Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 188: Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn

Cập nhật lúc: 2025-12-21 15:17:13
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quyền Dữ Huấn mỉm , giọng điệu chân thành:

"Đã mở mang tầm mắt. Nếu sợ quá phiền phức, hận thể ở lì nhà cô Hạ cả tuần để ăn chực. Món chả cá quả thực là mỹ vị ngon nhất đời từng nếm."

Hạ Viễn Phương là tinh tế, giọng ý, bà đáp:

"Quyền Đại thủ tịch cứ quá. Nếu ngài chê nhà cửa chật hẹp, chúng luôn hoan nghênh ngài ghé thăm bất cứ lúc nào."

Quyền Dữ Huấn nhấp một ngụm rượu vang đỏ, ánh mắt lấp lánh:

"Cô Hạ sẽ tin thật đấy nhé."

" khách sáo..." Hạ Viễn Phương hiền hậu, "Thượng tá Tông giúp Sơ Kiến nhà chúng đại ân, ngài là bạn của , chiêu đãi ngài là vinh hạnh của chúng ."

Bà chủ động giải thích thêm:

"Thực món chả cá ngon đến , chính cũng bất ngờ. Nói thật lòng, khi Sơ Kiến đời, món nhiều . Tuy cũng ngon, nhưng bao giờ đạt đến cảnh giới . Nghĩ nghĩ , chỉ thể là do nguyên liệu. Bởi vì , dùng thịt cá Lỏa."

Tông Nhược An trầm ngâm:

"... Cá Lỏa? Nghe quen quen, hình như loại khó bắt thì ?"

Quyền Dữ Huấn hỏi: "Có hai chữ ?"

Hắn kéo màn hình ảo , lên đó hai chữ "Lỏa Ngư".

Hạ Viễn Phương liếc Hạ Sơ Kiến một cái. Số cá là do Sơ Kiến mang về, chỉ cô mới chính xác.

Hạ Sơ Kiến khẽ rũ mắt. Hạ Viễn Phương hiểu ý, xác nhận:

" là nó. Quyền thủ tịch cũng từng ăn loại cá ?"

Quyền Dữ Huấn và Tông Nhược An , cả hai đều lắc đầu.

Nhìn thấy mặt chữ, Tông Nhược An mới sực nhớ :

" nhớ , đây là đặc sản của Nhược Hồ Thủy ở vùng Cực Bắc thuộc Rừng Dị Thú. Loài cá Lỏa tuy cá nhưng cánh, thể bay khỏi mặt nước, cực kỳ khó bắt."

Quyền Dữ Huấn cảm thán:

"Thi thoảng bắt vài con, đám nhà khoa học ở Viện Khoa học Đế đô đều coi như bảo bối, nuôi trong bể sinh thái chuyên dụng. Người đủ cấp bậc đến còn chẳng ."

Huống chi là lấy chả cá mà ăn...

Nếu để đám nhà khoa học , chắc chắn họ sẽ gào lên là "phí phạm của trời".

Cả và Tông Nhược An đều đồng loạt về phía Hạ Sơ Kiến. Rõ ràng họ đều thực hiện nhiệm vụ ở Rừng Dị Thú về.

Tông Nhược An còn thịt lợn rừng tê giác và thịt bò một sừng đều là chiến lợi phẩm của chuyến đó. Vậy nên, tiện tay mang về vài con cá Lỏa cũng chẳng gì lạ.

Hạ Sơ Kiến: "..."

Trong lòng cô đang thầm mắng Phùng Thiên Trảm. Số cá thật sự do tiểu đội của cô bắt, họ còn chẳng bắt ở . Đương nhiên, cô càng Phùng Thiên Trảm kiếm .

lúc , cô chỉ thể cố giữ vẻ bình tĩnh, giả vờ hồi tưởng chuyến , bất chợt hỏi:

Thư Sách

"Cái Nhược Hồ Thủy đó, dù nhiệt độ thấp thế nào cũng đóng băng ?"

Quyền Dữ Huấn gật đầu nhẹ: " , đó là đặc điểm lớn nhất của nó."

Hạ Sơ Kiến vỗ tay cái đét:

"Vậy thì chuẩn ! Lúc chúng cắm trại bên cạnh một hồ nước. Nước hồ xanh biếc, dù nhiệt độ xuống đến âm hơn 100 độ, mặt hồ vẫn sóng nước lóng lánh, chỉ vài vụn băng nhỏ trôi nổi chứ hề đóng băng ."

"Đó hẳn là Nhược Hồ Thủy . Có cơ hội chúng cũng đến xem thử." Tông Nhược An và Quyền Dữ Huấn trao đổi ánh mắt.

Hạ Sơ Kiến tươi rói như trời quang trăng sáng, nhưng trong lòng thì đang c.h.ử.i thầm.

Chỉ ăn một bữa cơm thôi mà, cần tra hỏi đến tận gốc rễ như thẩm vấn tội phạm thế ? Có ăn thì cứ ăn ! Chẳng lẽ mỗi món ăn dọn lên còn kèm gia phả ba đời và tọa độ địa lý để các thẩm định ?

hiểu nổi mạch não của đám quý tộc .

Hạ Viễn Phương khéo léo chuyển chủ đề:

"... Tiếc quá, đợt thịt dê tươi. Nếu thịt dê núi nhỏ đặc sản của châu Lạc Khư để thế thịt bò một sừng, nghĩ hương vị còn thể nâng cao thêm một bậc."

Quyền Dữ Huấn lập tức tiếp lời:

"Nhà họ hàng hợp tác mở trang trại ở châu Lạc Khư. Chờ khi về, sẽ cho gửi thịt dê núi nhỏ tươi nhất đến biếu cô Hạ."

Tông Nhược An trêu: "Dữ Huấn, đang đặt suất cơm ngày mai đấy ?"

"Chỉ cần cô Hạ chê, định mặt dày đến ăn chực tiếp đây." Quyền Dữ Huấn , nụ vẫn ấm áp ôn nhu như ngọc.

Mọi xã giao vài câu. Hạ Sơ Kiến bưng món tráng miệng cuối cùng : Chè trôi nước rượu nếp hoa quế.

"Ai ăn chè trôi nước nào?"

Tông Nhược An thật sự no căng bụng, dựa lưng ghế, xua tay:

" chịu thua , để . Giờ chắc phòng gym chạy một tiếng mới tiêu hết chỗ ."

Quyền Dữ Huấn vốn cũng no, nhưng bát chè rượu nếp trong veo, viên trôi nước trắng ngần điểm xuyết hoa quế vàng ươm và vài thứ quả đỏ mọng trôi nổi, ý cảnh quá . Thực mê đồ ngọt dẻo, chỉ là ai sở thích thôi.

Hắn kìm : "Cho nếm thử một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-188-thu-hoach-ngoai-y-muon.html.]

Hạ Sơ Kiến vui vẻ múc cho một bát. Tuy nhiên, khi cô định múc cho Ngũ Phúc thì Hạ Viễn Phương cản .

"Trong rượu nếp cồn, Ngũ Phúc còn bé, ăn ."

Hạ Sơ Kiến chép miệng: "Cồn trong rượu nếp đáng bao nhiêu , nhưng thôi, cô cô là lớn nhất, cô quyết định."

Thế là cô bao thầu hết chỗ chè còn . Ăn sạch bánh trôi, húp cạn nước rượu nếp, Hạ Sơ Kiến bắt đầu thấy lâng lâng. Cô gục xuống bàn, mí mắt nặng trĩu mở lên nổi.

Hạ Viễn Phương áy náy : "Sơ Kiến 'say đường' , để đưa con bé nghỉ."

Không chỉ Hạ Sơ Kiến, mà Quyền Dữ Huấn cũng bắt đầu thấy buồn ngủ rũ rượi. Hắn ngại ngủ gục ở đây nên dậy cáo từ:

"Hôm nay đồ ăn của cô Hạ quá tuyệt vời, ăn nhiều nên giờ thấy mệt. Ngày mai xin phép đến phiền."

Hạ Viễn Phương thực còn chuyện , nhưng thấy bộ dạng như cũng giữ , đáp: "Vậy ngày mai xin đợi ngài ghé chơi."

Tông Nhược An tưởng Quyền Dữ Huấn đầy bụng, vội lên theo: "Chỗ t.h.u.ố.c tiêu hóa, cần lấy một viên ?"

Quyền Dữ Huấn lắc đầu: "Chỗ cũng . Chúng về thôi, để chủ nhà còn nghỉ ngơi."

Quyền Dữ Huấn trở về căn hộ mới mua, ngã xuống giường là ngủ ngay lập tức.

Sáng hôm tỉnh dậy, thấy đầu óc tỉnh táo từng , thể sảng khoái, tràn trề năng lượng. Đây là cảm giác từng trải qua.

Hắn mắc chứng mất ngủ lâu năm, luôn dựa loại t.h.u.ố.c đặc chế của Lợi Thị Dược Phẩm. t.h.u.ố.c đó tác dụng phụ nên chỉ dám uống một tuần một . Chưa bao giờ ngủ một mạch mười hai tiếng mà cần thuốc, còn ngủ sâu mộng mị như đêm qua.

Chất lượng giấc ngủ đến mức khó tin. Ngủ ngon, thể trạng tự nhiên cũng đạt đỉnh.

Quyền Dữ Huấn bên cửa sổ, tuyết trắng xóa bên ngoài, hít sâu một . Ngủ đến khi tự nhiên tỉnh đúng là một loại phúc phần.

Hắn cầm vòng tay quang não lên, thấy nhiều tin nhắn từ Vân Nữ La: Hỏi khi nào về nhà, ăn khuya , sáng ăn gì, cần mua đồ dùng thuê cô Hạ đầu bếp riêng ...

Quyền Dữ Huấn trả lời, thẳng phòng tắm.

Tắm xong, quần áo, lên Tinh Võng đặt mua hai con robot giúp việc. Một con để dùng, một con tặng Hạ Viễn Phương quà năm mới. Hắn nhận thấy nhà họ Hạ ngày càng nhiều thành viên cần chăm sóc, cô Hạ cần một trợ thủ việc nhà.

Thu xếp xong xuôi, tìm liên lạc của Hạ Sơ Kiến và gửi một tin nhắn.

nhanh, tin nhắn trả về...

Quyền Dữ Huấn: "..."

Chuyện gì thế ? Hắn nhanh chóng hiểu : Đối phương cài đặt chế độ chặn tin nhắn từ lạ.

Trừ khi ở cùng một nhóm chat, nếu kết bạn thì thể gửi tin. chỉ nhóm của Nguyên Lão Viện và gia tộc Quyền thị. Hắn đành nhắn cho Tông Nhược An nhờ chuyển lời.

Tông Nhược An ngủ muộn, giờ vẫn dậy nên trả lời.

Quyền Dữ Huấn đợi nửa tiếng, đến khi robot giúp việc giao tới, quyết định trực tiếp đến nhà Hạ Sơ Kiến. Tuyết rơi dày cả mét, bộ là thể. Hắn gọi vệ sĩ lái phi thuyền nhỏ xuống đón.

Phi thuyền nhanh chóng đáp xuống sân thượng rộng rãi của căn hộ mới mua. Sau khi bàn giao lịch trình với vệ sĩ, Quyền Dữ Huấn lái phi thuyền sang nhà Hạ Sơ Kiến.

Phi thuyền dừng mái nhà khu tập thể cũ kỹ. Hắn bước , ngạc nhiên thấy tuyết sân thượng dọn sạch, bốn góc còn đắp bốn tuyết to đùng.

đó, phát hiện cửa cầu thang dẫn xuống ai đó quây kín bằng một cái nhà kính trồng hoa.

Quyền Dữ Huấn bất lực, đành gọi video cho Tông Nhược An nữa. Tông Nhược An tỉnh ngủ, nhận cuộc gọi và thấy bối cảnh lưng bạn thì cạn lời.

"Dữ Huấn, ngờ còn điên hơn cả ..."

Tông Nhược An lắc đầu, đó nhắn tin và gửi lì xì năm mới cho Hạ Sơ Kiến. Rút kinh nghiệm chuyển 80.000 tệ trả , chỉ gửi 880,88 tệ để lấy may.

Loại lì xì nhỏ Hạ Sơ Kiến nhận ngay. Cô vui vẻ lì xì 88,88 tệ, tin Quyền Dữ Huấn đang nóc nhà .

Hạ Sơ Kiến vội khoác áo, cầm điều khiển từ xa chạy lên mở cửa tầng thượng. Cửa mở, cô thấy flycam của Tinh Võng đang giao hàng tới.

"... Robot giúp việc? Quà năm mới của Quyền Dữ Huấn? A! Tuyệt vời quá!"

Hạ Sơ Kiến càng cao hứng hơn khi thấy biên lai ghi rõ nhận là Hạ Viễn Phương. Tặng quà cho cô Hạ còn khiến cô vui hơn tặng cho .

Cô thầm nghĩ, Quyền Dữ Huấn quả là đối nhân xử thế. Cái lì xì hôm qua đưa, cô sờ độ dày là nhiều tiền nên mới dám nhận. Sau đó kiểm tra thấy bên trong là 888 tệ Bắc Thần, con , gây áp lực. Chứ như kiểu "vung tiền" mấy vạn tệ của Tông Nhược An thì cô chịu, dám nhận.

Hạ Sơ Kiến vui vẻ ký nhận hàng, chạy lên mở cửa lồng kính.

Quyền Dữ Huấn thấy cô bước từ cửa kính, mỉm ôn nhu:

"Ngại quá, thật nhà cô chỗ nào cũng là 'bẫy rập' thế ."

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...