Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 161: Ổ chó nhỏ màu hồng phấn

Cập nhật lúc: 2025-12-20 14:00:04
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Sơ Kiến bộ dạng đáng yêu của nó, bèn bế nó lên bảng điều khiển thang máy, : "Tiểu Tứ Hỉ, đây là bảng chọn tầng thang máy. Nhà ở tầng 11, em thấy hai 1 cạnh , đó chính là tầng 11."

Hạ Sơ Kiến cầm chân cún con, chạm nhẹ nút "11" đang sáng đèn đỏ.

Cún con sủa "gâu" một tiếng, vẻ hiểu.

Hạ Sơ Kiến buồn , ôm nó lên dùng trán dụi lưng nó, trêu: "Em còn định thành tinh đấy ? Biết mặt chữ cơ đấy? Cún con lên phố, mở mang tầm mắt ..."

Hạ Viễn Phương giật giật khóe miệng, : "Sơ Kiến, đừng trêu chọc Tiểu Tứ Hỉ nữa."

Trong lúc chuyện, thang máy đến nơi.

Cửa thang máy mở với tiếng "ting" quen thuộc.

Họ bước khỏi thang máy thì thấy cửa thang máy bên ba đang đợi.

Đứng đầu là cô gái sống ở căn hộ đối diện nhà cô.

Hai trung niên nam nữ phía , cô gái với ánh mắt đầy cưng chiều.

Hạ Sơ Kiến mỉm chào hỏi: "Chào , cả nhà định ngoài ? Trời sắp tối , bên ngoài lạnh lắm đấy."

Cô gái với vẻ mặt điềm tĩnh, mỉm đáp: "Chào , bố tớ đưa tớ ăn tối."

Ra là ăn hàng...

Hạ Sơ Kiến hâm mộ : "Vậy mau , hôm nay là Tết Dương lịch, các quán ăn chắc đông nghịt đấy!"

"Ừ, chúc hai năm mới vui vẻ." Cô gái lễ phép gật đầu với Hạ Sơ Kiến và Hạ Viễn Phương.

Hạ Sơ Kiến và Hạ Viễn Phương cùng đáp: "Cậu cũng nhé."

Người đàn ông trung niên phía cô gái cũng lên tiếng với Hạ Viễn Phương: "Cô sống ở đối diện nhà chúng ? họ Ngu, đây là vợ và con gái ."

Hạ Viễn Phương đáp: "Rất vui ông Ngu và bà Ngu, cùng quý thiên kim. họ Hạ, đây là cháu gái . Hai chúng sống ở đối diện, mong chiếu cố nhiều hơn."

Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, xòa : "Cô Hạ chỉ sống cùng cháu gái ở nơi thôi ? Trong nhà còn ai khác ?"

Hạ Viễn Phương: "..."

Hạ Sơ Kiến: "..."

Lời thật sự thoải mái, nhưng cũng thể trách hỏi sai.

Hạ Viễn Phương đáp: " , chỉ hai cô cháu chúng thôi. Còn gia đình ông thì ? Cũng chỉ ba thôi ?"

Gia đình nhận sự vui trong giọng của Hạ Viễn Phương, vội xin : "Cô Hạ xin , chúng ý tọc mạch chuyện nhà cô... Chỉ là tìm hiểu chút thôi, đều là hàng xóm cả mà..."

Hạ Viễn Phương xòa: "Không , chúng cũng thôi. Trông điều kiện kinh tế của ông bà khá , chọn mua nhà ở tòa chung cư cũ ?"

họ cũng hỏi thăm, Hạ Viễn Phương cũng nhân tiện hỏi .

Người phụ nữ trung niên - bà Ngu vội vàng giải thích: "Vốn dĩ chúng định mua nhà ở khu bên cạnh vì môi trường hơn, nhưng vì chuyện học hành của con bé nên đành chọn bên . Con gái đang học lớp 12, ngay tại trường Trung học 1 thành Mộc Lan."

Hạ Sơ Kiến ngạc nhiên cô gái : "...Các mới chuyển từ nơi khác đến ?"

Chưa đợi cô gái mở miệng, bà Ngu cướp lời: " , chúng sống ở thành phố Phong Hải, nơi đó nhiều hồ, cá nhiều vô kể! Toàn là cá nước ngọt, chúng mang theo nhiều, khi nào rảnh sẽ biếu hai nếm thử."

Cô gái mỉm : "Mẹ, cô Hạ và bạn đây đang xách nặng, để họ về ạ, trông vất vả quá..."

Hạ Sơ Kiến thầm nghĩ, cô gái thật tinh tế, còn quan sát hơn cả bố , nhận hai cô cháu đang đến mỏi nhừ cả chân.

Ông Ngu vội : "Để giúp nhé, khỏe lắm!"

"Không cần ạ, cảm ơn ông Ngu, cháu cũng khỏe lắm." Hạ Sơ Kiến tươi rói với ông .

ông Ngu liếc thấy vết bớt đỏ mặt cô, khi lên những tia m.á.u dữ tợn như chuyển động.

Ông giật , lùi một bước, ngượng ngùng : "Vậy chúng phiền nữa, khi nào rảnh mời hai sang nhà chơi."

Hạ Sơ Kiến và Hạ Viễn Phương cùng gật đầu, theo họ thang máy.

Thang máy đóng cửa, xuống.

Hạ Sơ Kiến và Hạ Viễn Phương qua hành lang dài, đến cửa nhà , phát hiện cửa nhà hàng xóm đối diện vẫn khép hờ. Một phụ nữ trung niên mặc áo trắng váy đen đó, thấy họ tới mới đóng cửa .

Hạ Sơ Kiến từng gặp phụ nữ , chính là giúp việc tối qua nhất quyết bắt cô dọa nạt mới chịu mở cửa nhà kính.

Hạ Sơ Kiến nhướng mày, nhà xong với Hạ Viễn Phương: "Cô cô, phụ nữ giúp việc nhà đó đấy. Tối qua con gặp bà ."

Hạ Viễn Phương cảm thán: "...Cũng đều vì con cái cả thôi, ở cũng , vì chuyện học hành của con mà cha sẵn sàng mua những căn hộ cũ nát trong khu vực trường điểm..."

"Cô cô, căn hộ cũ nát trong khu vực trường điểm là gì ạ?" Hạ Sơ Kiến tò mò hỏi.

Hạ Viễn Phương mặt đổi sắc bịa chuyện: "Chính là loại nhà như chúng đang ở đây , bản căn nhà nát nhỏ, nhưng thuộc khu vực tuyển sinh của trường điểm nhất."

Hạ Sơ Kiến u ám : " khu chung cư bên cạnh cũng suất học ở trường Trung học 1 của chúng mà..."

Hạ Viễn Phương đáp: "...Bên đó chỉ tiêu ít, thi mới , còn bên hộ khẩu là học luôn, giống ?"

vội vàng bê chậu đất nung ban công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-161-o-cho-nho-mau-hong-phan.html.]

Nơi đó lạnh, nhưng vặn thích hợp với điều kiện sống của Huyết Kỳ Lân.

Cún con suốt đường ngoan ngoãn im lặng, gần như khiến quên mất sự tồn tại của nó.

Đến khi nhà, nó mới bắt đầu chạy nhảy khắp các phòng, dường như đang đ.á.n.h dấu lãnh thổ.

Hạ Sơ Kiến cất lương thực và thức ăn bếp, dậy xoa bóp vai, : "Nặng thế mà thím Trần cõng nhẹ tênh, chẳng tốn chút sức nào."

"Con còn tiến hóa gen, đừng so sánh với thím Trần, là vương tộc thần thú dị nhân đấy." Hạ Viễn Phương trêu chọc cô.

Hạ Sơ Kiến phất tay vẻ quan tâm: "Cô cô đừng để ý tiểu tiết. , chúng cho Tứ Hỉ cái ổ ch.ó nhỏ ? Nếu tối nay nó chỉ thể ngủ lăn lóc trong bếp thôi."

Cún con thấy tên , vội xổm xuống, hai chân duỗi thẳng, nghiêm chỉnh bên cạnh Hạ Sơ Kiến, nghiêng đầu cô.

Hạ Sơ Kiến vẻ đáng yêu của nó cho tan chảy, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn hôn hít một hồi mới buông : "Tiểu Tứ Hỉ đợi nhé, chị tìm đồ ổ cho em, tối nay đặt trong phòng chị, hai chị em ngủ chung, chịu ?"

Cún con Tứ Hỉ sủa: "Gâu!"

"Ừ, coi như em đồng ý nhé, đúng là ch.ó ngoan!" Hạ Sơ Kiến xoa đầu nó lục tủ quần áo.

Lục lọi hồi lâu cũng tìm vật dụng thích hợp để cải tạo.

Hồi nhỏ cô một bộ chăn đệm, nhưng khi bán nhà chuyển năm đó, mấy thứ đó đều bỏ hoặc bán hết.

Cô chỉ giữ chăn đệm của và một bộ của cô cô.

Tất nhiên, thực là vì hai bộ chăn đệm đó cô gấp chung để dùng.

"Thôi, chị lên Tinh Võng mua cho em một cái ổ mới , giao hàng cùng thành phố, nửa tiếng là tới." Hạ Sơ Kiến khu mua sắm Tinh Võng, tìm kiếm ổ ch.ó cho cún con tự chọn.

Cún con cô đang gì, chỉ chằm chằm màn hình đầy những chiếc ổ ch.ó đủ màu sắc, sủa "gâu" một tiếng chiếc ổ màu hồng phấn màn hình ảo.

"Muốn cái hả? mà Tiểu Tứ Hỉ ơi, em là con trai mà..." Hạ Sơ Kiến giả vờ chuyện với cún con, chút do dự đặt mua chiếc ổ màu hồng, kèm thêm hai món đồ chơi hình khúc xương, thanh toán cùng lúc.

Quả nhiên, thời gian giao hàng web báo là nửa tiếng.

Hạ Sơ Kiến bế Tứ Hỉ phòng Hạ Viễn Phương, : "Cô cô, con mua cho Tứ Hỉ một bộ ổ chó, đặt ở phòng con nhé."

Hạ Viễn Phương mở màn hình thực thể độ nét cao của lên, đầu đáp: "Được, ch.ó của con thì con tự chăm sóc. , cô nhớ là ch.ó mỗi ngày đều cần dạo một vòng, con nhớ dắt nó dạo, và dạy nó dùng bồn cầu trong phòng tắm nữa."

Hạ Sơ Kiến bốn cái chân ngắn cũn cỡn gần như chạm đất của cún con, im lặng.

Cô lặng lẽ trở về phòng , đặt mua thêm cho Tứ Hỉ một cái bồn cầu dành cho thú cưng...

Nửa tiếng , đồ đạc của cún con giao đến.

Một chiếc ổ ch.ó nhỏ màu hồng phấn, bên trong gối và chăn nhỏ, tất cả đều hồng hồng xinh xắn.

Còn hai món đồ chơi hình khúc xương trong suốt tinh xảo, và một chiếc bồn cầu thú cưng thấp.

Hạ Sơ Kiến sắp xếp xong xuôi mới phát hiện giữa chiếc ổ ch.ó màu hồng thêu hình một cây cỏ nhỏ.

Tuy hình dáng khác với cây Không Tang, nhưng vị trí thêu đó trùng khớp với vị trí cây Không Tang mọc bên cạnh ổ rơm của cún con ở vùng cực Bắc Rừng Dị Thú.

Hóa Tiểu Tứ Hỉ nhớ nhà ?

Trong lòng Hạ Sơ Kiến chợt thấy áy náy.

Cô xoa đầu nhỏ lông xù của cún con, đặt nó trong ổ mới.

Cún con vui mừng đến phát điên.

Nó ở trong ổ hồng phấn, ngừng dùng đầu dụi hình cây cỏ xanh thẫm thêu đáy ổ, giống hệt như lúc nó nô đùa với cây Không Tang .

Hạ Sơ Kiến xếp bằng bên cạnh, cún con chơi đùa với vẻ mặt đầy yêu thương của một "bà trẻ".

Cún con chơi đến mệt nhoài mới thè chiếc lưỡi hồng hồng, thở hổn hển bẹp xuống ổ.

Thư Sách

Ngẩng đầu lên liền thấy Hạ Sơ Kiến đang tủm tỉm.

Đôi mắt đen láy như hai vì của cún con sáng rực lên.

Nó sủa "gâu gâu", bốn chân ngắn cũn cố gắng dậy, rũ bộ lông xù, nhảy phắt lên lao lòng Hạ Sơ Kiến.

Hạ Sơ Kiến chống hai tay , tinh quái lùi một chút.

Cún con lao tới tính sai cách, nhảy lòng cô mà rơi bịch xuống đất.

Hạ Sơ Kiến đến mức sắp ngất .

Cún con cũng thấy hổ khó xử gì.

Thấy Hạ Sơ Kiến , nó càng vui vẻ, há miệng thở hổn hển nhảy lên lao tới nữa.

Lần , Hạ Sơ Kiến di chuyển.

Cún con bổ nhào chính xác lòng cô, lên đôi chân đang khoanh , còn duỗi động tác xoạc chân, căng mới thoải mái ườn đùi cô.

Hạ Sơ Kiến chỉ thấy đùi ấm áp, cả cũng ấm áp dễ chịu theo.

Tiểu Tứ Hỉ đáng yêu quá mất

Loading...