Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 178: Chăm bẵm

Cập nhật lúc: 2025-12-21 13:10:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Sơ Kiến hì hì đáp: "Ai mà lừa con chứ? Ban đầu, đối phương giá bảy vạn, đó xảy chút sự cố, con nhân cơ hội c.h.é.m giá xuống còn một nửa đấy."

Hạ Viễn Phương thực hài lòng, nhưng hành động vung tiền mà bàn bạc thể khuyến khích.

Vì thế bà nghiêm mặt : "Được lắm, túi rủng rỉnh chút tiền là dáng đại gia ngay. Nếu con nhiều tiền hơn, sẽ mua luôn căn penthouse thông tầng ở khu chung cư cao cấp mới xây bên cạnh ?"

Hạ Sơ Kiến xòe tay: "Cô cô tưởng con chắc? Chẳng cô bảo chúng tiết kiệm tiền để lên Bắc Thần Tinh mua nhà !"

Hạ Viễn Phương: "..."

Suýt chút nữa thì con bé cho cứng họng.

, bà cũng hết giận.

Hạ Viễn Phương lườm yêu cô một cái: "Lần tạm tha cho con, nếu , cô sẽ bắt con ở nhà bài tập suốt đời."

"Biết ạ, con dám nữa!" Hạ Sơ Kiến xin cho lệ, nhưng trong lòng thì đang hân hoan chiến thắng.

Cô lẻn về phòng ngủ, thấy cún con Tứ Hỉ vẫn đang ngủ say sưa.

"Tứ Hỉ, tối qua em ăn trộm mà giờ vẫn ngủ? Con ch.ó đen nhà đối diện dạo về kìa." Hạ Sơ Kiến lẩm bẩm, nhưng đ.á.n.h thức Tứ Hỉ mà nhẹ nhàng đắp tấm chăn nhỏ cho nó.

Tứ Hỉ trong giấc ngủ dường như cảm nhận cô đến, mở mắt mà chỉ dụi cái đầu lông xù tay cô, cảm nhận ấm yên tâm ngủ tiếp.

Một lát , Hạ Viễn Phương tắm rửa xong cho Ngũ Phúc, bế bé trong chiếc khăn bông nhỏ, lập tức lên Tinh Võng đặt mua một đống quần áo cho bé.

Hai mươi phút , quần áo mới giao đến. Ngũ Phúc ăn diện như một tiểu hoàng tử, ghế nhỏ, đung đưa đôi chân bé xíu, ôm ống dịch dinh dưỡng cao cấp uống ngon lành như uống sữa bò.

Hạ Viễn Phương bếp nấu cháo thịt nạc thơm lừng cho bé, tất nhiên còn các món ăn dặm khác như bánh xèo thịt băm, đậu hũ thịt bò một sừng...

Khi Hạ Sơ Kiến dẫn theo cún con Tứ Hỉ tỉnh ngủ ngoài, Ngũ Phúc coi Hạ Viễn Phương là yêu thương nhất.

Hạ Sơ Kiến xuống cạnh bé, bé chỉ với cô một cái ánh mắt dán chặt Hạ Viễn Phương.

Hạ Sơ Kiến chẳng hề thấy buồn ghen tị.

Trong lòng cô, cô cô là giỏi dỗ trẻ con nhất.

Hồi nhỏ cô nghịch ngợm là thế mà mặt cô cô cũng ngoan ngoãn lời, huống chi là Ngũ Phúc - một đứa bé qua là ngoan ngoãn.

Thế là Hạ Sơ Kiến và Tứ Hỉ cũng xuống cạnh Ngũ Phúc, cả hai một ch.ó đều tròn mắt Hạ Viễn Phương đầy mong chờ, đợi cho ăn.

Hạ Viễn Phương dù trong lòng nhiều lo âu, lúc cũng ba đôi mắt trong veo chút tạp chất chữa lành.

...

Ăn xong, Hạ Sơ Kiến Hạ Viễn Phương lùa bài tập, còn Ngũ Phúc nhanh chóng quen với Tứ Hỉ, cả hai bắt đầu chạy nhảy nô đùa khắp nhà.

cả Hạ Sơ Kiến và Hạ Viễn Phương đều thấy ồn ào, ngược còn cảm thấy ngôi nhà lúc mới thực sự , mới giống một gia đình.

Đợi Hạ Sơ Kiến xong một bộ đề, Hạ Viễn Phương mới xem tin tức và chuyện kinh hoàng xảy sáng nay.

Bà bước phòng Hạ Sơ Kiến, mở cửa, lặng lẽ hỏi: "Sơ Kiến, hôm nay con đến quảng trường hoa viên ở trung tâm thành phố ?"

Thư Sách

Sống lưng Hạ Sơ Kiến cứng đờ, thầm nghĩ: Thôi xong, cô cô chuyện .

Cô chậm rãi , Hạ Viễn Phương bước đến bên cạnh, đặt tay lên vai cô, bàn tay run rẩy: "Sơ Kiến, con chuyện gì xảy ở đó ?"

Hạ Sơ Kiến đáp: "Cô cô, đương nhiên con chứ, nếu ông chủ nhà chịu giảm giá 50% bán nhà cho con? Cô , lúc đó thật sự là ngàn cân treo sợi tóc! Lũ quạ đen đó tấn công tàn sát dân quảng trường! Nếu con tình cờ gặp của Cục Đặc An và ấm nhà họ Quyền thì hôm nay con về !"

Sau đó cô bổ sung: "Ngũ Phúc chính là nhặt ở quảng trường đấy ạ, thằng bé mạng lớn, là đứa trẻ duy nhất sống sót."

Hạ Viễn Phương sợ hãi ôm chặt lấy cô: "Về ! Về ! Thời buổi , thật sự ngày càng loạn lạc!"

Hạ Sơ Kiến thầm nghĩ, thời buổi vốn dĩ loạn lạc .

Ba năm thợ săn, cô chứng kiến quá nhiều mặt tối, cho nên s.ú.n.g của cô luôn nhanh hơn khác một chút.

Bởi vì cô hy vọng, s.ú.n.g của cô càng nhanh thì càng sớm đập tan bóng tối...

Hạ Sơ Kiến ngoan ngoãn để Hạ Viễn Phương ôm, đợi bà bình tĩnh mới : "Cô cô, con hẹn với Bình Quỳnh ngày mai xem nhà giúp chị ở khu bên cạnh, hôm nay con chỉ chơi hai tiếng thôi, thời gian còn con để dành cho ngày mai nhé?"

Hạ Viễn Phương hứa cho cô nghỉ ngơi một ngày bài tập.

Nỗi sợ hãi trong lòng Hạ Viễn Phương tan biến hết vì câu của cô.

Bà gõ nhẹ trán Hạ Sơ Kiến: "Được , con vẫn chơi. Ngày mai ? Sẽ nguy hiểm chứ?"

"Chỉ là khu chung cư mới xây ngay cạnh nhà thôi mà, từ đây cũng thấy bên đó. Nếu chuyện gì, cô nhất định sẽ phát hiện ngay."

Hạ Viễn Phương lúc mới gật đầu: "Đi sớm về sớm nhé."

Đến tối, Ngũ Phúc theo Hạ Viễn Phương ngủ, đến cả cún con Tứ Hỉ cũng tha cái ổ của sang phòng Hạ Viễn Phương.

Hạ Sơ Kiến hắt hủi: "..."

Cô hừ một tiếng, với cái m.ô.n.g tròn vo của Tứ Hỉ: "Hôm nay mi hắt hủi , ngày mai sẽ khiến mi với tới !"

Cún con Tứ Hỉ chẳng thèm đoái hoài, chỉ theo bạn nhỏ mới đến.

...

Sáng hôm , Hạ Sơ Kiến dậy sớm, tranh thủ lúc Hạ Viễn Phương, Ngũ Phúc và Tứ Hỉ còn đang ngủ, cô hâm nóng hai cái bánh bao thịt ăn khỏi nhà.

Khu chung cư phía Đông thể bộ sang .

trời lạnh thế , tàu điện đệm vẫn tiện hơn.

Hạ Sơ Kiến lên tàu, gặp Bình Quỳnh cũng chuyến đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-178-cham-bam.html.]

Hai vui vẻ cùng , hai trạm xuống ở cổng Tây khu chung cư như hẹn với môi giới.

Vừa xuống xe, họ thấy ngay một đàn ông mặc áo khoác đen, đeo ba lô chữ "Môi giới Gia Hào" đợi ở cổng.

Người đeo khẩu trang, chỉ đội một chiếc mũ lông thú to sụ che khuất nửa khuôn mặt.

Hạ Sơ Kiến và Bình Quỳnh đều đeo khẩu trang tự phát nhiệt và kính bảo hộ che kín mặt.

Ba chào hỏi, xác nhận danh tính xong, môi giới dẫn họ trong khu chung cư.

Khi cổng, tất nhiên xuất trình giấy tờ.

Người môi giới với bảo vệ: " là môi giới bất động sản phụ trách căn hộ A30 tầng 136 tòa nhà Tây 18 khu Đông, đây là thỏa thuận chủ nhà ký với , và chìa khóa nhà. Chủ nhà chuyển ."

Bảo vệ kiểm tra hệ thống, xác minh phận môi giới, yêu cầu Hạ Sơ Kiến và Bình Quỳnh để thông tin cá nhân mới cho .

Bình Quỳnh tấm tắc khen: " là khu chung cư mới xây, hệ thống an ninh còn hơn cả khu Tây nhà tớ."

Người môi giới hào hứng hỏi: "Cô nhà ở khu Tây ? Thế sang khu Đông? Nhà khu Tây hơn khu Đông nhiều chứ! cũng nguồn hàng bên khu Tây đấy!"

Tất nhiên, nhà khu Tây cũng đắt hơn.

Cùng chất lượng và diện tích, nhà khu Tây đắt gấp đôi khu Đông.

Bình Quỳnh ở xa nhà một chút nên mới chọn khu Đông.

đáp: "Không cần , thích khu Đông, ở gần bạn cho vui!"

Người môi giới gì thêm, dẫn hai cô gái thang máy.

Vì tòa nhà cao hơn 300 tầng nên thang máy trang ghế .

Thắt dây an , ghế là thể tận hưởng cảm giác như tàu con thoi phóng lên trung.

Tuy tốc độ nhanh nhưng Bình Quỳnh thích lắm.

Thỉnh thoảng một thì , chứ ngày nào cũng mấy chuyến thế , cô sợ sẽ thăng thiên tại chỗ mất.

Cô hỏi môi giới: "Ở đây thang máy nào chậm hơn, cần thắt dây an ?"

"Đương nhiên là ! Tòa nhà tổng cộng tám thang máy! Tùy theo nhu cầu và tốc độ, cô thể chọn thoải mái. Thang máy hôm nay chúng là loại nhanh nhất, sang trọng nhất. Thường những ở từ tầng 200 trở lên mới dùng."

Bình Quỳnh : "Xem nên mua nhà từ tầng 100 trở xuống thôi."

Căn hộ môi giới giới thiệu ở tầng 136, vội : "Thực tầng 136 với tầng 100 cũng khác mấy , chỉ hơn ba mươi mấy tầng thôi, tròn lên thì cũng như tầng 100 mà!"

Hạ Sơ Kiến liếc một cái: "Toán học của còn tệ hơn đấy."

Người môi giới hì hì: "Cô cứ đùa, toán mà giỏi thì chẳng nghề ..."

"Dựa sức lao động của để kiếm sống, gì đáng hổ cả." Hạ Sơ Kiến động viên .

Vừa chuyện, môi giới dẫn họ đến cửa căn hộ.

Anh lấy chìa khóa mở cửa, : "Ở đây cũng khóa mật mã sinh trắc học. Nếu cô mua, thể tự đổi khóa, những chìa khóa sẽ vô tác dụng."

Bình Quỳnh gật đầu, theo Hạ Sơ Kiến nhà.

Vừa bước , họ cảm nhận nóng phả mặt.

Áo khoác lập tức trở nên thừa thãi.

Người môi giới cởi áo khoác đen vắt lên tay, tháo cả chiếc mũ lông thú che nửa mặt xuống.

Hạ Sơ Kiến tháo khẩu trang , đang định cởi áo khoác thì đột nhiên rõ mặt môi giới.

"Là ?!"

"Là cô?!"

Người môi giới cũng nhận Hạ Sơ Kiến, chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ sụp xuống.

chính là tên trực thang máy từng khó dễ cho Hạ Sơ Kiến thang máy ở tòa nhà cũ của cô, đó Hạ Sơ Kiến và Tông Nhược An dạy cho một bài học...

Lúc đó Tông Nhược An mặt chống lưng cho Hạ Sơ Kiến, gã mới đụng nên đụng.

Hạ Sơ Kiến gã từ đầu đến chân, tò mò hỏi: "Anh ở công ty nội thất cơ mà? Sao giờ môi giới nhà đất?"

Gã đàn ông vẻ mặt đau khổ: "Cô nương ơi, cô đừng trêu nữa! —— Chẳng vì đắc tội nên đắc tội, ở công ty nội thất nữa nên mới môi giới nhà đất đây ..."

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...