Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 175: Tin ba phần là đủ

Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:43:03
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Sơ Kiến đặt đứa bé đang ngủ say xuống ghế, lơ mơ theo Khang Thiện Hành chụp ảnh và thu thập dữ liệu sinh trắc học.

Khi trở , cổ cô thêm một tấm thẻ nhân viên.

Đó chính là chứng minh thư phận mới của cô.

Chờ cô , Hoắc Ngự Sân cố ý đóng cửa văn phòng .

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô cảnh giác Hoắc Ngự Sân: "Đôn đốc Hoắc, ngài định ?"

Hoắc Ngự Sân khoanh tay mặt cô, cúi đầu đứa bé vẫn đang ngủ ghế sofa, hỏi: "...Hôm nay ở quảng trường hoa viên, bao nhiêu c.h.ế.t đòn tấn công tinh thần lực của những kẻ áo xám, tại đứa bé ?"

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô thực sự nghĩ đến vấn đề .

Vừa dứt lời, Hoắc Ngự Sân vận dụng tinh thần lực tác động lên đứa bé.

"Á ——!" Đứa bé lập tức hét lên t.h.ả.m thiết, cơ thể nhỏ bé co giật dữ dội, bàn tay nhỏ xíu quờ quạng trong trung như nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

Hạ Sơ Kiến hiểu chuyện gì đang xảy , chỉ theo phản xạ lao tới ôm lấy đứa bé.

Đứa bé càng to hơn, hai tay bám chặt lấy Hạ Sơ Kiến, cả run lên bần bật.

"Đôn đốc Hoắc, nó bệnh ? Cục Đặc An khoang chữa bệnh ?" Hạ Sơ Kiến sốt sắng hỏi.

Hoắc Ngự Sân thu hồi tinh thần lực, đăm chiêu đứa bé, hồi lâu mới : "Không , nó bệnh."

"Thế tự nhiên nó dữ ?"

"Chắc là gặp ác mộng." Hoắc Ngự Sân mặt đổi sắc đáp.

Hạ Sơ Kiến đứa bé đang nức nở trong lòng , thắc mắc: "Chẳng lẽ mơ thấy đàn quạ đen ở quảng trường lúc nãy? Công nhận là ghê thật."

Đứa bé mở to đôi mắt ngấn lệ Hạ Sơ Kiến, rúc đầu vai cô.

Hoắc Ngự Sân xoa đầu đứa bé, nó bỗng cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến, gục đầu ngủ .

Hoắc Ngự Sân rụt tay về, để ý đến đứa bé nữa, sang với Hạ Sơ Kiến: "Quang não lượng t.ử của cô ? cài cho cô một chương trình."

Hạ Sơ Kiến cảnh giác ngay: "Ngài định gì?"

Định theo dõi cô 24/24 đấy ?

Hoắc Ngự Sân lạnh lùng : "Cô tưởng cái đặc điểm miễn nhiễm tinh thần lực của còn giấu bao lâu nữa? Khi cường giả tinh thần lực tấn công, khác đều bất động, chỉ cô nhảy nhót tưng bừng, còn b.ắ.n trả, đến kẻ ngốc cũng nhận vấn đề."

Hạ Sơ Kiến cứng họng.

Bởi vì Hoắc Ngự Sân đúng sự thật.

Nghĩ thì đầu thể cho là trùng hợp.

Lần thứ hai thể là ngẫu nhiên.

đến thứ ba, thứ tư thì ngay cả Tiểu Tứ Hỉ nhà cô chắc cũng cô bằng ánh mắt nghi ngờ...

Hoắc Ngự Sân tiếp tục gây áp lực: "Hơn nữa hiện tại cô chỉ miễn nhiễm với tinh thần lực chứ miễn nhiễm với tấn công vật lý. Một khi kẻ địch phát hiện điểm yếu , cao thủ tiến hóa gen chẳng cần dùng tinh thần lực, chỉ cần một cái tát là thể đập c.h.ế.t cô."

Đây cũng là sự thật.

Lần đám dị nhân của Phàn Thành Tài đ.á.n.h hội đồng, cô thực sự rơi thế yếu về thể lực.

Nếu vớ khẩu s.ú.n.g giấu trong văn phòng đó, chắc cô c.h.ế.t yểu .

Sắc mặt Hạ Sơ Kiến càng thêm khó coi.

Hoắc Ngự Sân bình thản tiếp: " thể cài quang não của cô một chương trình giúp phát hiện cường độ tinh thần lực tác động lên cô bất cứ lúc nào, và phát cảnh báo tức thời cho cô."

Hạ Sơ Kiến bừng tỉnh: "Sau đó thể giả vờ như trúng đòn tấn công tinh thần!"

Hoắc Ngự Sân: "...Ừ, diễn xuất là sở trường của cô mà, cứ thoải mái mà diễn."

Hạ Sơ Kiến: "...Đôn đốc Hoắc, xin đừng công kích cá nhân."

Hoắc Ngự Sân chỉ lẳng lặng cô.

Hạ Sơ Kiến cố gắng giữ bình tĩnh, tự nhủ: "Chỉ cần ngại thì ngại sẽ là khác".

Cô vuốt ve chiếc đồng hồ quang não cổ tay, do dự hỏi: "Chương trình chỉ ngài cài thôi ? Không thể nhờ Thượng tá Tông cài giúp ? Ngài chẳng bảo là cao thủ về mảng ?"

Trong mắt Hạ Sơ Kiến, Hoắc Ngự Sân là thể nắm bắt, cô lo sẽ giở trò gì với quang não của .

Còn Tông Nhược An, trong lòng cô là một quân t.ử chính hiệu, chỉ cổ hủ một chút.

cổ hủ cũng cái của cổ hủ, ít nhất cô cảm thấy an .

Giọng Hoắc Ngự Sân lạnh vài phần: "...Đây là chương trình do tự , thuộc tài sản của Cục Đặc An."

Hạ Sơ Kiến kinh ngạc, khỏi thêm vài phần kính nể đối với tri thức: "Đôn đốc Hoắc còn code á?! Ngài cũng học về trí tuệ nhân tạo ?"

Hoắc Ngự Sân liếc cô một cái, nhàn nhạt đáp: "Tự học."

Hóa đây cũng là một học bá...

Hạ Sơ Kiến theo bản năng nghiêm chỉnh, thể hiện sự sùng bái và kính trọng của một "học dốt" đối với "học bá".

Sau đó cô đặt đứa bé đang ngủ lên ghế sofa, định tháo đồng hồ quang não .

Hoắc Ngự Sân nhướng mày: "Tháo gì? Kết bạn với , thể gửi trực tiếp chương trình qua cho cô."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Chậc, coi thường .

Giây phút , cô nghiêm túc cân nhắc xem đại học nên chọn chuyên ngành trí tuệ nhân tạo ?

Hạ Sơ Kiến suýt thì giữ vẻ bình tĩnh, lặng lẽ mở đồng hồ quang não, chiếu mã QR lên trung.

Hoắc Ngự Sân cũng mở đồng hồ của , quét mã QR của cô.

Hai kết bạn thành công.

Hạ Sơ Kiến mở màn hình ảo, theo hướng dẫn của Hoắc Ngự Sân, mở cổng kết nối từng bước một, đó cấp quyền tải lên nhất định cho quang não của Hoắc Ngự Sân.

Hoắc Ngự Sân tải chương trình nhỏ đó từ cổng của sang quang não của Hạ Sơ Kiến.

Vừa tải, lạnh lùng giải thích: "Bản quang não lượng t.ử chức năng mã hóa cực mạnh, chỉ cần dùng cổng tải lên mà hướng dẫn, khác sẽ thể xem trộm nội dung bên trong quang não của cô. Đây là do bản chất của quang não lượng t.ử quyết định, hacker giỏi đến mấy cũng phá điểm . Trừ phi cô chủ động cấp quyền truy cập."

Hạ Sơ Kiến vội : "Đương nhiên sẽ cấp quyền truy cập ."

Hoắc Ngự Sân bình luận gì thêm, đợi chương trình tải xong, hướng dẫn Hạ Sơ Kiến từng bước cài đặt và chạy thử.

Sau đó : "Bây giờ sẽ tấn công tinh thần lực cô, cô hãy cảm nhận cảnh báo mà quang não kích hoạt."

Nói , Hoắc Ngự Sân điều động một luồng công kích tinh thần lực tương đương cấp A đỉnh phong, đ.â.m thẳng não Hạ Sơ Kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-175-tin-ba-phan-la-du.html.]

Gần như ngay lập tức, cổ tay đeo đồng hồ quang não của Hạ Sơ Kiến như điện giật nhẹ.

Cô kêu lên một tiếng "á", thấy màn hình nhỏ của quang não hiện lên con đỏ rực "9999".

"Cái nghĩa là gì?"

Hoắc Ngự Sân thu hồi tinh thần lực, giải thích: "Con đại diện cho cường độ tinh thần lực lượng hóa. 9999 là cường độ đỉnh phong của cấp A. Vượt qua 9999, đạt đến 10.000 là bước sang cấp S."

Hắn dừng một chút tiếp: "Cả Đế quốc Bắc Thần, lượng cường giả tinh thần lực cấp S trở lên đến một ngàn , những đều hồ sơ lưu trữ tại Cục Đặc An chúng ."

Hạ Sơ Kiến vội hỏi: "Vậy cảm giác điện giật là cảm giác tấn công tinh thần lực ?"

Hoắc Ngự Sân: "..."

Nghĩ nhỉ.

Giọng càng thêm lạnh nhạt: "Không, đó là dòng điện sinh học mô phỏng do đồng hồ quang não tạo , chỉ để nhắc nhở cô đang tấn công tinh thần lực mà thôi. —— Nếu là tấn công tinh thần lực thật sự thì giờ chầu ông bà ."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô nhún vai: "Vậy , cảm nhận cảm giác tấn công tinh thần lực thật sự, cũng tiếc ghê ha!"

Giọng điệu , thì vẻ tiếc nuối, nhưng thực chất là đang mừng thầm trong bụng...

Hoắc Ngự Sân quá quen với cái kiểu "thiếu đòn" của cô, để tâm, tiếp: "Chương trình nhỏ là một phương diện, sẽ đưa thêm cho cô một chiếc mũ bảo hiểm, đường nhớ luôn mang theo bên ."

"...Đi dạo phố với bạn cũng mang ?"

"Hôm nay cô dạo phố với bạn ? Cô xem cần ?"

Hạ Sơ Kiến: "..."

"Được , mũ bảo hiểm kiểu gì ?"

"Mũ bảo hiểm phòng thủ tinh thần lực đặc cấp do Cục Đặc An sản xuất. Chiếc mũ thể chống tinh thần lực siêu cấp S."

Hoắc Ngự Sân lấy từ trong két sắt một chiếc mũ lụa mỏng màu tím linh lan, "Cô cầm lấy, nếu Thủ tịch Quyền hỏi, cô cứ bảo lúc đó cô đội chiếc mũ nên mới cảm nhận đòn tấn công tinh thần của đám áo xám."

Hạ Sơ Kiến ngẫm nghĩ, hôm nay đúng là cô luôn đội mũ và đeo khẩu trang.

Chiếc mũ lụa mỏng thể đội bên trong chiếc mũ lông thú của cô.

Hạ Sơ Kiến cầm chiếc mũ lụa tím lên ngắm nghía kỹ.

Lớp ngoài cùng là lụa, ánh lên vẻ bóng bẩy sang trọng, từ loại tơ gì.

Trên lớp lụa còn thêu hoa văn bằng chỉ vàng, trông giống hoa Bỉ Ngạn, tiếc là màu đỏ mà là màu tím linh lan.

Ngửi kỹ, dường như còn thoang thoảng một mùi hương thanh nhã.

Thư Sách

Lớp lót bên trong chắc chắn là phần quan trọng nhất, mịn màng mềm mại, lụa, cotton, len, cũng chẳng da, nhận là chất liệu gì.

Hoắc Ngự Sân giải thích: "Chiếc mũ là hàng đặc chế, quan trọng nhất là lớp vật liệu mới bên trong, tổng hợp từ đặc tính của nhiều kim loại dị chủng và xương cốt dị thú, sử dụng công nghệ nano để sản xuất, hiện tại là trang phòng thủ tinh thần lực tính năng cao nhất của Đế quốc."

"Lớp ngoài dệt từ sợi của một loại thực vật dị chủng, mùi hương của nó tác dụng thôi miên tự nhiên."

Hạ Sơ Kiến: "...Vậy đội thôi miên ngủ gật ?"

Hoắc Ngự Sân: "...Nghĩ nhiều , cô cảm giác với tinh thần lực, mà mùi hương của loài thực vật dị chủng chỉ tác dụng với tinh thần lực thôi."

Hạ Sơ Kiến hí hửng: "Vậy chẳng quá hời cho ?"

Cô tháo mũ lông thú , đội chiếc mũ lụa tím lên đầu, đội mũ lông thú ngoài, quả nhiên hề cộm, hơn nữa mũ lông của cô cũng chút ánh tím xám, hợp tông với màu tím linh lan của mũ lụa bên trong.

Không cùng một màu nhưng cùng tông màu.

Trông khá là sang chảnh.

Hạ Sơ Kiến đắc ý: "Thứ chắc Đôn đốc Hoắc chuẩn riêng cho ?"

Hoắc Ngự Sân: "..."

"Cô nghĩ nhiều , mũ bảo hiểm chống tinh thần lực siêu cấp S luôn là hướng nghiên cứu phát triển của Đế quốc." Hoắc Ngự Sân quả quyết phủ nhận.

Hạ Sơ Kiến chớp mắt: "... khít đầu , thật sự đo ni đóng giày ?"

Hoắc Ngự Sân: ...

Lần đầu tiên cảm giác thổ huyết.

Hắn nén giận, tiếp tục lạnh lùng giải thích: "Đặc tính vật liệu của nó quyết định việc nó thể tự điều chỉnh phù hợp với kích cỡ đầu."

Hạ Sơ Kiến: "... còn cả hình thêu hoa Bỉ Ngạn bằng chỉ vàng nữa."

Cô chỉ tay vết bớt bên thái dương .

Hoắc Ngự Sân: ...

Nói chuyện với loại đúng là phí thời gian.

Đó là hoa Bỉ Ngạn ?

Đó là hoa văn ngụy trang phác họa bằng những đường nét trừu tượng mà thôi.

Hoắc Ngự Sân dây dưa chuyện hoa văn với Hạ Sơ Kiến nữa, thẳng vấn đề: " sẽ bảo thư ký điều chỉnh thời gian nhập chức của cô sớm hơn nửa năm, cho nên coi như từ nửa cuối năm ngoái cô tên trong danh sách nhân viên Cục Đặc An."

"Và chiếc mũ , cô nhớ kỹ, là cấp từ giữa năm ngoái. Sở dĩ cô cảm nhận đòn tấn công tinh thần của khác đều là nhờ chiếc mũ ."

Lúc Hạ Sơ Kiến mới hiểu rõ dụng ý của Hoắc Ngự Sân.

Cô khẽ nhíu mày, tháo cả hai chiếc mũ xuống, cầm chiếc mũ lụa tím tay, thắc mắc: "...Tại ngài giúp ?"

"Coi như phát thiện tâm ?"

"Đương nhiên là , Đại Đôn đốc Cục Đặc An mà đột nhiên phát thiện tâm á?"

Nghe Hạ Sơ Kiến , Hoắc Ngự Sân chẳng những giận mà còn gật đầu: "Cô nghĩ thế là nhất. Nói thật lòng, cần năng lực đặc biệt của cô để tham gia một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm của Cục Đặc An. Cho nên những lợi ích cho , thể cô sẽ trả giá bằng mạng sống của ... Cô còn nhận 'ý ' nữa ?"

Nghe xong lời , Hạ Sơ Kiến nhẹ nhõm như trút gánh nặng: "Dân thường chúng cũng chỉ cái mạng là đáng giá thôi. Đôn đốc Hoắc thì tin thêm ba phần ."

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...