Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 163: Ảo tưởng
Cập nhật lúc: 2025-12-20 15:35:45
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Viễn Phương : "Cô cô sẽ kiếm tiền cho con học đại học, tiền con đưa cô đều giữ cả, chờ con lên Bắc Thần Tinh nhập học, chúng sẽ nghĩ cách mua nhà ở đó, ít nhất cũng đủ tiền đặt cọc."
Hạ Sơ Kiến giật : "Cô cô, hóa cô mắt mấy căn hộ cao cấp thiện ở khu bên cạnh !"
Hạ Viễn Phương khinh thường: "Nhà bên đó đến mấy thì cũng vẫn ở cái chỗ khỉ ho cò gáy thôi? Đến trường cấp ba ở đây cũng chẳng gì, tính chẳng đáng... Sơ Kiến , cô cho con , mua nhà ba yếu tố quan trọng nhất: vị trí, vị trí, và vẫn là vị trí."
"Còn vị trí nào hơn Đế đô ở Bắc Thần Tinh chứ?"
Khóe miệng Hạ Sơ Kiến giật giật: "Cô cô, thật nhé, con vốn đang ảo tưởng, cảm thấy cũng gọi là chút tiền... cô thế, con phát hiện vẫn nghèo rớt mồng tơi."
Hạ Viễn Phương vỗ vỗ đầu cô: "Biết nghèo là , thế mới động lực kiếm tiền chứ, ?"
Hạ Sơ Kiến mặt quỷ, lảng sang chuyện khác: "Cô cô, thế cái phòng việc hỗ trợ sinh sản của cô định mở ở ? Không cũng định lên Bắc Thần Tinh đấy chứ?"
Hạ Viễn Phương lắc đầu: "Đương nhiên là , cô sẽ mở ngay tại thành Mộc Lan, ở đây đối tượng thực nghiệm nhất để cô thao tác. , thím Trần của con cũng cô kéo , sẽ là đối tác kinh doanh của chúng ."
"Cao tay! Chiêu của cô đúng là cao tay!" Hạ Sơ Kiến giơ ngón cái lên tán thưởng Hạ Viễn Phương.
Có thím Trần ở đó, vấn đề an ninh của Hạ Viễn Phương coi như đảm bảo.
Hai bàn bạc xong xuôi, Hạ Sơ Kiến đó chuyển cho Hạ Viễn Phương hai mươi vạn phí khởi động, tiếp đó cô chuyển nốt 80 vạn còn cho bà sinh hoạt phí.
Cô hai cô cháu dùng hết nhiều tiền đến thế, nhưng cô quen để Hạ Viễn Phương tay hòm chìa khóa trong nhà, nên cứ đưa phần lớn tiền cho bà.
Hơn nữa, Hạ Viễn Phương mở phòng việc, dự toán chỉ mười vạn, cô đưa hai mươi vạn, nhưng ai phát sinh thêm chi phí gì ?
Hạ Sơ Kiến cứ coi như là phòng ngừa chu đáo.
Thêm đó, cô chút tư tâm, hy vọng Hạ Viễn Phương bận rộn hơn thì sẽ quá nhiều thời gian giám sát chuyện học hành của cô...
Cô mới nghĩ đến hai chữ "học tập", Hạ Viễn Phương như guốc trong bụng cô, thong thả : "Cô soạn mấy bộ đề thi cho con , mấy ngày nghỉ còn con tranh thủ hết nhé."
Hạ Sơ Kiến: "..."
Quyết định , từ nay về đến hai chữ "học tập" cũng nghĩ tới!
...
Trụ sở phân bộ Cục Đặc An tại quận Đại Phủ, Quy Viễn Tinh.
Ngày mùng hai Tết, thư ký của Hoắc Ngự Sân là Mạnh Quang Huy đích tới đây thẩm vấn hai cha con Phàn Bác Duy và Phàn Thành Nghi.
Những liên quan đến phủ Tổng đốc của Hồ Mĩ Hành đều giải về trụ sở chính của Cục Đặc An tại Bắc Thần Tinh để thẩm vấn, nhưng đám nhà họ Phàn vẫn giam giữ tại phân bộ Quy Viễn Tinh.
Mạnh Quang Huy thực từng phàn nàn tại giải hết về Bắc Thần Tinh, nhưng Hoắc Ngự Sân thèm đếm xỉa đến .
Vì cũng chỉ dám càm ràm vài câu, chứ dám mặt ngoài bằng lòng mà trong lòng chống đối Hoắc Ngự Sân.
Đến trụ sở phân bộ tại quận Đại Phủ, Mạnh Quang Huy chọn một phòng thẩm vấn ở tầng 3.
Phòng thẩm vấn nơi phòng nghiêm ngặt nhất, nhưng gần khu giam giữ nhất.
Tuy nhiên nơi internet, cũng phép mang bất kỳ thiết liên lạc dây nào .
Toàn bộ quá trình thẩm vấn truyền hình trực tiếp, chỉ thể dùng thiết ghi hình quang học kiểu cũ để ghi bộ.
Sau khi thiết lập xong máy , Mạnh Quang Huy lệnh cho nhân viên: "Mang Phàn Thành Nghi đến ."
Rất nhanh, Phàn Thành Nghi với vẻ mặt xanh xao vàng vọt dẫn .
Hắn cố định một chiếc ghế thẩm vấn chuyên dụng, tay chân đều xiềng xích khóa chặt.
Mạnh Quang Huy qua, vị đại thiếu gia nhà họ Phàn mấy ngày còn hào nhoáng bóng bẩy, giờ trông chẳng khác gì kẻ lang thang đầu đường xó chợ.
Mới hai ngày gội đầu, tóc bết bát đến mức ruồi đậu cũng trượt chân.
Bộ quần áo hàng hiệu vì ai giặt ủi nên nhăn nhúm như dưa muối.
Đặc biệt là khuôn mặt, gương mặt từng khen là tuấn nam tính, giờ chỉ hốc hác sạm đen mà còn mọc đầy râu ria xồm xoàm.
Đôi mắt vằn đỏ tia máu, hai má hóp sâu hoắm như bỏ đói lâu ngày.
Hắn ghế thẩm vấn, hai tay còng đặt lên chiếc bàn nhỏ gắn liền với ghế, cả chẳng còn chút sức sống nào.
Mạnh Quang Huy hài lòng gật đầu.
Xem các đồng nghiệp ở phân bộ Cục Đặc An "chiêu đãi" tên chu đáo.
Cục Đặc An bọn họ về cơ bản cần dùng nhục hình, trừ khi đối phương quá cứng đầu.
Và Phàn Thành Nghi rõ ràng thuộc loại "cứng đầu".
Chỉ cần bỏ đói hai ngày, đồng thời cho ngủ, sụp đổ .
Mạnh Quang Huy lúc mới cầm tập tài liệu lên, nhàn nhạt hỏi: "Phàn Thành Nghi, trong những vụ án mạng của em trai , bao nhiêu vụ là nhận tội ?"
Phàn Thành Nghi đảo mắt, định chối, nhưng cuối cùng bỏ cuộc, thều thào đáp: "Các đều cả ? Còn hỏi gì?"
"... chính miệng ." Mạnh Quang Huy thiện, bưng tách cà phê bàn lên nhấp một ngụm.
Phàn Thành Khí lắc đầu: "Không nhớ rõ. Dù những vụ án đó thì là nó , ai quan trọng ?"
"Vậy là thừa nhận nội dung trong bản điều tra ?" Mạnh Quang Huy lấy một tập tài liệu in sẵn, đặt mặt Phàn Thành Nghi.
Phàn Thành Nghi chỉ liếc qua trang tổng kết đầu tiên, gật đầu : ", sai, chính là như ."
Sau đó ấn dấu tay lên đó.
Mạnh Quang Huy hỏi thêm vài câu, cuối cùng mới hỏi đến vấn đề mấu chốt: "Phi thuyền tinh tế tư nhân nhà các mua của ai?"
Phàn Thành Khí ngáp một cái, uể oải đáp: "Nhà họ Dung."
"Là nhà họ Dung tước vị Hầu tước đó hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-163-ao-tuong.html.]
" , cô cả của gả nhà Hầu tước Dung thị, bà giúp nhà họ Phàn chúng nhiều..."
"Vậy nên phi thuyền tinh tế tư nhân của các là mua từ nhà họ Dung." Mạnh Quang Huy ghi chú tài liệu, hỏi tiếp, "Cuối năm ngoái, phi thuyền nhà các tổng cộng bay ba chuyến. Anh còn nhớ rõ lý do rời khỏi Quy Viễn Tinh là gì ?"
Phàn Thành Khí mặt đờ đẫn, ngơ ngác đáp: "Nhớ, đầu tiên là đưa em trai ... Tàng Qua Tinh tham dự lễ trưởng thành của Quyền Thải Vi."
"Lần thứ hai là về thăm nhà đẻ, bà là Bắc Thần Tinh."
"Lần thứ ba..."
Phàn Thành Nghi khựng , "Lần thứ ba là..."
Hắn định , đột nhiên hai mắt lồi , cổ họng như ai bóp chặt, thở nổi, cũng nên lời.
Gương mặt nhanh chóng chuyển từ tái nhợt sang đỏ bừng, tím tái.
Chuỗi biến đổi diễn vỏn vẹn đầy một giây.
Mạnh Quang Huy phản ứng ngay lập tức, nguồn tinh thần lực khổng lồ bùng nổ tràn , nhưng kịp chạm đến Phàn Thành Nghi thì ngoẹo đầu sang một bên, gục xuống ghế thẩm vấn, m.á.u tươi trào khóe miệng.
Thân hình Mạnh Quang Huy lóe lên, lao nhanh cửa phòng thẩm vấn.
Hắn mở toang cửa, hành lang dài hun hút bên ngoài một bóng .
Ý nghĩ xoay chuyển thật nhanh, Mạnh Quang Huy cửa sổ đối diện trong phòng thẩm vấn.
Hắn lao cửa sổ, xuống , chỉ kịp thấy một bóng đội mũ phớt xám, mặc áo khoác lông thú màu xám đang lẩn trốn lầu.
Mạnh Quang Huy kịp kéo chuông báo động, đội tinh nhuệ mai phục gần đó của Cục Đặc An vây kín lấy kẻ đó.
"Đóng cổng trụ sở! Có địch xâm nhập!"
Ngay đó tiếng còi báo động vang vọng khắp trụ sở phân bộ, Mạnh Quang Huy mở cửa sổ, nhảy thẳng từ tầng 3 xuống.
Bị quá nhiều bao vây, kẻ đó chạy thoát, nở nụ quỷ dị với Mạnh Quang Huy, rút s.ú.n.g chĩa thẳng thái dương .
Đoàng!
Một tiếng s.ú.n.g vang lên, thái dương kẻ đó xuất hiện một lỗ thủng, cả ngã gục trong vũng máu.
Để Cục Đặc An bắt sống, tên dứt khoát tự sát.
Mạnh Quang Huy mặt xanh mét, bước đến bên thi thể.
Vừa còn định dùng tinh thần lực khống chế tên , nhưng ngờ tinh thần lực của ngang ngửa với !
Ai chịu chơi đến mức dùng tiến hóa gen cấp S cảm t.ử quân thế !
Mạnh Quang Huy sực nhớ vẫn thẩm vấn Phàn Bác Duy, đột ngột xoay , nhảy vọt lên tầng 3.
Quả nhiên, Phàn Bác Duy c.h.ế.t trong phòng giam, nguyên nhân cái c.h.ế.t giống hệt Phàn Thành Nghi, đều cường giả tinh thần lực tấn công khiến não bộ mất sức sống.
Mạnh Quang Huy cửa phòng giam, t.h.i t.h.ể Phàn Bác Duy gục trong góc tường, đ.ấ.m mạnh một cú cửa sắt!
Là khinh địch!
Đây vốn là kế hoạch Hoắc Ngự Sân giao cho khi , bởi vì Hoắc Ngự Sân chắc chắn kẻ cứu thiếu nữ bắt cóc sẽ phái đến bịt đầu mối cha con nhà họ Phàn.
Mạnh Quang Huy lên kế hoạch hành động tỉ mỉ, bao gồm việc điều động bảy tám nhân viên tinh nhuệ từ bộ phận hành động của Cục Đặc An.
Trong họ thấp nhất cũng là cường giả tinh thần lực cấp A đỉnh phong, cấp S hai , cộng thêm Mạnh Quang Huy nữa là tổng cộng ba cường giả cấp S. Họ giăng lưới chờ sẵn để dẫn rắn khỏi hang, mà vẫn để đối phương thực hiện mưu đồ!
lúc , giọng của cấp vang lên trong tai : "Thượng tá Mạnh, phu nhân Thượng Kỳ Chân của gia chủ nhà họ Phàn đang ở cổng trụ sở, bà thăm chồng và con trai."
Thư Sách
Mạnh Quang Huy đang bực bội vì hỏng việc, gặp ai, phất tay : "Hôm nay gặp ai cả."
Cấp khó xử đáp: "Bà Thượng ở đây một lúc lâu ... Bà nếu chúng cho bà gặp chồng con, bà sẽ lên Bắc Thần Tinh, tìm Nguyên Lão Viện, tìm Nội các, tìm cả Hoàng đế bệ hạ..."
Mạnh Quang Huy đang cơn nóng giận, thấy những lời dọa dẫm của Thượng Kỳ Chân liền quát: "Được! Cho bà , đưa thẳng đến phòng thẩm vấn!"
Rất nhanh, Thượng Kỳ Chân mặc chiếc áo khoác lông cáo trắng muốt, khuôn mặt tái nhợt bước .
Đôi mắt bà sưng đỏ, hẳn là lâu.
"Thượng tá Mạnh, chồng con đều là tội phạm, nhưng giờ đang là năm mới, thể cho cùng họ đón cái Tết ?" Thượng Kỳ Chân với vẻ mặt yếu đuối đáng thương.
Mạnh Quang Huy trong phòng thẩm vấn, chằm chằm Thượng Kỳ Chân, lạnh lùng : "Bà Thượng, ở Cục Đặc An thì đừng diễn nữa. Một phụ nữ sát phạt quyết đoán, vì gả hào môn mà sẵn sàng đ.â.m c.h.ế.t vị hôn phu của như bà, chắc chắn sẽ chỉ lóc sụt sùi ."
Tiếng nức nở của Thượng Kỳ Chân đột ngột ngừng bặt, bà cúi đầu chút hoảng loạn: "Thượng tá Mạnh, ... ngài đang gì..."
Mạnh Quang Huy hừ lạnh một tiếng.
Để điều tra nhà họ Phàn, Cục Đặc An bọn họ đào bới gốc rễ nhà họ Phàn từ tổ tiên phát tích 500 năm cho đến tận những cận hiện tại, tất cả đều rõ như ban ngày.
"Cần chúng đưa bằng chứng ?" Mạnh Quang Huy lạnh lùng gõ tay lên bàn, "Cục Đặc An chúng tuy quản mấy vụ án hình sự cỏn con , nhưng nghĩ nhà vị hôn phu cũ của bà sẽ hứng thú đấy..."
Thượng Kỳ Chân run lên bần bật, ngoan ngoãn cúi đầu lí nhí: "Mạnh... Thượng tá Mạnh, chỉ thăm chồng con thôi, nếu ngài cho thì thôi ..."