Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 189: Một Nhà Hạnh Phúc Viên Mãn

Cập nhật lúc: 2025-12-21 15:17:14
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" thế, nếu ở biệt thự đơn lập thì phiền phức thế ." Hạ Sơ Kiến , mở cửa kính tầng thượng.

Quyền Dữ Huấn bước , cùng cô xuống lầu.

Trong nhà, Hạ Viễn Phương dậy và đang chuẩn bữa sáng. Bé con Ngũ Phúc và chú cún Tứ Hỉ vẫn đang say giấc nồng.

Hôm qua Quyền Dữ Huấn cơ hội hỏi về chuyện ở quảng trường, giờ nhân lúc Tông Nhược An đây, mới hạ giọng hỏi:

"Sao cô đưa đứa bé về nhà? Định nhận nuôi nó ?"

Hạ Sơ Kiến cũng thì thầm:

"Cứ nuôi tạm vài ngày , chờ Cục Đặc An tra thông tin của bé thì sẽ gửi thôi."

thêm, giọng đầy cảnh giác: "Cô chuyện xảy ở quảng trường, xin Quyền thủ tịch đừng nhắc gì đến vụ đó mặt bà ."

Nhớ dáng vẻ tư táp sảng, cầm "vua của các loại súng" càn quét tứ phương của Hạ Sơ Kiến, Quyền Dữ Huấn tiếc nuối:

"Vậy thì chiến tích của cô, chẳng sẽ ai đến ?"

Hạ Sơ Kiến nhếch mép:

"Quyền đại thủ tịch, đừng mỉa mai thế. là để giữ mạng chứ hùng gì ."

Quyền Dữ Huấn ngẫm nghĩ một chút nhắc nhở:

"... Đứa bé lẽ lai lịch đơn giản . Ở quảng trường nhiều trẻ con c.h.ế.t oan uổng như , chỉ nó sống sót, cô nghĩ đến nguyên nhân ?"

Hạ Sơ Kiến ngầm hiểu ý , nhưng vẫn đáp:

"Lai lịch gì thì cũng chỉ là một đứa trẻ đến ba tuổi, thể chỉ là vận khí đặc biệt thôi... Quyền đại thủ tịch, con thiện lương lắm, nỡ trẻ con chịu khổ."

Quyền Dữ Huấn , tranh luận thêm. Hắn mở thùng robot giúp việc , :

"Lại đây, cài đặt xong con robot . thấy nhà cô cũng cần một thứ như thế đấy."

Lúc Hạ Sơ Kiến mới cao giọng gọi:

"Cô ơi! Quyền thủ tịch tặng cô một con robot giúp việc quà năm mới !"

Hạ Viễn Phương từ bếp bước , thấy con robot hình ống tròn nghiêm chỉnh ở góc tường. Hạ Sơ Kiến đang "bắt nạt" nó.

"Lục Thuận nhi, nhảy một điệu xem nào."

Robot đáp: "Lục Thuận là robot giúp việc, robot giải trí. Xin chủ nhân hãy đặt mua gói dịch vụ biểu diễn vũ đạo phù hợp."

Dù là giọng tổng hợp điện tử, nhưng Hạ Viễn Phương vẫn chút "ấm ức" trong đó.

hỏi: "Sơ Kiến, tên Lục Thuận là con đặt hả?"

"Vâng ạ! Nhà Tứ Hỉ, Ngũ Phúc, giờ thêm Lục Thuận nữa, đúng chuẩn một gia đình hạnh phúc viên mãn!"

Hạ Sơ Kiến vỗ vỗ cái đầu tròn vo như nửa quả cầu úp ngược của nó, bảo:

"Tiểu Lục Tử, đây mới là chủ nhân thực sự của ngươi. Cô Hạ. Nhớ nhé, sáng chào cô Hạ buổi sáng, tối chúc cô Hạ ngủ ngon."

Robot Lục Thuận lập tức ngoan ngoãn:

"Chào buổi sáng cô Hạ. Xin hỏi Lục Thuận thể giúp gì cho ngài?"

Hạ Viễn Phương vốn mua robot giúp việc từ lâu, định bụng chờ phòng việc chính thức mở cửa sẽ c.ắ.n răng sắm một con. Bởi vì loại robot , dù là đời thấp nhất cũng tốn cả vạn tệ.

Nhìn mức độ trí tuệ nhân tạo của con , vẻ hàng rẻ tiền. Khéo khi là đời cao cấp nhất, giá lên đến cả trăm vạn. Món quà năm mới thực sự quá quý giá.

Ánh mắt Hạ Viễn Phương con robot chút phức tạp.

Robot Lục Thuận lễ phép : "Cô Hạ, Lục Thuận thể bắt đầu việc, xin ngài chỉ thị."

Quyền Dữ Huấn giỏi quan sát, vội đỡ:

"Cô Hạ, đây chỉ là dòng robot giúp việc phổ thông, đang trong đợt giảm giá thôi ạ. Nếu cô dùng thấy đủ thì cứ trả , bù thêm chút tiền mua con xịn hơn."

Mắt robot Lục Thuận lóe lên ánh đỏ, đột nhiên phát ngôn:

"Lục Thuận là robot giúp việc phiên bản cao cấp nhất, sẽ phiên bản nào hơn Lục Thuận."

Ngừng một giây, nó bổ sung thêm:

"Trong vòng 5 năm tới, cũng sẽ phiên bản robot giúp việc nào hơn Lục Thuận."

Quyền Dữ Huấn: "..."

Trăm tính ngàn tính, ngờ chỉ định khách sáo một chút để Hạ Viễn Phương đỡ ngại, ai ngờ con robot "đầu óc chậm tiêu" vả mặt đôm đốp.

Hạ Sơ Kiến nín :

"Giờ thì tin lời Quyền đại thủ tịch , đúng là dòng 'phổ thông' thật. Chứ nếu trí tuệ nhân tạo cao hơn chút nữa, nó chẳng câu ."

Hạ Viễn Phương cũng thấy buồn , gật đầu:

"Vậy cảm ơn Quyền thủ tịch, quả thực cần một trợ thủ như thế ."

Lục Thuận như trút gánh nặng, vui vẻ reo lên:

"Cô Hạ sự lựa chọn sáng suốt nhất, Lục Thuận nhất định sẽ ngài thất vọng!"

Hạ Sơ Kiến xoa cái đầu kim loại của nó, tò mò hỏi:

"Tại ngươi trong 5 năm tới phiên bản nào tiên tiến hơn? Nghĩa là 5 năm thì ?"

Thư Sách

Lục Thuận đáp: " , căn cứ tính toán và dự báo, kỹ thuật robot giúp việc sẽ đổi mới chu kỳ 5 năm một ."

Hạ Viễn Phương Hạ Sơ Kiến bảo:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-189-mot-nha-hanh-phuc-vien-man.html.]

"Lục Thuận, ngươi giặt hết quần áo hôm qua giúp chúng nhé? Bên máy giặt và máy sấy, ngươi dùng chứ?"

"Lục Thuận sở hữu quy trình vận hành của tất cả các thiết gia dụng thị trường. Lục Thuận việc ngay đây."

Nói xong, nó di chuyển mượt mà về phía phòng ngủ của Hạ Sơ Kiến.

Cửa phòng mở , mắt điện t.ử của nó quét một lượt, lập trình sẵn phương án thu dọn quần áo bẩn.

Hôm qua Ngũ Phúc và Tứ Hỉ đều ngủ trong phòng Hạ Sơ Kiến. Sơ Kiến dậy , tiện tay lấy chiếc áo len của đắp lên chăn cho Ngũ Phúc.

Lục Thuận phán đoán chiếc áo len đó mặc ít nhất một tuần, cần giặt. Nó tiến gần, vươn cánh tay máy định nhấc chiếc áo khỏi Ngũ Phúc để bỏ giỏ đồ.

Chỉ một động tác nhỏ, Ngũ Phúc bất chợt tỉnh giấc.

Thằng bé bình tĩnh vật thể kim loại hình ống tròn mặt, vẻ mặt như ngây .

Cái thứ gì đây?

Lục Thuận thấy đứa trẻ thức giấc, cũng hình. Hai cánh tay máy cứng đờ giữa trung, xử lý tiếp thế nào.

Nó là robot việc nhà, robot bảo mẫu. Robot bảo mẫu cần trí tuệ nhân tạo phức tạp hơn nhiều. Đơn giản mà , tình huống vượt quá tải xử lý của Lục Thuận, khiến nó "treo máy".

Lúc , Ngũ Phúc chậm rãi vươn bàn tay nhỏ xíu, tò mò chọc chọc cái đầu kim loại trơn láng của Lục Thuận.

Tít... Tít... Tít...

Lục Thuận phát tiếng cảnh báo khe khẽ, âm lượng nhỏ đến mức lọt khỏi phòng. Sau đó, mắt điện t.ử lóe đỏ, cánh tay máy vội vàng thu .

Ngũ Phúc tưởng gây họa, vội rụt tay về, chui tọt cả đầu trong chăn trốn.

Lục Thuận im lìm suốt 5 phút. Cuối cùng, bộ vi xử lý vang lên một tiếng "tách" nhỏ, nó khởi động .

Nó tiếp tục vòng quanh thu dọn quần áo bẩn và dọn dẹp phòng cho Hạ Sơ Kiến. Khi xách giỏ đồ , nó còn chu đáo khép cửa phòng .

Tại phòng ăn, Hạ Viễn Phương bày bữa sáng bàn, ăn trò chuyện với Quyền Dữ Huấn.

Quyền Dữ Huấn hỏi thăm xã giao: "Trước đây cô Hạ công việc gì ?"

Hạ Viễn Phương đáp: " từng là nghiên cứu viên cao cấp tại Lợi Thị Dược Phẩm, đó đổ bệnh nên nghỉ ."

Quyền Dữ Huấn trầm ngâm: "Ý cô là, cô Lợi Thị Dược Phẩm sa thải vì lý do sức khỏe? Điều là trái pháp luật. Nếu cô cần, thể cung cấp hỗ trợ pháp lý, kiện Lợi Thị Dược Phẩm để họ bồi thường thỏa đáng."

Hạ Viễn Phương lắc đầu: " họ việc thiếu đạo đức, bản cũng chẳng tiếp tục ở đó nữa. Dù cũng cảm ơn ý của Quyền thủ tịch."

"Cô khách sáo ."

Đến khi Quyền Dữ Huấn ăn nửa bữa và bắt đầu uống sữa bò một sừng, Hạ Viễn Phương mới mở lời:

"Thực , Quyền thủ tịch , đúng là chút thắc mắc về pháp luật thỉnh giáo ngài. Tất nhiên vụ việc gì chính thức, chỉ là tò mò về luật pháp của Đế quốc Bắc Thần thôi."

"Cô cứ , coi như chúng đang trò chuyện phiếm, sẽ nêu quan điểm cá nhân chứ tư vấn pháp lý chính thức, nên chúng cứ thoải mái trao đổi." Quyền Dữ Huấn trả lời kín kẽ như nước chảy mây trôi.

Hạ Viễn Phương cũng cần tư vấn chính thức, bà chỉ thông qua đầu cơ quan lập pháp Đế quốc để hiểu sâu hơn về một điều khoản.

: "Chuyện là thế , định Giêng sẽ mở một phòng việc chuyên về hỗ trợ sinh sản."

Quyền Dữ Huấn "ồ" lên một tiếng, tỏ vẻ hứng thú:

"Hỗ trợ sinh sản? Là thụ tinh trong ống nghiệm ? Về mảng , cả bệnh viện công của Đế quốc lẫn bệnh viện Lợi Thị đều kỹ thuật thiện ."

Hạ Viễn Phương mỉm . Bà Đế quốc Bắc Thần hiểu "hỗ trợ sinh sản" chỉ giới hạn ở "thụ tinh ống nghiệm". Các mảng nghiên cứu khác đều luật pháp cấm tiệt.

" chứ. Nếu chỉ thụ tinh ống nghiệm thì chắc chắn ế khách. Bệnh viện công thì ngon-bổ-rẻ, bệnh viện tư Lợi Thị thì sang trọng, tinh vi. Cái xưởng nhỏ của cạnh tranh nổi? Cái là giúp những Nhân loại và Loại nhân (Humanoid) gặp khó khăn về sinh sản thể dùng chính chức năng cơ thể để sinh những đứa con khỏe mạnh."

Quyền Dữ Huấn suy tư:

"Ý cô là dùng thụ tinh ngoài cơ thể, mà là chữa trị khiếm khuyết của cơ thể hoặc Loại nhân, từ đó giúp họ tự t.h.a.i nghén những đứa trẻ khỏe mạnh?"

Quả hổ danh là Thủ tịch Cố vấn Pháp luật của Nguyên Lão Viện. Hắn qua là hiểu ngay vấn đề.

Nếu thực sự "hỗ trợ" theo hướng , thể tránh khỏi việc dính dáng đến gen.

Quyền Dữ Huấn giờ mới thực sự hiểu tại Hạ Viễn Phương hỏi .

Đây là bà đang thăm dò "lằn ranh đỏ" của luật pháp Đế quốc về cấm nghiên cứu gen.

Pháp luật nào cũng vùng xám. Mà vùng xám cũng chia xám đậm, xám nhạt và loại " vẻ xám". Chỉ loại " vẻ xám" mới miễn cưỡng coi là hợp pháp, còn đều chịu nổi sự soi xét của luật pháp.

Quyền Dữ Huấn suy nghĩ một lúc đáp:

"Đế quốc luật quy định cụ thể về mảng , chỉ quy định rằng: Cá nhân thể nghiên cứu kỹ thuật liên quan đến sinh sản, tận dụng thủ đoạn tự nhiên thể. Vì , những thủ đoạn chắc chắn bao gồm bất cứ nội dung nào liên quan đến nghiên cứu gen."

Hạ Viễn Phương gật đầu:

" đang băn khoăn chính chỗ đó. Về việc ' bao gồm nội dung liên quan đến nghiên cứu gen', luật pháp Đế quốc quy định cụ thể tiền lệ nào để tham khảo ?"

Bà tiếp tục: " nghiên cứu khoa học. Bản chất của khoa học là khám phá những điều . Khi nghiên cứu, khó để một hướng nào đó rốt cuộc là liên quan đến gen . Nếu Quyền thủ tịch thể cung cấp vài trường hợp cụ thể, sẽ dễ hình dung hơn."

Trên mặt Quyền Dữ Huấn vẫn giữ nụ ấm áp như gió xuân tháng Tư. Hắn thẳng:

" cũng xin thật lòng. Hiện tại ở Đế quốc, các vụ án cho là liên quan đến nghiên cứu gen, thực chất... chẳng vụ nào là nghiên cứu gen thật cả. Tuyệt đại đa các vụ án đều bắt nguồn từ vạ miệng. Ví dụ như ai đó phát biểu rằng 'nên mở rộng nghiên cứu gen', hoặc 'Loại nhân và Nhân loại giống , chỉ là gen tiến hóa theo hướng khác ', vân vân... Những trường hợp đó đều xử lý như trọng tội."

 

 

 

 

 

 

 

Loading...