Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 183: Gió xuân tháng tư tựa kéo cắt
Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:21:15
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quyền Dữ Huấn trầm ngâm : "Nhà vẫn còn chút lương thực dự trữ, tạm thời cần lo. tình hình cũng đáng lưu tâm đấy, thể đợi đến khi chỉ còn hạt gạo Đạm Đài Ngự Điền cuối cùng mới cuống cuồng tìm nguồn thực phẩm."
Hắn bồi dưỡng từ nhỏ để trở thành tộc trưởng nhà họ Quyền, nên nhận thức về các vấn đề dân sinh sâu sắc hơn Tông Nhược An nhiều.
Hai thảo luận về vật giá, phân bố dân cư, quản lý dị nhân ở thành Mộc Lan, cũng như sự phát triển của Cục Kỷ luật khi xử lý xong nhà họ Phàn. Bất tri bất giác, hơn một tiếng đồng hồ trôi qua.
Lúc Vân Nữ La mới mang theo chiếc vali của Quyền Dữ Huấn bước .
"Thủ tịch Quyền, đây là vali của ngài, còn đây là lọ cà phê." Vân Nữ La cẩn thận đặt lọ cà phê lên chiếc bàn gỗ đỏ thấp.
Sau đó sang Tông Nhược An : "Tông thiếu, cửa mấy giao cơm, bảo là ngài đặt suất ăn Tết từ khách sạn Bền Lòng ở thành Mộc Lan?"
Tông Nhược An đồng hồ, : "Đã đến giờ cơm trưa , đúng là chuyện với bạn tâm giao thì thời gian trôi nhanh thật."
Hắn dậy, "Nào, hôm nay đông vui, chúng cùng ăn nhé."
Hắn cửa, bảo giao cơm mang đồ ăn và bày biện lên bàn.
Sau khi giao cơm rời , Quyền Dữ Huấn, Vân Nữ La và Tông Nhược An cùng bàn ăn dài bằng gỗ thô.
"Món ăn trông hấp dẫn đấy chứ, sắc hương vị đều đủ cả." Vân Nữ La trải khăn ăn, cầm d.a.o nĩa bắt đầu cắt miếng bò bít tết một sừng.
Cô ăn thử một miếng, tấm tắc khen: "Thịt bò mềm mịn thật, hổ danh là nơi sản xuất bò một sừng, chỉ ở đây mới thưởng thức thịt bò tươi ngon thế !"
Quyền Dữ Huấn chỉ nếm một miếng buông d.a.o nĩa xuống.
Tông Nhược An ăn thử, cũng thấy bình thường.
Hắn rót cho một ly rượu vang đỏ sẫm như ráng chiều, nhấp một ngụm : "Thịt bò cũng tạm thôi, từng ăn loại ngon hơn nhiều. So với món đó thì đây chẳng khác gì bò bít tết nhân tạo, mà là loại phẩm chất kém nhất ."
Tuy Tông Nhược An chê bai thậm tệ món ăn mà Vân Nữ La khen ngợi, nhưng cô hề cảm thấy mạo phạm, ngược còn thích tính cách thẳng thắn của .
"Thật ? Đầu bếp nhà họ Tông lợi hại ?" Phản ứng đầu tiên của Vân Nữ La là nghĩ ngay đến đầu bếp riêng của gia tộc Tông thị.
Nhiều gia đình quý tộc đều đầu bếp riêng và những bí quyết ẩm thực gia truyền tiết lộ ngoài.
Vân Nữ La ở nhà họ Quyền cũng từng gặp những đầu bếp cực kỳ xuất sắc, món bò bít tết họ đương nhiên ngon hơn món , nhưng thường ít khi thưởng thức.
Đối với những cấp bậc Tứ đại công tước, món bò bít tết đến trình độ là hiếm .
Vân Nữ La thể tưởng tượng còn thể ngon đến mức nào nữa.
Tông Nhược An : "Không đầu bếp nhà , nếu đầu bếp nhà hương vị đó thì cũng mang theo ."
"Ồ? Vậy là vị nào? Ở thành Mộc Lan ?" Vân Nữ La hứng thú hẳn lên, Quyền Dữ Huấn, vui vẻ : "Không là nhà hàng nào? Thủ tịch Quyền, khi nào rảnh chúng thể đến nếm thử."
Tông Nhược An đành thật: "Không đầu bếp nhà hàng, là một bạn... , bậc tiền bối của bạn , nấu ăn ngon."
"Tiếc quá nhỉ." Quyền Dữ Huấn một cách lịch sự.
Thực Quyền Dữ Huấn quá quan trọng chuyện ăn uống, tuy khẩu vị kén chọn, nhưng bao giờ để lộ sở thích ăn uống của , nên bình thường cái gì cũng ăn, miễn là đồ ăn lành mạnh, do nhà nấu.
Nghe Tông Nhược An bảo đó đầu bếp chuyên nghiệp, càng để tâm.
Vân Nữ La đảo mắt, ân cần : "Thủ tịch Quyền dạo ăn uống ngon miệng lắm, thể nghĩ cách nào để chúng nếm thử món ngon tuyệt đỉnh mà Tông thiếu khen ngợi ?"
Thực Tông Nhược An cũng nhận thấy Quyền Dữ Huấn chỉ ăn một miếng bò bít tết bỏ đó, chỉ uống rượu suông.
Hắn nghĩ ngợi, cảm thấy đây thể là một cơ hội .
Địa vị xã hội của gia đình Hạ Sơ Kiến quá thấp, nếu thể tạo cơ hội cho cô kết giao với giới thượng lưu Đế quốc, cuộc sống của cô sẽ dễ thở hơn.
Lần Hạ Sơ Kiến đám tay sai của Phàn Thành Tài hành hung, cả sự cố thang máy, thực sự để ấn tượng sâu sắc trong lòng Tông Nhược An, giúp thấm thía cuộc sống của tầng lớp đáy xã hội thực sự như thế nào.
Cho nên ngại để Hạ Sơ Kiến mượn oai hùm một chút.
Lần nếu thể khiến Quyền Dữ Huấn nợ cô một ân tình, thì đối với hai cô cháu nơi nương tựa cũng là chuyện .
Tông Nhược An nheo mắt : "Để thử xem, giờ đang là Tết, bạn đang nghỉ ở nhà, nếu quá phiền thì sẽ nhờ cô giúp chuyện ."
Quyền Dữ Huấn cũng là tinh tế, vả đang rảnh rỗi, mục đích đến đây cũng đơn thuần là thăm bạn, nên quan sát thêm cuộc sống của dân địa phương cũng chẳng mất gì.
Hắn ngầm hiểu ý, : "Nếu thể thưởng thức món ngon tuyệt đỉnh mà Tông thiếu ca ngợi, chắc chắn sẽ ghi nhớ ân tình của bạn ."
Được lời hứa chắc chắn của Quyền Dữ Huấn, Tông Nhược An mới gọi video cho Hạ Sơ Kiến.
Lúc , Hạ Sơ Kiến về nhà bao lâu, đang dài ghế sofa thư giãn bên cửa sổ, vắt chân chữ ngũ chơi game.
Ngũ Phúc và Tứ Hỉ đang chụm đầu chơi đồ chơi tấm t.h.ả.m nhung dày trải ghế sofa.
Thấy cuộc gọi video của Tông Nhược An, Hạ Sơ Kiến nghĩ ngợi gì, thoát game bấm nhận cuộc gọi.
Gương mặt còn xinh hơn cả con gái của Tông Nhược An hiện lên màn hình ảo.
Tông Nhược An: "Sơ Kiến, cô cô của em hôm nay tiện ? Anh bạn từ Tàng Qua Tinh đến thăm, mời nếm thử món ăn ngon nhất Quy Viễn Tinh."
Hạ Sơ Kiến: ...
Cái quái gì thế ?
Cô cô cô nấu ăn ngon thì Tết nhất cũng nấu cơm cho liên quan ?
Cô cô cô là đầu bếp hầu ?
Chưa kể cô cô mới ốm dậy, sức khỏe hồi phục hẳn, cô nỡ để bà vất vả?
Hạ Sơ Kiến trong lòng khó chịu, nhưng cũng con Tông Nhược An chắc thực sự coi họ là hầu, chỉ là quen thói quyền cao chức trọng nên nhất thời suy nghĩ chu đáo.
Lại tiện từ chối thẳng thừng, dù Tông Nhược An cũng từng giúp đỡ cô nhiều, ấn tượng của cô về chung vẫn khá .
Chỉ là pha xử lý cồng kềnh hôm nay khiến cô bất ngờ.
May mà Hạ Sơ Kiến vẫn giữ bình tĩnh, để lộ sự khó chịu mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-183-gio-xuan-thang-tu-tua-keo-cat.html.]
Cô nhanh chóng suy tính, Quyền Dữ Huấn và Vân Nữ La mới đến thăm Tông Nhược An, đưa yêu cầu , chắc là để chiêu đãi hai đó...
Chiêu đãi Quyền Dữ Huấn thì , vì trận chiến hôm qua, ấn tượng của Hạ Sơ Kiến về đổi, nhất là việc hào phóng cho cô mượn khẩu s.ú.n.g vua , càng khiến cô gắn cho cái mác "đại gia hào phóng".
Cô đảo mắt, ranh mãnh: "Được Thượng tá Tông khen ngợi thế là vinh hạnh của và cô cô. Chỉ tiếc là dạo sức khỏe cô cô lắm, e là đủ sức đại tiệc ."
Nghe Hạ Sơ Kiến , cộng thêm việc nhất thời cao hứng gọi video trực tiếp mặt Quyền Dữ Huấn và Vân Nữ La, sắc mặt Tông Nhược An lập tức trở nên khó coi.
Hắn giận Hạ Sơ Kiến, mà là ngờ yêu cầu của từ chối khéo.
ngay đó, Hạ Sơ Kiến giọng đầy vẻ " xanh": "Nếu Thượng tá Tông chê, thể nấu . Tuy bằng cô cô, nhưng cũng ngon hơn đầu bếp thường nhiều. Chỉ sợ bạn của Thượng tá Tông là quý nhân, lỡ chê tay nghề dân đen của thì mất mặt Thượng tá Tông quá... thế thì c.h.ế.t vạn cũng chuộc hết tội..."
Sau khi từ chối khéo tỏ ý sẵn sàng giúp đỡ, cuối cùng cũng vớt vát chút thể diện cho Tông Nhược An.
Tâm trạng Tông Nhược An lên hẳn, : " , cô cô em viện ba năm mới khỏi, vẫn đang trong thời gian dưỡng bệnh, là suy nghĩ chu đáo, em đừng để bụng nhé."
Trong lúc họ chuyện, ánh mắt Quyền Dữ Huấn khẽ động.
Hắn thấy giọng , mới nghiêng đầu sang màn hình video của Tông Nhược An.
Quả nhiên là Hạ Sơ Kiến.
Thế mà là cô .
Giống hệt con gái thấy trong các tư liệu hình ảnh.
Hắn ấn tượng sâu sắc với vết bớt độc đáo thái dương cô.
Và cả những chiến tích dũng mãnh của cô mà xem qua cũng khó lòng quên .
Đặc biệt là trận chiến sinh t.ử đầy khí phách sáng hôm qua, càng là bất ngờ trong những bất ngờ.
Tiếc là hôm qua cho đến lúc rời khỏi chiến đấu cơ của Hoắc Ngự Sân, Hạ Sơ Kiến vẫn đeo khẩu trang kín mít.
Giờ thấy qua video, dung mạo y hệt trong tư liệu.
điều ngờ là, cô gái thiết với Tông Nhược An đến mức .
Quyền Dữ Huấn rõ Tông Nhược An, vì sở hữu dung mạo xinh hơn cả con gái, thêm gia thế hiển hách, từ nhỏ đến lớn bao nhiêu quý nữ vây quanh, nhưng bao giờ tỏ mặn mà, luôn giữ cách nhất định với những cùng đẳng cấp.
Chỉ với những quý nữ con nhà thế giao thực sự, mới thiết như bạn bè.
Và những cô bạn gái từng quen, gia thế thấp nhất cũng xuất Hầu tước.
Ngay cả con gái nhà Bá tước cũng tư cách phụ nữ bên cạnh Tông Nhược An.
Hắn từng thấy Tông Nhược An giao tiếp bình đẳng, thiết như với một cô gái thuộc tầng lớp của họ bao giờ.
Quyền Dữ Huấn càng thêm hứng thú.
Hắn bước đến lưng Tông Nhược An, với cô gái vẻ mặt ranh mãnh màn hình ảo: " tin rằng cao thủ ẩm thực trong dân gian, hy vọng vinh hạnh nếm thử tay nghề của quý cô đây."
Hạ Sơ Kiến: "!!!"
Quyền Dữ Huấn thế là ý gì?!
Cô tin chắc nhận giọng cô trong thang máy, giờ mò đến đây là để xác nhận dung mạo cô ?
Hạ Sơ Kiến kìm nén ý định trùm mặt nạ da lên đầu, chớp mắt ngạc nhiên: "Thượng tá Tông, vị là ai thế ạ? Là bạn nhắc tới ?"
Tông Nhược An Quyền Dữ Huấn, giới thiệu: " , đây là bạn , Quyền Dữ Huấn, luật sư hàng đầu, Cố vấn pháp luật trưởng của Nguyên Lão Viện, cũng là Kỳ lân t.ử của gia tộc Quyền thị."
Đã Quyền Dữ Huấn chủ động lộ mặt, Tông Nhược An cũng ngại "bóc mẽ" hết lý lịch trích ngang của .
Hạ Sơ Kiến vội vẻ sùng bái, chắp tay : "Lợi hại lợi hại! Ngưỡng mộ lâu!"
Thư Sách
Quyền Dữ Huấn khoanh tay, ôn nhu như gió xuân tháng tư: "Khách sáo quá, cô cũng thôi."
Hạ Sơ Kiến: "..."
Quả nhiên là gió xuân tháng tư tựa kéo cắt, hóa câu "khẩu phật tâm xà" (miệng nam mô bụng một bồ d.a.o găm) là từ đây mà ...
Hai trong lòng đều hiểu rõ nhưng , cũng nhắc đến trận chiến sáng hôm qua, cứ như thể mới gặp đầu, nhưng trong lời ngầm đấu đá, ai chịu nhường ai.
Tông Nhược An thấy Quyền Dữ Huấn lên tiếng, đành thuyết phục Hạ Sơ Kiến nữa: "Sơ Kiến, nếu Thủ tịch Quyền ngại, em giúp bọn một bữa tối nhé? Anh tin Thủ tịch Quyền nhất định sẽ ghi nhớ ân tình của em..."
Ánh mắt Hạ Sơ Kiến long lanh, hiểu ý Tông Nhược An.
Đây là tìm chỗ dựa lớn cho cô đây mà...
Là dân đen thấp cổ bé họng, đương nhiên cô hy vọng chỗ dựa càng nhiều càng , thắp hương lễ Phật khắp nơi, ngày cần đến.
cô cứ cảm thấy tên Quyền Dữ Huấn , oai phong thì thừa, nhưng rõ ràng dễ lừa gạt như Tông Nhược An.
Nghĩ chuyện hôm qua ở quảng trường hoa viên, nơi rộng lớn như thế mà thể dẫn của chạy về phía cô...
Khéo cẩn thận, mượn thế lực của , cô lợi dụng triệt để ...
đường đường là quý tộc đỉnh cấp, đến nước mà cô còn từ chối thì đúng là điều.