Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 174: Điểm khác biệt

Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:43:02
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Sơ Kiến bất bình: "Chẳng rốt cuộc là vì nguyên nhân gì! Bọn chúng bao vây cả quảng trường, cây cối bên đường bỗng dưng mọc nhanh như thổi, cành cây uốn éo như mấy cái xúc tua gớm ghiếc. Đã thế, lũ quạ đen đó ngay từ đầu nhắm những đứa trẻ tay tấc sắt mà tàn sát!"

" thể nên mượn Thủ tịch Quyền một khẩu s.ú.n.g tự động, lao lên định cứu lũ trẻ, kết quả chỉ cứu mỗi đứa bé ..."

Hạ Sơ Kiến liếc đứa bé trong lòng .

"Sau đó, mấy gã áo xám dường như phát động tấn công tinh thần, khiến càng nhiều c.h.ế.t hơn."

"Lúc mang đứa bé về, Thủ tịch Quyền cho mượn khẩu s.ú.n.g ngắm Hủy Diệt Giả 1 đời mới nhất! Đó là vua của các loại s.ú.n.g đấy!"

"Có nó trong tay, dù mấy gã áo xám đó đến 25 tên nữa, cũng b.ắ.n hạ trượt phát nào!"

Nói một , cô kìm chế cảm xúc, bắt đầu sang oán trách Hoắc Ngự Sân: "...Cục Đặc An các , cả Sở Phúc lợi nữa, đợi xử xong bọn chúng các mới đủng đỉnh đến!"

"Giờ còn bày bộ dạng đòi đ.á.n.h đòi g.i.ế.c , oan quá mà!"

Tiếc là tháng sáu, nếu tuyết rơi giữa mùa hè thì cả thành Mộc Lan đều cô oan uổng đến mức nào...

Hạ Sơ Kiến nghĩ thầm với vẻ mặt đau khổ.

Hoắc Ngự Sân chớp mắt, nhanh chóng truy hỏi: "Vừa Quyền Dữ Huấn vũ khí của họ vô tác dụng với đám Ni-a-pu- đó, mà cô dùng s.ú.n.g tự động họ đưa cho, cô tin là b.ắ.n c.h.ế.t lũ Ni-a-pu-? Tức là đám quạ đen đó?"

Hạ Sơ Kiến gật đầu: " tin, bởi vì nếu b.ắ.n c.h.ế.t thì chúng sẽ tái tạo và tiếp tục g.i.ế.c . khi trúng đạn của , chúng tan biến thành khói đen và bao giờ xuất hiện nữa."

"...Những kẻ áo xám đó, cấp bậc tinh thần lực cao nhất là siêu cấp S, cô khái niệm nghĩa là gì ?" Thần sắc Hoắc Ngự Sân vẫn lạnh lùng hờ hững, vương chút cảm xúc cá nhân nào.

Hạ Sơ Kiến hít sâu một , cũng lạnh lùng đáp trả: "...Cao đến mấy thì chứ? vẫn b.ắ.n hạ trượt phát nào."

Hoắc Ngự Sân chăm chú cô một lúc lâu, cuối cùng : "Xem , cô chỉ miễn nhiễm với tinh thần lực, mà còn thể khiến vũ khí của miễn nhiễm với tinh thần lực."

Hạ Sơ Kiến: "..."

"...Tinh thần lực còn tác động lên cả đạn ?"

Kiến thức quá cao siêu, tiến hóa gen như cô mù tịt.

Hoắc Ngự Sân ngẩng đầu trần nhà văn phòng, suy nghĩ một lúc mới : "Chắc bản cô cũng cảm nhận , tuy cô tiến hóa gen, nhưng cô khác biệt với thường."

Hạ Sơ Kiến từ chối thừa nhận, thầm nghĩ: Khác chỗ nào chứ? Chẳng vẫn nghèo rớt mồng tơi như ...

dám thẳng với Hoắc Ngự Sân.

Hoắc Ngự Sân cũng cô, tiếp tục hỏi: "Đồng đội của cô cô sở hữu đặc điểm ?"

Hạ Sơ Kiến cố nhớ , do dự đáp: "Chắc là ? Hoặc thể họ từng nghi ngờ, nhưng bao giờ nhắc đến trong bất kỳ cảnh nào, đến bóng gió cũng ."

Hoắc Ngự Sân thu hồi ánh mắt từ trần nhà, về phía Hạ Sơ Kiến: " biểu hiện của cô đều vị Thủ tịch Quyền thấy hết. Cô hậu quả sẽ là gì ?"

Hạ Sơ Kiến: "..."

"Thủ tịch Quyền chắc nhỉ? Anh cũng chỉ là thường thôi mà." Hạ Sơ Kiến giọng chắc chắn.

cũng từng cùng trải qua một trận chiến sinh tử, Hạ Sơ Kiến tuy dễ tin , nhưng cũng nghĩ về khác, nhất là từng kề vai sát cánh với .

Hoắc Ngự Sân bất động thanh sắc, thầm nghĩ cả cái Đế quốc Bắc Thần , chắc chỉ cô nàng kỳ lạ kiêm học dốt mới dám Quyền Dữ Huấn là thường.

Ngốc thế , thảo nào học hành bết bát...

Hoắc Ngự Sân im lặng.

Hạ Sơ Kiến xong cũng tự thấy suy nghĩ của đáng tin cậy lắm.

Người thừa kế của gia tộc quý tộc đỉnh cấp, còn là dân luật, một giây là thể khiến đứa thường dân học dốt như cô quỳ xuống xin tha.

Hạ Sơ Kiến ngượng ngùng : "Người là quý tộc đỉnh cấp, chỉ là dân thường nhỏ bé, chẳng xung đột lợi ích gì với , chắc cũng chẳng rỗi mà nhắm nhỉ?"

"Vạn nhất nhắm , cô đối phó nổi ?" Hoắc Ngự Sân nhàn nhạt , "Còn cả cô cô của cô nữa, cô chắc chắn chứ?"

Tim Hạ Sơ Kiến thắt .

Cứ nhắc đến cô cô là cô cảm thấy cẩn thận bao nhiêu cũng thừa.

"Vậy bây giờ?" Hạ Sơ Kiến bắt đầu lo lắng, " cũng là cứu họ mà! Dám hại ân nhân cứu mạng thì sẽ trời đ.á.n.h thánh vật!"

Hoắc Ngự Sân điềm nhiên: "Mấy lời hờn dỗi kiểu chẳng giải quyết gì, cũng thế."

Hạ Sơ Kiến: "..."

chút bực bội: "Thế giờ ? lòng ... lòng mà..."

Ánh mắt Hoắc Ngự Sân khẽ động, lẳng lặng cô lải nhải, cho đến khi cảm xúc của cô đủ căng thẳng, mới lạnh lùng : "Cô Hạ, một đề nghị, nếu cô đồng ý, thể đảm bảo giữ bí mật tuyệt đối cho cô."

"...Đề nghị gì? Giữ bí mật thế nào?" Hạ Sơ Kiến lòng rối như tơ vò, nghi hoặc Hoắc Ngự Sân.

Hoắc Ngự Sân : "Cô Hạ tính chất công việc của Cục Đặc An chúng đấy, nếu cô thể gia nhập Cục Đặc An, đảm bảo sẽ bất kỳ ai về đặc điểm của cô, kể cả Quyền Dữ Huấn, đều cách xóa bỏ nghi ngờ của ."

Dừng một chút, nhấn mạnh thêm: "Cả cái Đế quốc Bắc Thần , trừ , ai thể che giấu hảo đặc điểm miễn nhiễm tinh thần lực của cô ."

Hạ Sơ Kiến đột nhiên mở to mắt: "...Hả?! Bảo gia nhập Cục Đặc An á? Là biên chế chính thức ?"

Hoắc Ngự Sân: "..."

Suýt chút nữa thì cạn lời.

Hắn mới nhấn mạnh tầm quan trọng của việc , còn lo Hạ Sơ Kiến chịu c.ắ.n câu...

Thế mà cô nàng nhảy thẳng lưới của ?

Người gì ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-174-diem-khac-biet.html.]

Ánh mắt Hoắc Ngự Sân sâu thẳm, giọng càng thêm trầm thấp, như thì thầm: "...Biên chế chính thức? Biên chế chính thức của Cục Đặc An dễ lấy như ."

Hạ Sơ Kiến lập tức xìu xuống, lầm bầm: " ngay là Đôn đốc Hoắc chỉ chơi thôi mà, chỉ là một thường, tròn 18 tuổi, gien thể tiến hóa, đến cấp ba còn nghiệp, thể Cục Đặc An danh tiếng lẫy lừng nhân viên chính thức chứ!"

Thực .

trong đội thợ săn Ám Dạ , đãi ngộ của Cục Đặc An cực kỳ , lương bổng thì khỏi bàn, cao nhất trong các cơ quan chính phủ.

quan trọng nhất là bảo hiểm y tế của họ bao gồm cả nhà!

Hạ Sơ Kiến mua bảo hiểm y tế cho cô cô, như dù cô cô tái phát bệnh, hai cô cháu cũng cần lo lắng nữa.

Không bảo hiểm y tế, kiếm bao nhiêu tiền cũng chỉ để cúng cho bệnh viện thôi.

Hoắc Ngự Sân cũng thắc mắc, cô gái nhà neo , quan tâm đến biên chế thế nhỉ?

Hắn khó hiểu hỏi: "...Biên chế chính thức quan trọng với cô lắm ?"

Hạ Sơ Kiến nghiêm túc gật đầu: "Cực kỳ quan trọng, như thể thêm cô cô của danh sách bảo hiểm y tế của Cục Đặc An. bảo hiểm y tế của các nhất Đế quốc Bắc Thần, nhưng chỉ nhân viên chính thức mới tư cách hưởng."

Hoắc Ngự Sân im lặng cô, một lúc mới cụp mắt : " thành nhân viên chính thức thì cần thi. Cô cảm thấy thể qua kỳ thi ?"

Thư Sách

Hạ Sơ Kiến sững , bắt đầu rút lui trật tự.

Cô sợ nhất là thi cử.

Hạ Sơ Kiến lí nhí: "Còn thi nữa á? Thế thôi, học hành chả ..."

Giọng điệu chán nản , Hoắc Ngự Sân rõ hai chữ "tự ti".

Đáy mắt thoáng hiện lên ý , nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng như băng ngàn năm: "Ừ, thế thì thôi. Kỳ thi quan trọng nhất là kiểm tra khả năng sử dụng các loại vũ khí, điều khiển các loại chiến đấu cơ, phi hành khí và tàu vũ trụ. Chắc cô giỏi mấy cái ."

Hạ Sơ Kiến liền phấn chấn hẳn lên: "Đôn đốc Hoắc, thật sự chỉ thi cái thôi ạ? Không thi văn, lý, hóa gì đó ?"

Hoắc Ngự Sân lạnh lùng: "Cục Đặc An trường đại học, thi mấy cái đó gì?"

"Vậy thi lái chiến đấu cơ và tàu vũ trụ, huấn luyện ạ?"

"Cô lái bao giờ ?"

"Nghèo, cơ hội học."

Hạ Sơ Kiến tung chiêu bài vạn năng "nghèo", diễn vai nhỏ bé, bất lực và đáng thương.

lạ lẫm gì với các loại vũ khí vì luyện tập ở Hiệp hội Thợ săn Ám Dạ, phi hành khí cô cũng lái, nhưng chiến đấu cơ và tàu vũ trụ thì đúng là cơ hội chạm .

cô tin rằng chỉ cần cho cô cơ hội học tập, cô nhất định sẽ vượt qua kỳ thi sát hạch!

Hoắc Ngự Sân vẻ suy nghĩ, một lát mới : " thể cho cô một cơ hội, để cô tham gia huấn luyện, ba tháng sẽ thi tuyển dụng."

"Trong thời gian đó, thể coi cô là nhân viên đặc vụ thực hiện nhiệm vụ đặc biệt của Cục Đặc An, do thư ký của là Mạnh Quang Huy trực tiếp lãnh đạo."

"Cậu là Cục trưởng Cục Hành động, trong đội ngũ nhiều cảnh đặc biệt. Một nhiệm vụ của chúng , nếu như cô tham gia sẽ mang hiệu quả bất ngờ."

Hạ Sơ Kiến lập tức chốt hạ: "Một lời định! Đôn đốc Hoắc trêu đấy chứ? Chúng là dân thường, gien thể tiến hóa, tinh thần lực, nhà nghèo, ai cũng thể lừa gạt chà đạp chúng ... Đôn đốc Hoắc chắc loại đó nhỉ?"

Sắc mặt Hoắc Ngự Sân lạnh tanh, nhàn nhạt : "Từ 'nghèo' nhiều quá sẽ mất tác dụng đấy."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Cô cố tỏ bình tĩnh: " nghèo thật mà, chứ lấy cớ ."

Hoắc Ngự Sân cô, bảo cô dư trong tài khoản ngân hàng kỹ thuật của hẵng chuyện.

rốt cuộc vạch trần cô, bật micro nội bộ gọi Khang Thiện Hành : " tuyển một mới cho Tiểu Mạnh, thủ tục cho cô . Tạm thời là nhân viên đặc vụ thực hiện nhiệm vụ đặc biệt, ba tháng tham gia thi tuyển chính thức."

Khang Thiện Hành kinh ngạc Hoắc Ngự Sân, Hạ Sơ Kiến, thực sự hiểu tại Hoắc Ngự Sân trao cơ hội như cho cô gái tinh thần lực, gien cũng thể tiến hóa .

Đãi ngộ của Cục Đặc An bọn họ đến mức nào thì khỏi bàn, bao mơ ước .

Từ tôn thất, quý tộc đến công dân, từ đại học danh tiếng đến cao đẳng hạng ba, chỉ cần Cục Đặc An mở đợt tuyển dụng là đông như kiến.

Những trúng tuyển hàng năm, ai nấy đều là tinh trong giới tinh .

Khang Thiện Hành cũng , hỏi cũng vô ích, vì Hoắc Ngự Sân sẽ bao giờ giải thích với cấp trừ khi chủ động .

Thấy Hoắc Ngự Sân ý định giải thích, Khang Thiện Hành cũng hỏi, trực tiếp với Hạ Sơ Kiến: "Cô Hạ, mời lối , chúng cần chụp ảnh lưu hồ sơ và thu thập dữ liệu sinh trắc học."

Đây đều là những thủ tục cần thiết để chứng minh thư nhân dân.

Công nghệ mặt nạ da của Đế quốc Bắc Thần phát triển, nếu thu thập kỹ dữ liệu sinh trắc học, sơ sẩy một chút là sẽ kẻ gian dùng mặt nạ trộn ngay.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...