Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 193: Ngài Cố Tình Chiếm Tiện Nghi Của Tôi Đúng Không?
Cập nhật lúc: 2025-12-22 05:36:11
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Robot giúp việc Lục Thuận như đuối lý, trượt lùi một bước. Cái hình ống tròn tự động thu thấp xuống, chui tọt qua cánh tay Hạ Sơ Kiến lủi mất dạng.
Hạ Sơ Kiến bĩu môi, thầm nghĩ con robot thành thật chút nào. Đợi Quyền Dữ Huấn khỏi, cô giáo huấn nó mới . Nghĩ ngợi một lát, cô bước bình phong đồ.
Cô mặc bộ đồ liền chống đạn nano mà Tông Nhược An tặng lớp lót trong cùng. Sau đó, cô chạm mặt dây chuyền Bỉ Ngạn Hoa cổ, kích hoạt cơ giáp Thiếu Tư Mệnh.
Lớp kim loại lỏng Hắc Ngân nhanh chóng tuôn , bao phủ , ôm sát cơ thể như làn da thứ hai. Bộ giáp chỉ biến hóa linh hoạt mà còn khả năng chống đạn vượt trội hơn cả áo giáp chuyên dụng.
Vừa cơ giáp, áo chống đạn nano, Hạ Sơ Kiến cảm thấy an tuyệt đối với tầng bảo hiểm kép .
Bên ngoài lớp cơ giáp Hắc Ngân, cô khoác thêm chiếc áo jacket săn nhiều túi màu rằn ri, trùm ngoài cùng là chiếc áo khoác lông thú dày cộm theo quy chuẩn của Hiệp hội Thợ săn Ám Dạ.
Mùa trời rét căm căm, mặc nhiều như khiến khác nghi ngờ, ấm áp dễ chịu.
Hạ Sơ Kiến soi gương, nhận thấy chiếc mũ bảo hiểm cánh bướm và đôi giày bó Hắc Ngân phát sáng chân trông quá "lạc quẻ", cực kỳ bắt mắt.
chuyện nhỏ khó cô. Hạ Sơ Kiến nghiên cứu kỹ từng bộ phận của cơ giáp. Cô nhanh chóng điều khiển phần mũ giáp mềm hóa, gấp gọn thu về phía cổ, tạo thành một chiếc vòng bảo vệ yết hầu.
Dưới chân hệ thống động lực nên thể tháo bỏ, nhưng để lộ đôi giày kim loại ngoài thì quá kỳ cục. Hạ Sơ Kiến nhanh trí lôi một đôi giày da thú cũ mòn đế, cắt bỏ phần đế giày, đó tròng phần giày chân như một đôi tất ống dài.
Vậy là xong. Giờ chân cô, chỉ thấy một đôi giày da thú cũ kỹ, bám đầy rêu phong bình thường. Soi gương nữa, cô thấy thuận mắt hơn hẳn.
Vì bản là tiến hóa gen nhưng Thợ săn tiền thưởng trong môi trường "quái vật", Hạ Sơ Kiến cực kỳ coi trọng an của bản . Người tiến hóa thể dùng thể đỡ đạn, chứ cô là thường, dính một cái là "đăng xuất" ngay, nên chỉ thể dựa trang tận răng thế .
Cô lôi hộp s.ú.n.g gầm giường , họa tiết hoa trắng nền xanh hộp mà trầm tư.
Không thể cứ thế vác cái đường ...
Nghĩ đoạn, cô tháo bỏ cái túi đựng cồng kềnh, chỉ xách theo chiếc hộp đen sì và chiếc mũ bảo hiểm phòng ngự dị năng của Hiệp hội, tiêu sái bước khỏi phòng.
Ngũ Phúc theo bóng lưng cô, mắt long lanh: "Chị ơi! Chị ơi! Ăn bánh bao! Ăn bánh bao!"
Hạ Sơ Kiến: "..."
Cô đầu , dặn với: "Ngũ Phúc với Tứ Hỉ tìm cô Hạ ăn sáng nhé. Chị việc, chiều chị về."
Ra đến phòng khách, ngay mặt Quyền Dữ Huấn, cô đội chiếc mũ lụa tím Linh Lan khả năng chống tinh thần lực cấp S lên đầu, đó tròng thêm chiếc mũ bảo hiểm kim loại ngoài cùng.
Cộng thêm chiếc áo khoác lông thú và khẩu trang giữ nhiệt, cô lúc kín mít như một khối, hề chút sơ hở nào.
Quyền Dữ Huấn đ.á.n.h giá cô từ đầu đến chân, lắc đầu:
"Chúng sẽ cải trang để thâm nhập khu Nam, cái hộp s.ú.n.g của cô quá lộ liễu, mang theo ."
"Hả?" Hạ Sơ Kiến ngạc nhiên, "Không nấp từ xa b.ắ.n tỉa yểm trợ ngài ?"
"Không, cô lính b.ắ.n tỉa. Lần cô bảo vệ sát sườn ." Quyền Dữ Huấn , " một khẩu s.ú.n.g trường tự động thông minh loại mới, thể gấp gọn. Nghe tay thiện xạ thì lợi hại chẳng kém gì s.ú.n.g b.ắ.n tỉa. Cô thử ?"
Hạ Sơ Kiến: "..."
Nghe hấp dẫn thật đấy.
Cô vội cất hộp s.ú.n.g phòng ngủ, chỉ giắt theo khẩu s.ú.n.g lục cán dài thông minh, một con d.a.o găm chiến thuật và hai hộp đạn nhét túi áo jacket bên trong. Bộ đồ chẳng gì , cái nhiều túi.
"Cô , mấy ngày tới con theo Quyền thủ tịch dạo quanh thành Mộc Lan vài vòng. Cô đừng lo, sáng con , chiều con về."
Hạ Sơ Kiến ngó phòng giặt ngoài ban công, vọng với Hạ Viễn Phương.
Biết cản , Hạ Viễn Phương cũng khó, chỉ dặn:
"Chú ý an . Tuy là vệ sĩ nhưng đừng đem cái mạng đùa, ?"
Hạ Sơ Kiến toe toét: "Cô cứ khéo lo, s.ú.n.g pháp của con chuẩn lắm!"
Hạ Viễn Phương thôi. Súng pháp chuẩn thì ích gì? Đám tiến hóa gen đèn cạn dầu...
Bà theo phòng khách, với Quyền Dữ Huấn:
"Quyền thủ tịch, ngài bỏ tiền thuê Sơ Kiến nhà , nhưng con bé còn nhỏ, hiểu chuyện, nếu gì mạo phạm, mong ngài bao dung cho."
Quyền Dữ Huấn trấn an:
"Cô Hạ cứ yên tâm. còn nhiều nhân viên an ninh khác. Để Sơ Kiến theo chủ yếu là để tiện hành động khi cải trang vi hành thôi."
Lúc đầu Hạ Sơ Kiến hiểu "tiện hành động" là ý gì. Mãi cho đến khi theo về căn hộ penthouse cao cấp mới mua, thấy lôi hai chiếc mặt nạ da và hai bộ quần áo bông cũ kỹ, dày cộm.
"... Chúng ngụy trang thành hai cha con tìm ?!" Hạ Sơ Kiến nghi ngờ nheo mắt, "Ngài cố tình chiếm tiện nghi của đúng ?" (Ý là bố cô).
Quyền Dữ Huấn nghiêm túc đáp:
"Với độ tuổi của hai , đóng giả cha con là hợp lý nhất."
"Ngài năm nay bao nhiêu xuân xanh ?" Hạ Sơ Kiến nhịn mà cà khịa, "Được 25 ?"
Quyền Dữ Huấn mỉm điềm đạm:
"... Coi như cô khen trẻ . Cuối năm ngoái tròn 30."
Hạ Sơ Kiến: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-193-ngai-co-tinh-chiem-tien-nghi-cua-toi-dung-khong.html.]
Thật sự Quyền Dữ Huấn 30 tuổi! là tuổi bậc cha chú thật.
Cô sờ sờ mũi, cam chịu đeo chiếc mặt nạ da lên, soi gương.
Chiếc mặt nạ khiến cô trông non choẹt, như một thiếu nữ 14-15 tuổi. Tóc ngắn ngang vai, mái dày che kín trán, da trắng mịn, cằm nhọn, khuôn mặt trái xoan toát lên vẻ nhu nhược đáng thương - trái ngược với khuôn mặt góc cạnh đầy khí khái của cô.
Hạ Sơ Kiến ngắm nghía hồi lâu, thấy khuôn mặt quen quen nhưng nhất thời nhớ gặp ở . Cô xoay sang Quyền Dữ Huấn.
Hắn cũng đeo mặt nạ xong. Chàng thanh niên quyền quý nho nhã biến mất, đó là một đàn ông trung niên khắc khổ, từng trải qua bao phong sương và đòn roi của cuộc đời. Mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ tang thương.
Hắn Hạ Sơ Kiến, ánh mắt ánh lên vẻ cưng chiều pha chút thương cảm, và... thật sự dáng một cha.
Hạ Sơ Kiến: "..."
Càng thấy sai sai.
Cô bình luận: "Quyền thủ tịch, đến ánh mắt mà ngài cũng diễn ..."
Quyền Dữ Huấn : "Thế là gì. Nếu cô gặp mấy vị nghị viên trong Nguyên Lão Viện, cô mới thế nào gọi là 'ảnh đế'."
Hạ Sơ Kiến chắp tay: "Nhờ lời vàng ngọc của ngài, dịp sẽ đến Nguyên Lão Viện ở Bắc Thần để mở mang tầm mắt."
"Cô cũng leo cây giỏi thật đấy."
"Quá khen, quá khen."
Hai tròng thêm bộ áo bông quê mùa . Vì thế, Hạ Sơ Kiến buộc cởi bỏ chiếc áo khoác lông thú bên ngoài .
Hạ Sơ Kiến và Quyền Dữ Huấn cùng rời khỏi nhà.
Họ bộ trạm tàu đệm từ cổng khu chung cư. Khu thuộc dạng cao cấp, ban quản lý tòa nhà ăn chuyên nghiệp hơn hẳn khu Hạ Sơ Kiến ở.
Khu nhà cô tuyết chất đống như núi, đường trơn trượt do tuyết giẫm đạp nén chặt. Còn ở đây, cổng dọn sạch bong, rải muối chống đóng băng cẩn thận.
Hạ Sơ Kiến ở trạm tàu ngó nghiêng, thì thầm:
"Đội an ninh của ngài ?"
"Họ theo đấy, nhưng lộ diện. Cô nghĩ 'cải trang vi hành' mà tiền hô hậu ủng dắt theo cả chục đấy chứ?"
Quyền Dữ Huấn trả lời, khuôn mặt tang thương toát lên vẻ thổn thức đầy thuyết phục.
Hạ Sơ Kiến: "..."
Thôi cô thèm bận tâm nữa, tròn vai thiếu nữ ngây thơ của .
Rất nhanh, tàu đệm từ tới. Trên toa chỉ hai bọn họ.
Tàu chạy vun vút. Chẳng bao lâu , họ xuống trạm gần khu Nam của thành Mộc Lan.
Lúc , Hạ Sơ Kiến trông đậm chất "hương đồng gió nội". Áo bông hoa nhí nền đỏ, quần bông đen che kín đôi giày rêu phong, chỉ lộ mũi giày cứng ngắc. Trên lưng cô đeo một cái tay nải vải hoa vụn màu đỏ, bên trong chứa khẩu s.ú.n.g trường gấp gọn và 5 băng đạn, tổng cộng 500 viên.
Quyền Dữ Huấn thì đeo một chiếc ba lô du lịch cao đến nửa , bên trong căng phồng, hệt như hành lý của những kẻ lang thang nay đây mai đó.
Thực đây đều là trang chuẩn sẵn. Hạ Sơ Kiến tò mò hỏi nhỏ:
"... Trong đó chắc chắn là vũ khí , đúng ?"
Hạ Sơ Kiến kích thước cái túi, mắt sáng lên: "... Khẩu đại bác Hủy Diệt Giả 1 trong đó ?"
Quyền Dữ Huấn đáp, chỉ khẽ nhếch mép .
Hai sóng vai bước khu Nam thành Mộc Lan.
Khu Nam khác biệt với ba khu Đông, Tây, Bắc trong thành. Đây là khu vực biệt lập dành cho Loại nhân và tầng lớp cùng đinh.
Bên ngoài tường bao quanh, tường trổ bốn cổng lớn, là lối , là ranh giới ngăn cách với ba khu vực sinh sống của nhân loại.
Hạ Sơ Kiến và Quyền Dữ Huấn qua cổng chính giữa phía Nam.
Thư Sách
Tường thành khu Nam cực cao, sơ qua cũng bảy tám mét. Cổng sắt đen sì, bên cắm đầy chông sắt nhọn hoắt. Những cây chông rỗng ruột, thể phun khí độc bất cứ lúc nào.
Nghe đồn thiết kế là để ngăn chặn những Loại nhân bay trốn khỏi khu Nam trong đêm.
Hạ Sơ Kiến lớn lên ở đây nên chẳng lạ lẫm gì với khung cảnh .