Sau gặp chuyện tương tự, nhất định báo cho tiên. thể giúp cô tìm giải pháp tối ưu nhất."

Ban đầu Hạ Sơ Kiến còn thấy vui, nhưng ngẫm thấy là lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-210-thanh-lam-nham.html.]

Giọng điệu và vẻ mặt của Hoắc Ngự Sân, giống hệt lúc cô lừa phỉnh Tiểu Tứ Hỉ và Ngũ Phúc thế nhỉ...

Hắn coi cô là trẻ con để dụ dỗ ?

Hạ Sơ Kiến khẩy trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn hớn hở: "Thế thì quá! Cảm ơn Hoắc Đôn Đốc!"

Kết thúc cuộc gọi video, Hoắc Ngự Sân lập tức gửi yêu cầu gọi video cho Quyền Dữ Huấn.

Quyền Dữ Huấn lúc tắm xong, đồ ngủ và đang chiếc giường mới toanh, chuẩn giấc ngủ.

Hắn vốn mắc chứng mất ngủ kinh niên, nhưng kể từ bữa cơm tại nhà Hạ Sơ Kiến hôm đó, giấc ngủ của cải thiện rõ rệt, chứng mất ngủ dường như tan biến.

Hôm nay mệt mỏi rã rời, tắm xong chỉ ngủ ngay lập tức.

thấy yêu cầu gọi video của Hoắc Ngự Sân, vẫn cố dậy, nhấn chấp nhận.

Hoắc Ngự Sân phông nền phía Quyền Dữ Huấn, lạnh nhạt : "Làm phiền giấc ngủ của Quyền Thủ tịch ."

Quyền Dữ Huấn mỉm : "Đang định ngủ đây. Hoắc Đôn Đốc việc gì chỉ giáo?"

Quyền Dữ Huấn thẳng vấn đề, Hoắc Ngự Sân cũng vòng vo: "Chuyện tìm Gia Quả, Hạ Sơ Kiến kể hết với ."

Quyền Dữ Huấn: "..."

Cô nương thật thà quá mức, chuyện tày đình thế mà cũng bô bô với Hoắc Ngự Sân ngay .

Điều vốn trong dự tính của Quyền Dữ Huấn.

Hắn vốn định mượn lời Hạ Sơ Kiến để thăm dò Hoắc Ngự Sân.

Bởi vì vụ , thể sẽ cần hợp tác với Hoắc Ngự Sân.

Hơn nữa, việc Hoắc Ngự Sân chủ động tìm sẽ mang cho ưu thế hơn là tìm Hoắc Ngự Sân.

Hoắc Ngự Sân hỏi: "Quyền Thủ tịch đang giúp Đại Tư Tế tìm Gia Quả ?"

Quyền Dữ Huấn phủ nhận, đáp: "Sao ? Hoắc Đôn Đốc cũng hứng thú với Gia Quả ?"

Hoắc Ngự Sân: " hứng thú, thứ đó thường ăn cũng vô dụng."

Quyền Dữ Huấn gật đầu: " , thứ đó chỉ tác dụng với huyết mạch Hoàng thất. Người khác ăn , kết cục cũng giống con Bunis thôi, hòa tan ."

Hắn tin rằng nếu Hạ Sơ Kiến kể chuyện Gia Quả thì chắc chắn cũng kể về Bunis.

Quả nhiên Hoắc Ngự Sân : "Không ngờ ở đó cả Bunis. Quyền Thủ tịch, nghĩ lũ Bunis đó từ ?"

Quyền Dữ Huấn thận trọng đáp: " cũng rõ. Mấy năm gần đây, bên ngoài chỉ xuất hiện Dị Loại. Bunis rốt cuộc đến từ bên ngoài, do ai đó vô tình nuôi cấy , khó ."

"May mà chúng tiêu hủy." Hoắc Ngự Sân bàn sâu chuyện , lướt qua nhanh chóng hỏi tiếp, "Quyền Thủ tịch còn định tìm quả Gia Quả thứ hai ?"

Quyền Dữ Huấn đáp: "Đương nhiên là tìm. quả thứ nhất mất, quả thứ hai càng mịt mờ manh mối. Hoắc Đôn Đốc tìm sớm thế , manh mối về quả thứ hai?"

Thư Sách

Hoắc Ngự Sân c.h.é.m đinh chặt sắt: " manh mối, cấp của cũng . Cục Đặc An chúng sẽ dính dáng vụ Gia Quả ."

Quyền Dữ Huấn hiểu ý.

Ý Hoắc Ngự Sân là Quyền Dữ Huấn nhận hết chuyện thấy Gia Quả về , đừng lôi Hạ Sơ Kiến cuộc.

Quyền Dữ Huấn đó nghĩ đến vấn đề .

Trong mắt , Hạ Sơ Kiến là năng lực đặc biệt, cũng giống như những vệ sĩ gen cấp cao trướng, kỹ năng riêng để sử dụng.

Hoắc Ngự Sân , Quyền Dữ Huấn cũng suy nghĩ .

Kéo Hạ Sơ Kiến những chẳng giải quyết gì, mà còn gây họa cho gia đình cô.

Hà tất thế? Tội gì thế?

Hơn nữa, còn định tiếp tục hợp tác với Hạ Sơ Kiến, nên cũng quá nhiều chú ý đến giá trị đặc biệt của cô.

Tuy nhiên, cũng thể đồng ý yêu cầu của Hoắc Ngự Sân một cách dễ dàng như .

Quyền Dữ Huấn mỉm : "Hoắc Đôn Đốc quả là cấp quan tâm nhân viên. Được thôi, gỡ cô khỏi vụ cũng , nhưng Hoắc Đôn Đốc thể đồng ý một điều kiện ? Sau nếu mượn nhân viên của giúp một tay, Hoắc Đôn Đốc thể sảng khoái nhả chứ?"

Hoắc Ngự Sân nhướng mày: "Nhân viên Cục Đặc An phép việc cho ngoài. Đó là quy định pháp luật. Lần vi phạm kỷ luật sẽ xử phạt nội bộ. Quyền Thủ tịch đây là màng ân cứu mạng của cô , màng thiện ý của cô với Quyền thị, mà định lấy oán trả ơn ..."

Hoắc Ngự Sân nặng lời.

Nếu , sẽ chẳng tác dụng gì với kẻ như Quyền Dữ Huấn.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...