Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 154: Lần này chém gió hơi quá đà rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-20 12:36:58
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viên thịt Tứ Hỉ tròn vo khi c.ắ.n miệng chẳng hề chút bã thịt nào, nhưng cũng kiểu mềm nhũn thiếu độ dai.
Viên thịt dai giòn sần sật, mềm mại trơn tuột, vị tươi đậm đà hòa quyện cùng vị ngọt thanh. Hơn nữa, mùi thơm đặc trưng của protein trong thịt heo rừng đen càng tăng thêm hương vị. Sự mâu thuẫn nhưng thống nhất hài hòa cùng xuất hiện trong một món ăn, khiến ăn hoài thể dừng .
Tông Nhược An nhận tiếng trò chuyện của dần biến mất, năm thành viên trong tiểu đội của Hạ Sơ Kiến ai nấy đều cắm cúi ăn lấy ăn để.
Chỉ Hạ Viễn Phương cầm một ly nước ép quả Lục Dịch tươi, tủm tỉm .
Ánh mắt bà lơ đãng lướt qua gương mặt Tông Nhược An, về phía Hạ Sơ Kiến.
Hạ Sơ Kiến ăn vô cùng vui vẻ, trong mắt và trong lòng cô lúc chỉ những món ngon mặt, bao nhiêu sự khôn khéo đều dồn hết việc tranh giành đồ ăn.
Khóe miệng Hạ Viễn Phương khẽ giật, bà là lo xa .
Bữa cơm tất niên , đồ ăn bàn vô cùng phong phú.
Ngoài bốn món chính gồm mười hai bát tô lớn do Hạ Viễn Phương nấu, còn 28 món ăn mà Tông Nhược An mang đến (tất nhiên là tính 4 món chính trùng lặp).
Trên chiếc bàn ăn hình chữ nhật, cách bày biện chia ranh giới rõ ràng.
Một phần ba bàn ăn là các món của Hạ Viễn Phương. Những chiếc bát tô sứ trắng vẽ hoa xanh giản dị, tự nhiên, qua là phong cách của những gia đình bình dân khá giả ở thành Mộc Lan.
Hai phần ba bàn ăn còn là các món do Tông Nhược An mang đến. Tất cả đều bày biện trong những chiếc đĩa và âu canh trông như bằng ngọc thạch.
Mỗi chiếc đĩa đều là màu trơn, bất kỳ hoa văn nào. Tuy màu sắc mỗi chiếc chút khác biệt nhỏ nhưng chung đều thuộc cùng một tông màu. Đó là một màu xám lông bồ câu pha chút xanh nhạt, lan tỏa từ đáy đĩa lên đến miệng đĩa, như loang màu từ nhạt sang đậm.
Màu sắc tựa như bầu trời chạng vạng cơn mưa, khi màn đêm sắp buông xuống.
Dưới ánh đèn phòng ăn, những chiếc đĩa và âu canh đơn giản nhưng sang trọng toát lên vẻ ưu nhã và tinh xảo khó tả, thậm chí khiến quên mất rằng chúng đang chứa đựng đủ loại món ngon ngày Tết.
Bởi vì bản chúng là những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất.
Khi những món ăn của Tông Nhược An bày , tiểu đội của Hạ Sơ Kiến trầm trồ và tò mò ngớt.
Thế nhưng, khi nếm thử mỗi món một miếng, đũa của họ hẹn mà cùng chuyển hướng về phía những chiếc bát tô trắng hoa xanh tràn đầy hương vị khói lửa nhân gian của nhà họ Hạ.
Hạ Viễn Phương tuy chỉ bốn món, nhưng lượng thức ăn cực kỳ nhiều, mỗi món đều đầy ắp ba bát tô lớn.
Dù , ăn như gió cuốn mây tan, chỉ trong vòng nửa giờ quét sạch sành sanh những món bà nấu.
Chỉ thể , thứ mang tôn nghiêm thực sự cho một món ăn là vật chứa đựng nó, mà là những thực khách sẵn sàng nuốt trọn chúng bụng.
Bao bì bên ngoài đến mà thiếu nội hàm (hương vị) thực sự thì cũng sẽ các thực thần lựa chọn.
Sau khi ăn xong những món ăn của Hạ Viễn Phương – những món khiến họ chỉ cắm cúi ăn, luyến tiếc mở miệng chuyện – mới xoa cái bụng lưng lửng, bắt đầu câu chuyện phiếm đêm giao thừa.
Hơn một tiếng rưỡi còn , nhấm nháp 32 món ăn Tông Nhược An mang đến, trò chuyện rôm rả, lúc mới chút khí Tết.
Lần , Tông Nhược An cũng là đầu tiên thấm thía câu "núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn".
Hắn cảm thán: "...Quả thực là ếch đáy giếng. Tài nấu nướng của cô Hạ, dù xét bộ Đế quốc Bắc Thần, cũng xứng đáng hạng nhất."
Lời thốt từ miệng Tông Nhược An, quả thực sức nặng.
Ngay cả Lý Phược cũng kinh ngạc hỏi: "Tông thượng tá, ngài lời khách sáo đấy chứ? Chúng là thành thật, sẽ tin là thật đấy!"
Hạ Sơ Kiến liên tục gật đầu, đôi mắt sáng lấp lánh như Tông Nhược An, dường như cũng đang : "Tin là thật đấy!"
Rõ ràng là một gương mặt quá xinh , nhưng lúc trong mắt Tông Nhược An, cô hết sức đáng yêu.
Hắn khẽ mỉm , : "Nếu ngon, thể im lặng . nếu khen, thì đó là ngon thật. Lời , thật lòng."
Tống Minh Tiền và Bình Quỳnh cùng ồ lên một tiếng, giơ ngón cái về phía Hạ Viễn Phương: "Cô Hạ lợi hại quá!"
Diệp Thế Kiệt : "Nếu Tông thượng tá thì tài nghệ của cô Hạ đúng là dạng . Chúng cứ đến ăn chực mãi, thật sự ngại."
Trong mắt họ, Tông Nhược An xuất từ hào môn đỉnh cấp của Đế quốc Bắc Thần, thậm chí thường xuyên tham dự các yến tiệc trong hoàng cung. Thế nên lời nhận xét của , nếu phần khách sáo, thì trù nghệ của Hạ Viễn Phương quả thực kinh .
Tông Nhược An : "Nếu cô Hạ đến Bắc Thần Tinh hoặc Thiếu Phủ Tinh mở nhà hàng, nhất định sẽ dốc sức hỗ trợ. Tay nghề như thế , dù ở cũng sẽ mai một."
Hạ Viễn Phương để tâm lắm, nấu nướng chỉ là sở thích nghiệp dư ngoài việc nghiên cứu học thuật của bà, bà càng quan tâm đến việc xếp hạng thứ mấy.
Thư Sách
Bà đang định mở miệng từ chối khéo thì thấy Hạ Sơ Kiến : "Tông thượng tá, ngài thế là đúng . Dựa mà cứ nấu ăn ngon là đầu bếp chứ?"
Rõ ràng cô uống rượu, nhưng hai má ửng hồng phơi phới, như đ.á.n.h má hồng tự nhiên.
Tông Nhược An cảm thấy thú vị, hỏi : "Tay nghề nấu ăn như , tại thể đầu bếp?"
"Đương nhiên là vì bản lĩnh của cô còn thứ lợi hại hơn nấu ăn nhiều!" Hạ Sơ Kiến hào sảng phất tay, "Cô là nghiên cứu viên cao cấp của Dược phẩm Lợi Thị đấy! Nếu vì ba năm đột nhiên ngã bệnh, thành tựu hiện tại của cô là thể đo lường !"
Tuy nhiên xong, cô lập tức bổ sung: " ý coi thường đầu bếp nhé, đầu bếp là một nghề nghiệp đàng hoàng, cũng giống như thợ săn tiền thưởng bọn thôi. Trước đây từng nghĩ đến việc mở quán ăn kiếm tiền... Sau đó phát hiện vốn, tốn quá nhiều thời gian khiến thể học nên mới bỏ ý định ."
Tông Nhược An càng thêm hứng thú: "Ồ? Cô cũng nấu ăn ? So với tay nghề của cô cô thì thế nào?"
Hạ Sơ Kiến dùng tay hiệu: "So với cô thì còn kém xa... so với các đầu bếp khác, cảm thấy cũng thể đỉnh cao đấy."
Mọi : "..."
Câu thì c.h.é.m gió quá đà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-154-lan-nay-chem-gio-hoi-qua-da-roi.html.]
Hạ Viễn Phương xoa đầu Hạ Sơ Kiến, : "Hôm nay con ăn nhiều kẹo nhỉ? Sao say thế ?"
Hạ Sơ Kiến ôm lấy vai Hạ Viễn Phương, : "Cô cô, con buồn ngủ quá, tim đập nhanh lắm..."
"Còn đến 0 giờ , em ngủ." Bình Quỳnh kéo Hạ Sơ Kiến dậy, "Nào, chúng múa quyền !"
Hai cô gái hứng chí bừng bừng bắt đầu múa may cuồng.
Lý Phược kéo Tống Minh Tiền: "Hai cũng múa quyền! Múa quyền đàn ông đích thực!"
Diệp Thế Kiệt một uống rượu vang đỏ, ánh mắt trống rỗng về phía , dường như tiêu cự.
Hạ Viễn Phương rũ mắt xuống, ai cả, tự múc cho một bát súp kem đậm đặc của nhà họ Tông.
Hương vị món súp cũng tạm, chỉ là tỷ lệ bơ nhiều một chút, nên khi ăn miếng đầu tiên cảm giác ngấy ứ ở cổ họng.
Hạ Viễn Phương cảm thấy nếu cho bà nguyên liệu tương tự, bà thể ngon hơn nhiều.
Tông Nhược An lúc về phía Hạ Viễn Phương, đổi cách xưng hô để kéo gần cách: "Cô Hạ, Sơ Kiến cô là nghiên cứu viên cao cấp của Dược phẩm Lợi Thị ?"
Hạ Viễn Phương gật đầu: "Ừ, cũng nhờ tiền lương ở đó mà nuôi lớn Sơ Kiến."
Nếu Hạ Viễn Phương ý định đầu bếp, mà Hạ Sơ Kiến bà giỏi các lĩnh vực khác hơn cả nấu ăn, Tông Nhược An gợi ý: "Không cô Hạ tiếp tục nghiên cứu viên ?"
Hạ Viễn Phương : "Thôi, ở tuổi , thuê cho khác nữa."
nếu thuê thì sẽ thu nhập.
Tông Nhược An cảm thấy Hạ Sơ Kiến tuổi còn nhỏ mà thợ săn tiền thưởng l.i.ế.m m.á.u lưỡi d.a.o thực sự là nên.
Hắn chăm chú Hạ Viễn Phương, : "Cô Hạ vẫn còn trẻ, cô nghĩ đến việc tìm một công việc mới ?"
Hạ Viễn Phương dường như hiểu ý , mỉm : "Đương nhiên là nghĩ tới. Tuy nhiên, chút gì đó mới mẻ, ý nghĩa hơn. Hiện tại đang thu thập tư liệu, chờ sức khỏe dưỡng sẽ bắt tay ."
Tông Nhược An còn khuyên thêm, nhưng nghĩ đến việc từng tra cứu hồ sơ học tập của Hạ Sơ Kiến. Với thành tích học tập tệ hại của cô, nếu thợ săn tiền thưởng thì chắc cũng chẳng gì khác.
Huống chi, cô thợ săn tiền thưởng cũng chút thiên phú. Dù là tiến hóa gen, nhưng thiên phú về s.ú.n.g ống của cô thực sự quá xuất chúng.
Tông Nhược An Hạ Sơ Kiến với ánh mắt sâu thẳm, trong đầu lướt qua nhiều suy tính, nhưng cuối cùng đều gạt từng cái một.
Mọi vui vẻ, nhanh sắp đến 0 giờ.
Mọi mở màn hình ảo cá nhân, chuyển đến kênh truyền hình Hoàng gia Đế quốc để xem hoạt động đếm ngược đón giao thừa.
Tuy rằng Đế quốc Bắc Thần công nghệ thông tin lượng tử, khi liên lạc thể bỏ qua cách dài đằng đẵng giữa các vì để đạt hiệu quả tức thời, nhưng mỗi hành tinh bốn mùa và ngày đêm riêng biệt, do đó thể thống nhất thời gian trong việc.
Ví dụ như khoảnh khắc 0 giờ đêm giao thừa năm mới tính theo thời gian tại Đế đô Bắc Thần Tinh.
Mà 0 giờ đêm tại Đế đô Bắc Thần Tinh, đến các hành tinh khác, ngay cả những nơi khác cùng hành tinh đó cũng thể đang là ban ngày hoặc đêm tối, tóm thời gian mỗi nơi mỗi khác.
Vì , một hoạt động mang tính chất đế quốc như lễ đón năm mới đều ghi hình tại Đế đô Bắc Thần Tinh, đó gửi đến đài truyền hình các hành tinh địa phương, căn cứ thời gian thực tế tại đó để phát sóng đúng giờ.
Đến 0 giờ đêm giao thừa tại thành Mộc Lan của Quy Viễn Tinh, cái họ xem thực chất là bản ghi hình của hoạt động đón năm mới hoành tráng diễn tại Đế đô Bắc Thần Tinh vài giờ .
đều quen, cũng vì là bản ghi hình mà bớt chút hào hứng nào.
Bởi vì họ thể sử dụng công nghệ trình chiếu thực tế ảo 3D để tái hiện khung cảnh lúc đó ngay tại phòng khách nhà , cảm nhận bầu khí như thật.
Khi chương trình đón năm mới bắt đầu phát sóng, thấy màn hình ảo, dường như dân Đế quốc Bắc Thần đều đang tụ tập tại quảng trường lớn Hoàng cung ở Đế đô Bắc Thần Tinh.
Tất nhiên, chỉ một ít thực sự mặt tại quảng trường để tham gia đếm ngược và đón phúc khí hàng năm.
Tuyệt đại đa chỉ thể dùng hệ thống thực tế ảo 3D để chiếu hình ảnh của lên quảng trường đó.
Những hình chiếu hoặc hoặc , thậm chí còn đang giường.
Tất nhiên, loại hình chiếu vì sẽ những đoạn truyền hình trực tiếp, nên sẽ máy móc trí tuệ nhân tạo (AI) chịu trách nhiệm giám sát và sàng lọc những hình ảnh phép lên sóng.
Những kẻ động tác bất nhã, ý đồ câu view trong đêm giao thừa sớm AI chặn hình ảnh.
Những vẫn thể thấy chính , nhưng khác thì thấy họ.
Cứ để bọn họ tự sướng một ...