Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 198: Bị Chiếm Tiện Nghi

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:06:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60KknvO1kD

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"...Sao cái gì ngài cũng thế?" Hạ Sơ Kiến Hoắc Ngự Sân với ánh mắt đầy vẻ hiếu học, "Lần là cái gì mà Ni-a Pu-, là Đạt Lạp Hách... Ngài lấy mấy thông tin đó ?"

Hoắc Ngự Sân lờ câu hỏi, ngẩng đầu kích hoạt điều khiển từ xa, chiếc phi thuyền cá nhân hiện hình, lệnh: "Lên phi thuyền của đợi mười phút."

Không nhận câu trả lời, Hạ Sơ Kiến cũng chẳng thất vọng.

Dùng ngón chân nghĩ cũng đó là hồ sơ tuyệt mật. Hoắc Ngự Sân mà kể toẹt thì cô mới thấy kinh hãi, còn im lặng mới là bình thường.

Cô chỉ "gã đàn ông trung niên" vẫn đang vắt vẻo vai : "Thế còn ông chú thì ? giải thích thế nào?"

Chuyện chẳng liên quan gì đến Hoắc Ngự Sân.

Hắn một lời, nắm lấy cánh tay Hạ Sơ Kiến định đưa cô bay lên.

Hạ Sơ Kiến gạt tay , đắc ý: " tự bay ."

Dứt lời, cô kích hoạt động cơ của bộ cơ giáp Thiếu Tư Mệnh, phóng vút lên cao.

Cửa phi thuyền mở , Hạ Sơ Kiến nhanh nhẹn chui tọt trong.

Cánh cửa tự động đóng , Hoắc Ngự Sân lập tức chuyển phi thuyền sang chế độ tàng hình, đó mở kênh liên lạc mã hóa của Cục Đặc An quang não, bắt đầu phân bổ nhiệm vụ.

[Đôn Đốc]: Tổ Bá Hạ tập hợp. Khu Nam thành Mộc Lan phát sinh dị động. Ba phút mặt thu dọn hiện trường.

Hắn chia sẻ tọa độ ngay lập tức.

ba phút , Bá Hạ – một trong những tổ hành động tinh nhuệ nhất trướng Hoắc Ngự Sân – đổ bộ xuống hiện trường.

Khi thấy những vết ăn mòn loang lổ và đống huyết nhục b.ắ.n tung tóe khắp nơi, cả đội khỏi rùng .

"Hoắc Đôn Đốc, năm phút để thành nhiệm vụ."

Họ thắc mắc nửa lời, chỉ răm rắp tuân theo chỉ thị.

Năm phút , bộ đất đá, tường vách, cửa nẻo trong con hẻm nhỏ ăn mòn đều bóc tách mang .

Những tàn dư thể di dời thì xử lý bằng một chuỗi hỏa diễm ion chấn động cao độ phun từ thiết chuyên dụng. Ngọn lửa thiêu đốt tất cả, phân giải thứ thành trạng thái hạt vật chất nhỏ nhất.

Khi một vật thể phân giải thành hạt, nó mất bộ đặc tính, trở về với cát bụi của đất trời, còn chút manh mối nào để truy nguyên.

năm phút, đội Bá Hạ rút lui cùng bộ vật chứng thu thập.

Hoắc Ngự Sân trở phi thuyền tàng hình, với Hạ Sơ Kiến: "Bên xóa sạch dấu vết. Lát nữa Sở Khiển Trách thành Mộc Lan sẽ cử tới lo liệu hậu sự."

Hạ Sơ Kiến ngơ ngác: "...Còn hậu sự gì nữa?"

"Trong phạm vi mười dặm của khu vực , chín mươi chín phần trăm con hoặc Á nhân đều c.h.ế.t do đòn tấn công tinh thần của Đạt Lạp Hách ."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô siết chặt nắm tay, phẫn nộ: "Mấy thứ quái quỷ gì thì ? Không cách nào tiêu diệt chúng từ trong trứng nước ?!"

Sức sát thương quá khủng khiếp, chỉ cần động một cái là quét sạch sinh mạng trong phạm vi vài dặm.

Con thương vong mỗi tăng cao, từ vài trăm lên hơn một ngàn, sớm muộn gì cũng lên đến hàng vạn.

Hạ Sơ Kiến ngày càng thấm thía cái câu "mạng như cỏ rác" nghĩa là gì.

Hoắc Ngự Sân thản nhiên đáp: "...Trước thì bó tay, nhưng hiện tại một cách duy nhất."

"...Hả?"

"Là cô."

Hạ Sơ Kiến hiểu mô tê gì: "... á? thì ?"

Hoắc Ngự Sân giải thích thêm, chỉ cô thật sâu: "Cô... thể ."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cái tên Hoắc Ngự Sân tính khí thất thường quá thể.

Hạ Sơ Kiến tát cho một cái bắt chuyện cho t.ử tế.

cô chỉ dám nghĩ trong lòng chứ đời nào dám động thủ.

Đùa ?

Động thủ thật thì Hoắc Ngự Sân chỉ cần một cái búng tay là cho cô đầu t.h.a.i kiếp khác ngay!

Hạ Sơ Kiến rụt cổ , đầu Quyền Dữ Huấn, chán nản lắc đầu.

Quyền Dữ Huấn vẫn đang ngất xỉu, cô cam chịu phận vác xuống.

Nghĩ đến quan hệ chủ nợ và hợp đồng thuê giữa hai , Hạ Sơ Kiến thể bỏ mặc .

Cô xốc Quyền Dữ Huấn lên vai, vẫn giữ phép lịch sự với Hoắc Ngự Sân: "Cảm ơn Hoắc Đôn Đốc."

Hoắc Ngự Sân lấy từ khoang chứa đồ một chiếc mặt nạ da mới toanh chế tác, đưa cho cô, giọng lạnh băng: "Đưa cái mặt nạ cô đang đeo, đeo cái ."

Hạ Sơ Kiến vội tháo chiếc mặt nạ cũ xuống, đeo hàng thế mà Hoắc Ngự Sân đưa cho.

Soi gương thử, cô phát hiện vẻ ngoài chẳng khác chút nào, y hệt như đúc.

Hạ Sơ Kiến tò mò: "Hoắc Đôn Đốc, ngài cũng loại mặt nạ ? Hàng sản xuất đại hả?"

Sản xuất đại cái khỉ mốc!

Đây là sản phẩm Hoắc Ngự Sân in 3D nóng hổi ngay phi thuyền cách đây mười phút, dựa hình ảnh thấy mặt Hạ Sơ Kiến.

Chỉ là vẻ ngoài giống , còn kết cấu vật liệu thì khác , nhưng đủ để lòe kẻ ngoại đạo như Hạ Sơ Kiến.

Hắn cần thu hồi bản chính vì đó là manh mối quan trọng.

Hoắc Ngự Sân sự thật, chỉ trịnh trọng cảnh cáo: "Lần bỏ qua, nhưng từ nay về cấm cô đeo chiếc mặt nạ đó nữa. Cũng đừng để Quyền Dữ Huấn tới đây. Cái mặt nạ hàng nhái mặt cô, cũng cần trả cho Quyền Dữ Huấn, tìm cơ hội hủy nó ngay mặt ."

Hạ Sơ Kiến gật đầu theo phản xạ, sờ sờ lên mặt, làu bàu: "Ngài tưởng thích chắc? Tại để ý thôi, còn chẳng nhớ mặt mũi cô gái , nếu hôm nay tự nhiên nhắc đến chuyện buôn ..."

Lấy bình tĩnh, nhớ tới lời Quyền Dữ Huấn, cô nhíu mày hỏi: "Hoắc Đôn Đốc, Quyền Thủ tịch nạn buôn ở khu Nam thành Mộc Lan hình thành chuỗi công nghiệp, chuyện Cục Đặc An chúng ?"

Cô giờ tự coi là nhân viên chính thức, nên cụm từ "Cục Đặc An chúng " cực kỳ thuận miệng.

Hoắc Ngự Sân liếc cô một cái, dửng dưng: "Biết."

"Biết mà các mặc kệ?!" Hạ Sơ Kiến càng kinh ngạc.

Hoắc Ngự Sân đáp: "Mấy vụ buôn kiểu thuộc thẩm quyền của Cục Đặc An."

"...Hả? Thế ai quản? Đừng bảo là Cục Kỷ Luật của Sở Khiển Trách nhé?"

Cục Kỷ Luật là cấp của Sở Khiển Trách, cùng một hệ thống.

Hoắc Ngự Sân gật đầu: "Chính là Cục Kỷ Luật của Sở Khiển Trách."

Hạ Sơ Kiến như hiểu điều gì, khẩy hai tiếng "ha hả", vác Quyền Dữ Huấn đang bất tỉnh nhân sự nhảy xuống khỏi phi thuyền.

Lần tình trạng của Quyền Dữ Huấn khá nghiêm trọng, hôn mê sâu mãi tỉnh.

Hạ Sơ Kiến cân nhắc một hồi, dứt khoát lột cái mặt nạ hàng nhái mặt xuống, dùng d.a.o rạch nát bấy, xách lủng lẳng tay đeo khẩu trang giữ nhiệt của .

Khi đám vệ sĩ của Quyền Dữ Huấn tìm đến, Hạ Sơ Kiến ngạc nhiên mừng rỡ: "Tuyệt quá, các cả!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-198-bi-chiem-tien-nghi.html.]

Đám vệ sĩ , mặt mày ai nấy xanh mét, uể oải rã rời, tinh thần lực sụt giảm ít nhất hai cấp bậc.

Thế mà gọi là ?

Tất nhiên, so với những c.h.ế.t, bọn họ đúng là " ".

Người chỉ huy đội vệ sĩ sờ lên mũ giáp dị năng, vẫn còn sợ hãi : "...May mà Quyền thiếu chịu chi tiền lớn trang cho mỗi loại mũ giáp , thể phòng ngự công kích tinh thần lực cấp A đỉnh phong."

Cộng thêm bản họ thấp nhất cũng là A cấp đỉnh phong, hai lớp bảo vệ chồng lên mới giúp họ tránh cái c.h.ế.t tức tưởi, nhưng cái giá trả là sự sụt giảm tinh thần lực nghiêm trọng.

Họ thậm chí còn sự sụt giảm là vĩnh viễn tạm thời.

Nếu là vĩnh viễn, thì đúng là sống bằng c.h.ế.t.

Hạ Sơ Kiến Quyền Dữ Huấn vẫn đang mê man, nhận xét: "Vậy xem tình trạng các còn khá hơn Quyền Thủ tịch. Anh ngất xỉu , đến giờ vẫn tỉnh."

Người chỉ huy cảm thấy tư thế Hạ Sơ Kiến vác Quyền Dữ Huấn ... cay mắt, trông như đang vác bao tải khoai tây ...

Hắn vội cùng một nữa đón lấy Quyền Dữ Huấn, đích cõng ông chủ lên lưng.

Hạ Sơ Kiến yên tâm, giơ cái mặt nạ rách nát lên lắc lắc mặt họ: "Cái hỏng , dùng nữa, vứt thùng rác nhé."

Đám vệ sĩ ý kiến.

Với họ, mấy cái mặt nạ da vốn là đồ dùng một .

thu hồi thì cũng đem tiêu hủy tập trung.

Nhìn cái mặt nạ tay Hạ Sơ Kiến nát đến mức đó thì thánh mới sửa .

"Hạ tiểu thư cứ tự nhiên, chờ Quyền thiếu tỉnh , chúng sẽ báo cáo với ngài ."

Hạ Sơ Kiến thở phào, nhắc nhở: " nhớ phi thuyền của Quyền thị khoang y tế, mau đưa Quyền Thủ tịch về trị liệu ! Đòn tấn công tinh thần nhắm thẳng não bộ, đừng để ảnh hưởng đến đầu óc."

Người chỉ huy gật đầu: "Cảm ơn Hạ tiểu thư, phi thuyền chúng đúng là khoang y tế và nhân viên y tế túc trực."

Nói xong, bọn họ chia thành đội hình ba , xoay chạy như bay rời .

Hạ Sơ Kiến: "..."

Đột nhiên cô nhớ vẫn ký hợp đồng vay nợ mới với Quyền Dữ Huấn.

Hơn nữa, cô còn điều kiện hơn: ngoài 20 năm lãi suất, còn giảm một nửa tiền vốn!

cứu mạng Quyền Dữ Huấn đấy!

Một cái mạng của Quyền Dữ Huấn chẳng lẽ đáng giá 5 triệu?

Hồi Quyền Thải Vi quận Đại Phủ chơi, Quyền thị chi ít nhất 6 triệu cho công tác an ninh.

Quyền Dữ Huấn kiểu gì chẳng quan trọng hơn Quyền Thải Vi?

Hạ Sơ Kiến cảm thấy Quyền Dữ Huấn chiếm tiện nghi quá lớn, thiệt đơn thiệt kép.

Cô mang tâm trạng nặng nề rời khỏi khu Nam thành Mộc Lan.

...

Hạ Sơ Kiến bắt tàu điện ngầm nội thành trở về căn hộ nhỏ ở khu Bắc, đúng giữa trưa.

Hạ Viễn Phương mở cửa, thấy cô về sớm thì hài lòng : "Vị Quyền Thủ tịch cũng giữ lời đấy chứ."

Rồi bà chiếc áo bông hoa hòe hoa sói cô với ánh mắt ghét bỏ: "Đây là đồng phục nhân viên an ninh của Quyền thị đấy ?"

Hạ Sơ Kiến: "...Phụt ha ha ha!"

Cô nhất định kể câu cho Quyền Dữ Huấn , xem còn mặt mũi nào mà cắt xén tiền công của cô nữa !

Sau đó Hạ Sơ Kiến chợt nhớ Quyền Dữ Huấn còn bảo tối nay khu Nam dò đường.

Hắn thực sự điều tra vụ bạo động của Á nhân ?

Ở đó gì còn Á nhân nào...

Đương nhiên, sự việc sáng nay, dù còn sót vài mống Á nhân thì cũng con quái vật "Đạt Lạp Hách" tiễn một lượt .

Hạ Sơ Kiến cảm thấy cả , rầu rĩ bước nhà.

"Chị ơi, giày giày." Tiểu Ngũ Phúc và Tiểu Tứ Hỉ chạy từ phòng khách, sóng đôi mặt cô.

Tiểu Ngũ Phúc đẩy đôi dép trong nhà cho cô, còn Tiểu Tứ Hỉ thì cái đuôi nhỏ vẫy tít thò lò như cái chong chóng.

Vừa thấy hai sinh vật đáng yêu , Hạ Sơ Kiến lập tức cảm thấy đôi mắt và tâm hồn chịu sự tàn phá của cứu rỗi.

Cái con Đạt Lạp Hách , sinh đúng là để gây ức chế cho , thuần túy là ô nhiễm tinh thần pha tạp.

Hạ Sơ Kiến bế bổng Tiểu Ngũ Phúc trắng trẻo thơm tho lên, hôn chụt bé: "Ngũ Phúc, ăn bánh bao ?"

Ngũ Phúc gật đầu lia lịa, đôi mắt trong veo khiến quên hết sầu lo.

Cậu bé bằng giọng sữa nũng nịu: "Sáng ăn một cái, trưa ăn thêm một cái nữa."

Rồi chỉ tay về phía phòng ngủ của Hạ Sơ Kiến, hiệu cho cô đồ.

Tiểu Tứ Hỉ cứ ngửa đầu lên, trông mong Hạ Sơ Kiến cũng bế một cái, nhưng cô mải chuyện với Ngũ Phúc nên quên béng mất.

"Gâu gâu! Gâu gâu!" Tiểu Tứ Hỉ sủa lên đầy bất bình.

Hạ Sơ Kiến sực tỉnh, vội cúi xuống ôm cả Tiểu Tứ Hỉ lòng.

Ngũ Phúc thích chí, trong lòng Hạ Sơ Kiến liền ôm chầm lấy cái đầu xù lông của Tiểu Tứ Hỉ.

Lúc Tiểu Tứ Hỉ mới thỏa mãn, sủa nữa, đôi mắt đen láy híp , tận hưởng cái ôm đôi .

Hạ Sơ Kiến bế cả hai "tiểu bảo bối" phòng ngủ mới thả xuống.

bình phong đồ, cởi bỏ chiếc áo bông hoa hòe hoa sói, thu hồi bộ cơ giáp Thiếu Tư Mệnh.

Nếu bộ cơ giáp , hôm nay chắc chắn cô vụ nổ của con mắt khổng lồ trọng thương.

nghĩ , cô là nhân viên tạm thời của Cục Đặc An, nếu lỡ thương thì chắc cũng hưởng bảo hiểm y tế chứ nhỉ?

Hạ Sơ Kiến suy nghĩ miên man, gấp gọn bộ quần áo bông cho túi vải đen, định bụng sẽ trả cho Quyền Dữ Huấn.

Còn cái mặt nạ da rạch nát , dù với đám vệ sĩ là sẽ vứt thùng rác, nhưng cô đời nào thế. Tìm cơ hội đốt thành tro bụi mới là phương án bảo hiểm nhất.

Thư Sách

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...