Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 152: Giao thừa một mình

Cập nhật lúc: 2025-12-20 12:36:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Sơ Kiến bỗng nhớ tới căn hộ thông tầng ở phía đối diện...

về phía , nơi đó vẫn đang sửa sang.

Chẳng lẽ là sửa xong ?

Vậy ngoài việc tu sửa nội thất bên trong, bọn họ còn cải tạo cả sân thượng thành một bãi biển hoa viên ?

Giàu như , tại sang khu chung cư cao cấp bên cạnh mà mua nhà, chen chúc ở đây gì?

Hạ Sơ Kiến thầm thì trong lòng, bụng đầy nghi hoặc.

Phi hành khí của tiểu đội nhanh chóng đáp xuống sân thượng của tòa chung cư cũ kỹ.

Mấy lượt nhảy xuống khỏi phi hành khí.

Đột nhiên, một con ch.ó đen to lớn từ phía cửa cầu thang của nhà kính lao , chồm lên tường kính sủa điên cuồng về phía bọn họ.

Tiếng sủa vang dội đinh tai nhức óc.

Hơn nữa, bộ dạng con ch.ó trông cực kỳ hung hãn.

Nó cao nửa , bốn chân thon dài nhưng cái đầu to tướng, chẳng giống đầu ch.ó mà giống đầu trâu hơn.

Nó nhe răng về phía năm , để lộ hàm răng nanh trắng ởn, nhấp nhô đan xen, nước dãi nhỏ ròng ròng, trông như ăn tươi nuốt sống khác.

Theo bản năng, Hạ Sơ Kiến lật cổ tay, một khẩu s.ú.n.g ngắn gọn trong lòng bàn tay, họng s.ú.n.g nhắm thẳng trán con chó.

Chỉ cần con ch.ó dám phá vỡ tường kính lao , cô sẽ lập tức b.ắ.n c.h.ế.t nó!

Tuy nhiên, cô kịp tay thì một phụ nữ trung niên xuất hiện từ cửa cầu thang trong nhà kính, giật mạnh dây xích chó.

Con ch.ó lớn giật mạnh, rên ư ử một tiếng lập tức rạp xuống đất, ngoan ngoãn hẳn.

Hạ Sơ Kiến vẫn giữ nguyên tư thế giương súng, họng s.ú.n.g vẫn hướng về phía con ch.ó nhưng ánh mắt chuyển sang phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trông hiền lành, mái tóc đen búi gọn đầu.

mặc một bộ đồ mặc nhà mùa đông, kiểu dáng hào phóng, vặn, toát lên vẻ lười biếng nhưng vẫn ưu nhã.

Hạ Sơ Kiến còn để ý thấy bà mang một đôi giày thêu hoa hồng đế đen. Chắc hẳn cũng là loại giày trong nhà.

Người phụ nữ trung niên bật micro lên, : "Xin , các vị giật . Chúng hôm nay mới chuyển đến, vẫn quen thuộc nơi . Xin hỏi các vị là cư dân trong tòa nhà ?"

Hạ Sơ Kiến: "..."

Đây chẳng lẽ là hàng xóm mới của cô?

Cái gia đình mà vì sửa nhà suýt chút nữa phong tỏa luôn cái thang máy duy nhất của tòa nhà?

Nhìn phong thái , nhà đúng là thiếu tiền.

Cũng chẳng hiểu tại loại chen chúc trong cái khu chung cư cũ nát, lạc hậu của bọn họ.

Hạ Sơ Kiến chậm rãi thu s.ú.n.g , mặt đổi sắc : "Chào bà, là hộ gia đình ở đây, đây là bạn bè của . Bọn họ đến nhà đón giao thừa."

Người phụ nữ trung niên "À" một tiếng, đôi mắt cong lên : "Ra là , thế phiền các vị nữa..."

định xoay xuống lầu thì Hạ Sơ Kiến gọi giật .

"Xin bà, chúng xuống lầu, phiền bà mở cửa kính nhà để chúng qua ?"

Cái nhà kính trồng hoa bao trọn lấy lối cửa cầu thang duy nhất dẫn xuống tầng .

Người phụ nữ trung niên ngạc nhiên cô: "... mà, đây là nhà , chúng cũng quen, thể mở cửa cho cô nhà ?"

Hạ Sơ Kiến , chỉ cửa cầu thang nhà kính bao quanh : " đây là cửa cầu thang duy nhất từ sân thượng xuống, bà quây trong . qua cửa đó thì xuống kiểu gì?"

Người phụ nữ vẫn giữ nụ hiền hậu, nhỏ nhẹ : "Thứ giúp cô. Nơi hiện tại là nhà riêng của , quen cô nên thể để cô dùng cái cửa ."

"Vậy xuống lầu bằng cách nào?"

"Các vị lên bằng cách nào thì xuống bằng cách đó thôi..." Người phụ nữ liếc chiếc phi hành khí cỡ nhỏ đậu lưng bọn họ, ý : Sao phi hành khí bay xuống thang máy lên?

Hạ Sơ Kiến nuốt trôi kiểu chuyện .

rút s.ú.n.g mà đưa tay thắt lưng, rút một con d.a.o găm chiến thuật, lạnh lùng : "Vị hàng xóm , sân thượng là nơi công cộng, mỗi hộ gia đình trong tòa nhà đều quyền sử dụng. Không bà cứ dùng vài tấm kính quây thể tuyên bố chủ quyền ."

Nói , ngón tay cô búng nhẹ, lưỡi d.a.o lóe lên ánh thép sắc lạnh.

Cô chĩa d.a.o tường kính của nhà kính, : "Hoặc là bà mở cửa, hoặc là tự trổ một cái cửa ngay tại đây."

Cô dùng d.a.o găm ướm lên tường kính, vẽ một hình chữ nhật đủ một qua.

Sắc mặt phụ nữ trung niên đổi, định gì đó nhưng kìm nén xuống: "Cô chờ một lát, xuống hỏi ý kiến chủ nhà."

Hạ Sơ Kiến nhướng mày: "Bà chủ nhà ?"

"... thể là chủ nhà ? chỉ là giúp việc thôi." Người phụ nữ vẫn giữ nụ hiền lành môi.

Nụ như thể xăm lên mặt .

Không lâu , bóng dáng bà xuất hiện ở cửa cầu thang. Bà nhấn điều khiển từ xa, hai tấm kính tường trượt sang hai bên, để lộ một lối .

Quả nhiên là Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi.

Hạ Sơ Kiến vẫy tay với đồng đội: "Qua đây, đường xuống."

Diệp Thế Kiệt, Lý Phược, Tống Minh Tiền và Bình Quỳnh lượt im lặng bước nhà kính.

Hạ Sơ Kiến là cuối cùng bước .

Ngay khi cô , cánh cửa kính của nhà kính tự động đóng .

Hạ Sơ Kiến : "Cái điều khiển từ xa , các đưa cho một cái. thường xuyên lên sân thượng, thể nào cũng tìm các xin mở cửa ."

Người phụ nữ trung niên dù hàm dưỡng đến , lúc cũng yêu cầu của Hạ Sơ Kiến chọc cho xù lông.

Nụ mặt bà biến mất, nhàn nhạt đáp: "Đây là đồ của chủ nhân , chủ ."

"Vậy thì tìm thể chủ chuyện. Nếu sẽ tự mở cửa." Hạ Sơ Kiến quơ quơ con d.a.o găm trong tay.

Lời đe dọa cuối cùng cũng khiến phụ nữ trung niên hiểu vấn đề.

Môi bà mấp máy, ánh mắt ngưng trọng chằm chằm con d.a.o găm một lúc.

dù là Hạ Sơ Kiến bốn phía cô, biểu cảm đều hề đổi.

Thần sắc phụ nữ khẽ biến, trở nên cung kính hơn: "Được , sẽ lập tức hỏi chủ nhà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-152-giao-thua-mot-minh.html.]

xoay xuống lầu.

Nhóm Diệp Thế Kiệt bốn theo cửa cầu thang.

Hạ Sơ Kiến liếc con ch.ó đen đang rạp bên cạnh hồ nước.

Con ch.ó nhe răng với cô.

Hạ Sơ Kiến thu hồi tầm mắt, thầm nghĩ: Khoảng cách giữa ch.ó và chó, lẽ còn lớn hơn cách giữa và chó.

Vẫn là Tiểu Tứ Hỉ nhà cô đáng yêu nhất, cứ như là hai giống loài khác biệt .

theo cửa cầu thang.

Nơi đó cầu thang hình chữ L xuống.

Vừa qua khúc cua chữ L là thể thấy một cánh cửa, đó chính là cổng vòm dẫn căn hộ thông tầng của hàng xóm đối diện.

Từ khúc cua tiếp tục xuống chính là hành lang tầng cao nhất.

Nhà của Hạ Sơ Kiến ở phía nam hành lang .

Nhóm Diệp Thế Kiệt tới đây nên nhanh đến cửa nhà Hạ Sơ Kiến, bấm chuông.

Hạ Viễn Phương qua màn hình giám sát, thấy là Hạ Sơ Kiến cùng các "đồng nghiệp", liền lập tức mở cửa.

Hành lang bên ngoài nhiệt độ thấp, nên mở cửa thể cảm nhận một luồng ấm ập tới.

Diệp Thế Kiệt, Lý Phược, Tống Minh Tiền và Bình Quỳnh cùng cung kính chào: "Chúc cô Hạ năm mới vui vẻ ạ!"

Hạ Viễn Phương mỉm : "Mau , cần khách sáo như , quá khách sáo ."

...

Gần như cùng lúc đó, Tông Nhược An trở về căn hộ penthouse của ở tầng cao nhất thành Mộc Lan.

Hắn lười bật đèn, trong phòng tối đen như mực.

Đi đến ghế sô pha xuống, Tông Nhược An thở dài một .

Lúc , chỉ ở một .

Không bao lâu , quang não lượng t.ử của vang lên âm báo.

Cúi đầu , là yêu cầu gọi video từ – Đạm Đài Cẩn Du, vị Trưởng công chúa một hai của Hoàng thất Đế quốc.

Tông Nhược An vốn , nhưng nghĩ đến hôm nay là đêm giao thừa, cũng định về nhà nên đành chấp nhận cuộc gọi.

Gương mặt xinh , thành thục của Đạm Đài Cẩn Du hiện mắt .

Tuy tuổi nhưng bà bảo dưỡng nhan sắc cực kỳ , trông chỉ như mới ngoài ba mươi, ai nghĩ bà sắp lục tuần.

"Nhược An, năm nay con thật sự về nhà đón năm mới ?" Đạm Đài Cẩn Du đau lòng hỏi: "Con gầy , gần đây bận lắm ?"

Tông Nhược An xốc tinh thần, : "Bận quá ạ, chút việc giải quyết xong nên năm nay con về. Chờ công việc bên xong xuôi, con sẽ về nhà."

Ý là định về trong suốt cả kỳ nghỉ Tết .

Đạm Đài Cẩn Du cẩn thận quan sát thần sắc con trai. Phải là con trai lớn, bà còn thấu tâm tư thật sự của nó nữa.

Chỉ thấy nó chút mệt mỏi, nhưng tâm trạng dường như vẫn , vẻ gì là u uất bất an.

Đạm Đài Cẩn Du tuyệt đối tin lý do Tông Nhược An về nhà chỉ là vì bận công việc.

Thư Sách

Cả cái Đế quốc Bắc Thần , ai dám bắt con trai của Đạm Đài Cẩn Du tăng ca đêm giao thừa?!

Kẻ đó chắc chắn là chán sống .

Cho nên chỉ một nguyên nhân, chính là con trai bà tự về nhà đón giao thừa, cũng về ăn Tết.

Đạm Đài Cẩn Du vạch trần tâm tư thật của Tông Nhược An, chỉ : "Con về cũng , dù gì cũng cho mang cơm tất niên đến cho con . —— Bên con bây giờ là mấy giờ?"

Tông Nhược An cạn lời: "...Mới 3 giờ chiều thôi, ai ăn cơm tất niên sớm thế chứ?"

"3 giờ chiều mà trời tối thế ?" Đạm Đài Cẩn Du nhướng mày: "Quy Viễn Tinh là cái nơi quái quỷ gì ? Thời gian khác hẳn với Thiếu Phủ Tinh của chúng ."

Tông Nhược An giải thích: "Năm nay nhiệt độ ở Quy Viễn Tinh bất thường, đặc biệt là thành Mộc Lan, lạnh hơn năm mấy vĩ độ."

"Nói cụ thể xem nào?"

"Nghe mùa đông ở đây lạnh nhất cũng chỉ âm hai mươi độ. hiện tại, nhiệt độ cao nhất âm hai mươi độ là may mắn lắm . Mặt trời lặn, nhiệt độ giảm đột ngột, thấp nhất thể xuống tới âm 80 độ. —— Nghe mấy ngày nay, cả trong thành lẫn ngoài thành, cũng và Người nhân c.h.ế.t cóng."

Đạm Đài Cẩn Du nhíu mày, : "Nhược An, Tết nhất đừng mấy chuyện gở miệng đó."

Tông Nhược An: "..."

Hắn nhẹ giọng : "Là con sai, nữa. , ai đưa cơm tất niên cho con thế? Khi nào thì tới? Có cần con đón ?"

Đạm Đài Cẩn Du lắc đầu: "Đương nhiên cần con đón. Đã là đưa cho con, thì chính là đưa đến tận mặt con."

Tông Nhược An: "...Có những món gì ngon ? Con một , ăn hết nhiều thế ."

"Bất kể là nhà họ Tông chúng Hoàng thất, cơm tất niên đều quy chế cả, dù con ăn hết thì những món cần bày biện vẫn đủ."

Đạm Đài Cẩn Du thực đơn đêm giao thừa mặt: "Tám món nguội, tám món nóng, tám món hấp, còn bốn món canh, bốn món chính, tổng cộng 32 món, đây là tiết kiệm nhất đấy."

Tông Nhược An thầm nghĩ, nhiều đồ ăn thế , ăn cả tuần cũng hết.

Tuy nhiên, ánh mắt lơ đãng qua cửa sổ sát đất, hướng về khu chung cư cũ nát thấp bé đằng xa.

Nơi đó ánh đèn rực rỡ, trang trí trông cũng dáng lắm.

Tòa nhà ánh đèn lung linh nhất , chính là tòa nhà nơi Hạ Sơ Kiến đang sống.

Tông Nhược An đột nhiên cảm thấy đón giao thừa một nữa.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...