Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 199: Sư Tử Ngoạm

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:06:32
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi đồ xong xuôi, Hạ Sơ Kiến bước khỏi tấm bình phong thì thấy Ngũ Phúc đang bê non nửa chiếc bánh bao nhân thịt heo đen tê giác tay. Cậu bé cạnh bình phong, ngước cô với nụ rạng rỡ: "Chị ơi, ăn bánh bao !"

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô tò mò xuống cho ngang tầm mắt với bé, hỏi: "...Đây là phần Ngũ Phúc ăn thừa ? Sau ăn hết thì cứ lấy ít một thôi nhé, để thừa đồ ăn ."

Ngũ Phúc lắc đầu nguầy nguậy, vẻ mặt nghiêm túc: "Không thừa ạ. Ngũ Phúc ăn no... nhưng để dành cho chị! Chị ăn !"

Nói bé vỗ vỗ cái bụng nhỏ, ý bảo thực sự vẫn còn đói.

Hạ Sơ Kiến cảm thấy tim như thắt vì thương cảm: "Ngũ Phúc đừng , chị thiếu đồ ăn . Lúc chị ăn sáng thì Ngũ Phúc còn đang ngủ mà. Mau ăn ... Ái chà, nguội mất , để chị hâm nóng cho em."

Hạ Sơ Kiến bế Ngũ Phúc khỏi phòng ngủ, bếp hâm nóng nửa chiếc bánh bao.

Hạ Viễn Phương đang chuẩn bữa trưa trong bếp, thấy liền hỏi: "Thằng bé giấu nửa cái bánh bao đó ? Là để dành cho con ?"

Hạ Sơ Kiến gật đầu: "Đứa trẻ thật khiến thương chịu nổi."

Cô thực sự nỡ giao cho , nếu như bé vẫn còn đời .

Hạ Viễn Phương sang với Ngũ Phúc: "Ngũ Phúc , nhà đồ ăn bao la, con cần giấu . Ai cũng phần cả. Sau con tự ăn cho thật no, thế mới cao lớn , ?"

Ngũ Phúc Hạ Viễn Phương chằm chằm, như đang cân nhắc xem lời bà thật .

Một lúc , bé gật đầu, giọng non nớt vang lên: "Ngũ Phúc ạ, cảm ơn Hạ cô cô."

Hạ Viễn Phương cũng sự đáng yêu đ.á.n.h gục, : "Ngũ Phúc cứ gọi là cô cô thôi, thêm chữ 'Hạ' xa lạ quá."

Ngũ Phúc ngoan ngoãn: "Cô cô!"

Tiểu Tứ Hỉ cũng hùa theo: "Gâu gâu!"

Ba một ch.ó nhanh chóng quây quần bên bàn ăn, thưởng thức một bữa trưa thịnh soạn.

Cơm nước xong xuôi chẳng bao lâu, cả Ngũ Phúc và Tiểu Tứ Hỉ đều bắt đầu gật gù buồn ngủ.

Trẻ con và thú cưng đều giờ giấc ngủ trưa cố định.

Hạ Sơ Kiến đưa cả hai phòng .

Tiểu Tứ Hỉ chui tọt cái ổ nhỏ màu hồng phấn, còn Ngũ Phúc thì tạm thời vẫn ngủ chung giường với Hạ Sơ Kiến. Đôi khi bé cũng ngủ cùng Hạ Viễn Phương.

Trẻ con đầy ba tuổi nên chuyện ngủ chung cũng chẳng vấn đề gì.

Nếu Ngũ Phúc thể ở đây lâu dài, Hạ Sơ Kiến dự định sẽ mua cho bé một chiếc giường trẻ em riêng.

Thư Sách

Đợi hai "cục bông" ngủ say, Hạ Sơ Kiến mới thì thầm kể cho Hạ Viễn Phương về việc mua đất.

Cô lấy tờ khế ước đất đai , đặt tay Hạ Viễn Phương.

Hạ Viễn Phương xem xong thì sững sờ: "Sơ Kiến, con thực sự trưởng thành , còn giỏi giang tháo vát hơn cả cô nữa."

Hạ Sơ Kiến hì hì: "Mấy việc vặt vãnh con thể nhỉnh hơn cô một chút, nhưng ở các phương diện khác, cô vẫn là 'nghiền áp' con."

"Ai mà nghiền áp con chứ? Sơ Kiến nhà là lợi hại nhất." Hạ Viễn Phương vỗ nhẹ vai cô, hào hứng : "Chúng báo tin vui cho Tam Tông và thím Trần ngay, còn nữa, lập tức tìm xây tường bao."

Hạ Sơ Kiến gật đầu lia lịa: " , đó là địa bàn tư nhân của chúng , thể để ngoài tự tiện săn b.ắ.n nữa!"

Mảnh đất đó tuy hình dáng hẹp dài và quy tắc, nhưng sở hữu một ngọn núi nhỏ và một hồ nước hình dải lụa!

Chỉ cần nguồn nước, đất hoang đến mấy cũng thể cải tạo thành đất lành.

Hạ Viễn Phương ân cần hỏi: "Tiền ở con?"

Một mảnh đất lớn như , tròn 10 hecta, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng giá cả trời.

Hạ Sơ Kiến đáp: "Con kiếm một khoản vay cực , 10 triệu lãi suất, thời hạn trả 20 năm. Hơn nữa, vì khu vực là đất hoang nên chính quyền thành Mộc Lan còn miễn thuế đất trong 20 năm đầu."

"Điều kiện như ?" Hạ Viễn Phương nheo mắt nghi ngờ, "Là... nhờ Quyền Thủ tịch giúp đỡ ?"

"Cô cô thật thông minh! Đoán một cái trúng phóc!" Hạ Sơ Kiến ý định giấu giếm, "Ngay cả 10 triệu tiền vay cũng là do Quyền Thủ tịch chi . Con vẫn đang đợi hợp đồng của ."

"Chưa ký hợp đồng mà cho mượn 10 triệu?" Hạ Viễn Phương nhíu mày lo lắng, "Liệu cái bẫy nào mà chúng ?"

Hạ Sơ Kiến nhún vai: "Gia đình chúng nghèo rớt mồng tơi, tay trắng thế , lừa để lấy cái gì chứ? Cô yên tâm, con sẽ để nhà chịu thiệt ."

Bởi vì bản nếm đủ thiệt thòi .

Hạ Viễn Phương suy nghĩ một lát : "Đừng lo, cô sẽ cùng con gánh vác món nợ . Hơn nữa con là cổ đông lớn, mảnh đất coi như cô thuê của con, mỗi năm cô sẽ trả tiền thuê."

Hạ Sơ Kiến vội xua tay: "Cô đừng , phân chia rạch ròi thế gì? Như cô , nợ nần cùng trả, thì lợi ích cũng cùng hưởng. Mua mảnh đất cốt là để trồng trọt, để kẻ khác chèn ép quấy nhiễu. Cô cứ thoải mái bung lụa mà !"

Hạ Viễn Phương nghĩ thầm, đây thực cũng là một cách , gián tiếp trói chặt Quyền Dữ Huấn và tập đoàn Quyền thị cỗ xe chiến của họ.

Hạ Sơ Kiến đứa nhỏ , nó vô tư thì đúng, đôi khi nó cũng tính toán.

Vấn đề vốn vay xong, Hạ Viễn Phương bắt đầu lên kế hoạch: "Chờ thím Trần và Tam Tông mang những loại d.ư.ợ.c liệu quý hiếm mà cô cần từ Rừng Dị Thú về, chúng thể bắt đầu gieo trồng ngay."

Hạ Sơ Kiến phất tay đầy hào khí: "Xây nhà kính! Chờ tường bao xong xuôi, chúng sẽ dựng mấy cái nhà kính thật lớn chạy dọc theo bờ hồ!"

Đến lúc đó, nơi sẽ biến thành một vùng đất màu mỡ trù phú!

Hai cô cháu cùng vẽ viễn cảnh tươi một lúc, đó Hạ Viễn Phương rút hai xấp đề thi: "Nếu về sớm thì nốt hai đề vật lý ."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Trong khoảnh khắc , so với hai đề vật lý khô khan mặt, cô bỗng thấy nhớ nhung đám áo xám và con quái vật "Đạt Lạp Hách" kinh khủng lạ lùng.

Khi nào rảnh rỗi chắc thắp cho bọn chúng nén hương.

...

Quyền Dữ Huấn tỉnh trong khoang y tế, đưa tay day day thái dương đau nhức.

Lần quá mức hung hiểm, ngoài dự liệu.

May mắn là chuẩn kỹ càng, nếu , e rằng chuyến một trở .

Tuy nhiên, khi sờ gáy, cảm thấy đầu óc đau đớn như tưởng tượng.

"Thiếu gia chủ, ngài tỉnh ?" Nhân viên an ninh của Quyền Dữ Huấn vội vàng đỡ dậy.

Quyền Dữ Huấn lệnh: "Các cũng nghỉ một chút , đòn tấn công tinh thần quá mạnh, ai cũng thương cả ."

Mấy nhân viên an ninh cảm kích đáp: "Cảm ơn Thiếu gia chủ!"

Họ là đội vệ sĩ tư nhân do Quyền thị trang riêng cho Quyền Dữ Huấn. Họ chỉ đến Quyền thị, và Quyền thị chỉ đến Quyền Dữ Huấn.

Sau khi đám thuộc hạ lượt khoang y tế phục hồi tinh thần lực, Quyền Dữ Huấn tắm rửa, bộ quần áo mới. Lúc mới cảm thấy bụng đói cồn cào.

Hắn bật micro nội bộ, yêu cầu chuẩn bữa trưa.

Trên phi thuyền tư nhân của luôn sẵn đầu bếp chuyên nghiệp và nhân viên phục vụ.

Mười phút , một bữa trưa đầy đủ sắc hương vị và cân bằng dinh dưỡng dọn lên bàn.

Quyền Dữ Huấn chỉ ăn một phần ba buông đũa.

Hóa khi nếm qua những thứ ngon lành hơn, con thực sự sẽ chán ngán những thứ vốn dĩ cao cấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-199-su-tu-ngoam.html.]

Quyền Dữ Huấn kiểu vì một miếng ăn mà chạy đến nhà Hạ Sơ Kiến.

Thế thì mất lịch sự quá.

Nhớ đến Hạ Sơ Kiến, Quyền Dữ Huấn gọi đội trưởng đội an ninh đến hỏi chuyện.

Người đầu tiên điều trị Quyền Dữ Huấn, nên cũng sớm nhất.

"Số 3, đưa về bằng cách nào?"

Đội trưởng an ninh vội báo cáo: "Lúc đó ngài ngất, là Hạ tiểu thư cứu ngài. Cô giục chúng nhanh chóng đưa ngài khoang y tế. Hiện trường lúc đó cực kỳ hỗn loạn, mặt đất như cày xới tung lên. Các công trình kiến trúc đều vỡ nát, cửa nẻo bay biến hết sạch."

Quyền Dữ Huấn nhíu mày: "Cậu ?"

"...Camera hành trình của luôn bật, nhưng tín hiệu chập chờn, lúc lúc mất. Tuy nhiên đoạn đón ngài thì vẫn ghi ."

Đội trưởng an ninh mở màn hình ảo, trình chiếu cảnh tượng lúc đó.

Quyền Dữ Huấn Hẻm Vô Hữu khu 404 tan hoang đầy thương tích, trong lòng thầm kinh hãi.

Theo , đây đều là do sức tàn phá của con quái vật nhãn cầu gây .

Gần như san bằng cả khu vực.

Dãy nhà đối diện con quái vật chỉ còn trơ khung xương, lung lay sắp đổ.

Nếu tối nay bọn họ , khi nơi đó chẳng còn gì.

Ngoại trừ... bên trong bức tường cao ngất ...

Quyền Dữ Huấn nheo mắt.

Đã lặn lội đến tận đây, thể tay trắng về.

Quyền Dữ Huấn hỏi: "Hạ tiểu thư ? Tình hình cô thế nào?"

Đội trưởng an ninh chần chừ đáp: "...Tình trạng của cô khá , thậm chí còn hơn chúng ."

Gã đội trưởng khả năng quan sát .

Quyền Dữ Huấn sững sờ, đó chậm rãi gật đầu: "Vậy thì . Xem chiếc mũ giáp dị năng phòng ngự công kích tinh thần lực cấp S của cô quả thực lợi hại."

Đội trưởng an ninh chấn động tập: "...Phòng ngự công kích tinh thần lực cấp S?! Trên đời thực sự tồn tại thứ đó ?!"

Quyền Dữ Huấn mỉm bí hiểm: "Chắc chắn là , nếu Hạ Sơ Kiến thể trụ vững Đạt Lạp Hách?"

Đội trưởng an ninh lập tức dập tắt tia nghi ngờ cuối cùng, trong đầu chỉ còn mải miết suy tính xem thế nào để kiếm một chiếc mũ giáp bá đạo như .

Bản là S cấp tinh thần lực, chiếc mũ giáp hiện tại chỉ phòng ngự công kích cấp A đỉnh phong. Với , tác dụng thực tế lớn.

, đối mặt với Đạt Lạp Hách tinh thần lực cao hơn , chiếc mũ giáp đó vẫn phát huy chút tác dụng.

Nếu , hôm nay tất cả bọn họ thực sự bỏ mạng tại đó.

Quyền Dữ Huấn phất tay cho lui đội trưởng.

Hắn hạ quyết tâm, dù thế nào nữa, tối nay vẫn đó một chuyến.

Đến chập tối, Quyền Dữ Huấn gửi bản hợp đồng "Vay 10 triệu lãi suất, thời hạn 20 năm, đổi lấy 4 buổi tối" cho Hạ Sơ Kiến.

Hợp đồng vay là một văn bản riêng, kèm theo một thỏa thuận khác ghi rõ Hạ Sơ Kiến nhân viên an ninh cho Quyền Dữ Huấn trong 4 đêm liên tiếp.

Hạ Sơ Kiến xong hai đề thi vật lý, trời cũng sắp đến giờ cơm tối, lúc mới nhận hợp đồng.

Để Hạ Viễn Phương yên tâm, cô chuyển tiếp hợp đồng sang quang não của bà để bà kiểm tra .

Đây rõ ràng là một bản hợp đồng mẫu, ngắn gọn, chỉ hai trang.

Nội dung chủ yếu xác định chủ nợ và con nợ, tài sản thế chấp là mảnh đất, và điều khoản quan trọng nhất: vay lãi suất trong 20 năm.

Hạ Viễn Phương hai ba từ đầu đến cuối mới gật đầu: "Không vấn đề gì, là hợp đồng vay nợ chính quy."

Sau khi Hạ Viễn Phương xác nhận bẫy, Hạ Sơ Kiến mới trả lời Quyền Dữ Huấn.

[Hạ Sơ Kiến]: Quyền Thủ tịch, việc ngài bắt quá nguy hiểm. yêu cầu giảm miễn một nửa tiền gốc khoản vay, nếu .

Thấy tin nhắn của Hạ Sơ Kiến, Quyền Dữ Huấn khẽ mỉm , nhắn .

[Quyền Dữ Huấn]: Mỗi đêm giảm 2 triệu, hoặc chuyển nợ thành cổ phần. Nếu đủ 4 đêm, thể giảm tổng cộng 8 triệu.

Hạ Sơ Kiến hiểu "chuyển nợ thành cổ phần" là gì, bèn lên Tinh Võng tra cứu ngay.

Khi đó là biến nợ thành cổ phần sở hữu, cô lập tức từ chối.

[Hạ Sơ Kiến]: Quyền Thủ tịch, chơi thế mất vui. Thôi bỏ , thà trả nợ từ từ còn hơn. Ngài tự chơi một .

Cô trực tiếp dọa bỏ gánh.

Ánh mắt Quyền Dữ Huấn lóe lên. Nói thật, thái độ của Hạ Sơ Kiến khiến chút cảm xúc lạ lẫm.

Người ở địa vị như khi đưa yêu cầu, khác dù từ chối cũng sẽ dùng cách cực kỳ uyển chuyển.

Chẳng ai như Hạ Sơ Kiến, phang thẳng một cú búa tạ mặt đối phương như thế.

trong tình thế hiện tại, Quyền Dữ Huấn nhận thức sâu sắc rằng chỉ Hạ Sơ Kiến mới giúp .

Chỉ riêng cái mũ giáp nghiên cứu bởi Cục Đặc An khả năng chống tinh thần lực cấp S thôi, buộc cần cô.

Loại mũ giáp đó đến Quyền Dữ Huấn còn kiếm .

Việc một thường gen tiến hóa như Hạ Sơ Kiến sở hữu nó khiến Quyền Dữ Huấn lờ mờ cảm thấy chân tướng đơn giản như vẻ bề ngoài.

lúc tâm trí để tìm hiểu bí ẩn phía . Hắn chỉ cần cùng tiến bên trong bức tường cao và hệ thống s.ú.n.g máy AI ở Hẻm Vô Hữu khu 404 để tìm sự thật.

Quyền Dữ Huấn bình tâm trạng, tiếp tục nhắn tin.

[Quyền Dữ Huấn]: Được , chuyển cổ phần, giảm trực tiếp.

[Hạ Sơ Kiến]: Một đêm giảm 3 triệu.

Một đêm giảm 3 triệu, 4 đêm vị chi là 12 triệu. Khoản vay chỉ 10 triệu, tính Quyền Dữ Huấn còn nợ ngược cô 2 triệu.

Đây đúng là sư t.ử ngoạm.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...