Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 151: Cây ATM di động
Cập nhật lúc: 2025-12-20 12:36:54
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Nguyên Thù vẻ mặt lạnh lùng, thầm nghĩ trong lòng: Đừng là Tông Nhược An , ngay cả cô – phụ trách chính của kế hoạch thanh trừng – cũng chỉ mới thôi.
Bởi vì đây là ý tưởng đột xuất của lãnh đạo trực tiếp bọn họ, ngài chỉ tốn mười phút để thuyết phục Hoàng đế bệ hạ và xin một tờ thủ dụ, hiệu quả thực sự quá mức kinh .
dĩ nhiên, cô sẽ tiết lộ những nội tình cho Tông Nhược An.
Rõ ràng, góc độ suy xét của Tông Nhược An khác với bọn họ.
Khương Nguyên Thù nhàn nhạt : "Người nhà họ Phàn tội ác chồng chất, cắm rễ sâu ở Quy Viễn Tinh gần ngàn năm nay. Nếu dùng thủ đoạn sấm sét nhổ cỏ tận gốc, chẳng lẽ giữ để cùng bọn họ cù cưa, chơi trò đ.á.n.h trận giả ? Cục trưởng Tông, nhiều thời gian và tinh lực đến thế ?"
Tông Nhược An phản bác: "Lời thể như . Tội trạng của nhà họ Phàn đương nhiên , nhưng cách xử lý thế liệu đúng ?"
"Phàn Thành Tài đáng c.h.ế.t, nhưng còn Phàn Thành Khí thì ? Người ngay cả Cục Đặc An chúng điều tra cũng tìm vết nhơ nào, tại cũng liên lụy, vạ lây cả gia tộc?"
"Nếu như , đời còn mấy ai thực sự trong sạch? Việc chúng nên là 'cạo xương trị độc', trừng phạt kẻ ác để răn đe kẻ , chứ vơ đũa cả nắm, trực tiếp xóa sổ bộ."
"Cho nên ý của Cục trưởng Tông là, chỉ cần trừng phạt một Phàn Thành Tài là đủ, còn Phàn Bác Duy và Phàn Thành Khí đều là đối tượng thể 'cứu chữa'?" Khương Nguyên Thù hỏi với vẻ đầy hứng thú.
Tông Nhược An mím môi: "Cho dù Phàn Bác Duy và Phàn Thành Khí vấn đề, tội cũng đáng c.h.ế.t, càng đến mức tước đoạt tước vị."
"Ha ha, Cục trưởng Tông, chuyện do thể quyết định." Khương Nguyên Thù gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, bâng quơ : "Chỉ dụ của Hoàng đế bệ hạ ban xuống, còn Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh ?"
Tông Nhược An bỗng nhiên bật , chậm rãi đáp: "Cũng là thể. Đừng quên, hiện tại là chế độ quân chủ lập hiến, quân quyền còn là nhất ngôn cửu đỉnh, miệng vàng lời ngọc như xưa nữa. Nếu Nguyên Lão Viện và Nội Các liên hợp , thể gây sức ép buộc Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh."
Khương Nguyên Thù đáp trả: " theo quy định của Hiến pháp, việc phong tước đoạt tước quý tộc, Bệ hạ quyền quyết định duy nhất."
Tông Nhược An ngay lập tức nghĩ đến Quyền Dữ Huấn. Gia tộc họ Quyền chỉ nắm giữ quyền khai thác mỏ mà thế lực tại Nội Các và Nguyên Lão Viện cũng hề nhỏ. Đặc biệt là ở phương diện luật pháp.
Hơn 500 năm , Nội Các, Quân đội và Nguyên Lão Viện liên thủ đấu đá với Hoàng thất, buộc Hoàng đế thời đó đồng ý chế độ quân chủ lập hiến, thành công đoạt lấy nhiều quyền lực từ tay Hoàng gia.
Hiện tại, chẳng lẽ bọn họ thể Hoàng đế vươn tay lấy những quyền lực chia sẻ đó ?
Trong chuyện , nhà họ Quyền lẽ là trợ lực lớn nhất của . nghĩ kỹ , phát hiện khó để lôi kéo nhà họ Quyền liên minh.
Bởi vì xảy chuyện là Quyền Thải Vi – cô con gái duy nhất của thế hệ trong gia tộc họ Quyền.
Đổi vị trí để suy nghĩ, nếu con gái nhà họ Tông nhà họ Phàn nhục, dù bỏ đá xuống giếng thì cũng tuyệt đối đời nào giúp đỡ nhà họ Phàn.
Càng đừng đến vị Đại thủ tịch Quyền Dữ Huấn, nổi tiếng với nụ "hạt nhân" đầy nguy hiểm .
Sự tàn nhẫn thực sự của vị đó, e rằng chỉ Đôn đốc Hoắc Ngự Sân của Cục Đặc An bọn họ mới thể so bì một chín một mười.
Trong đầu Tông Nhược An thoáng chốc xoay chuyển mười bảy mười tám ý niệm, nhưng cái nào thể xoay chuyển càn khôn.
Hắn cũng kẻ để tâm chuyện vụn vặt, nhanh hiểu rõ bố cục trong đó.
Hắn đành thở dài một thật sâu, nhịn xuống.
Hắn : "Được, ván nhận thua. Là do suy nghĩ chu . Lẽ nên bắt giữ Phàn Thành Tài về Cục Đặc An sớm hơn, thì gây nhiễu loạn lớn đến thế ."
Nếu Phàn Thành Tài sớm mang giam giữ, gã sẽ nảy sinh tà tâm, cũng cơ hội ban đêm xông phòng ngủ của Quyền Thải Vi.
Càng sẽ ám vệ của nhà họ Quyền một s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t, tạo cái cớ cho khác khó dễ cả gia tộc họ Phàn...
Nói cách khác, điểm yếu lớn nhất của ván cờ chính là do Tông Nhược An tự tay dâng lên.
Khương Nguyên Thù gì, chỉ Tông Nhược An với ánh mắt đầy ẩn ý. Cô thầm nghĩ, vị Cục trưởng Tông rốt cuộc vẫn sai một nước cờ.
Cho nên bọn họ đều chỉ là những quân cờ, còn nhà họ Phàn thậm chí còn chẳng tính là quân cờ, chỉ thể xem là bàn cờ mà thôi.
Người thực sự chơi cờ ở phía , chỉ tính toán phản ứng của nhà họ Quyền, Nội Các, Quân đội, các thế lực quý tộc lớn, mà thậm chí còn tính cả phản ứng của Hoàng đế.
Ai mới là nắm quyền chủ đạo, trong lòng còn rõ ?
...
Tông Nhược An bước khỏi chiến đấu cơ Kiêu Thức của Khương Nguyên Thù, gốc cây to bãi cỏ tòa nhà nhỏ, chiếc phi hành khí cỡ lớn của nhà họ Quyền phóng vút lên trời, rời khỏi Quy Viễn Tinh.
Phi thuyền tinh tế tư nhân của nhà họ Quyền đậu sẵn tại cảng trời của Trạm hàng Quy Viễn Tinh, chờ đợi để mang theo chiếc phi hành khí cỡ lớn cùng rời .
Hạ Sơ Kiến lướt qua , trở phi hành khí của tiểu đội .
Cả nhóm hớn hở theo Quyền Thải Vi rời .
Đây là quý nữ? Đây rõ ràng là những đồng "Bắc Thần tệ" mà!
Hạ Sơ Kiến hiện tại ấn tượng cực kỳ về Quyền Thải Vi.
Cô hí hửng với đồng đội: "...Thải Vi , g.i.ế.c thì cứ tìm chúng , cô trả giá gấp đôi!"
Các đồng đội: "..."
Nghe thì vẻ sai sai ở đó, nhưng thấy giá gấp đôi, ai nấy đều hớn hở mặt.
Khóe miệng Diệp Thế Kiệt giật giật, : "Được , chúng về thành Mộc Lan thôi. Hôm nay đúng là đêm giao thừa, còn kịp về nhà ăn Tết."
Tống Minh Tiền lập tức đề nghị: "Chúng ghé qua Rừng Dị Thú ngoài thành Mộc Lan ? Lấy ít thịt heo rừng đen nấm cục, cả thịt bò một sừng nữa? Không là sẽ đến nhà cô của Hạ Sơ Kiến đón giao thừa ?"
Cậu nhớ thương món bánh bao nhân thịt heo rừng từ lâu lắm .
Bình Quỳnh lưu luyến thu hồi ánh mắt đang theo chiếc phi hành khí sang trọng của nhà họ Quyền, đến nấm cục đen và heo rừng, nước miếng suýt nữa thì chảy .
" đúng đúng! cũng chẳng cần báo cáo với nhà! Trước đó bảo là công tác, mai mới về mà!"
Diệp Thế Kiệt cũng gật đầu: "Vừa phi hành khí bay nhanh, thể ghé qua Rừng Dị Thú một chuyến."
Sau đó, ánh mắt cả bốn đồng loạt đổ dồn về phía Lý Phược.
Lý Phược nghểnh cổ: "Nhìn gì? là ?"
"...Cậu cũng là sẽ ..." Tống Minh Tiền quả quyết vạch trần.
Lý Phược hậm hực : "Giờ chiều , gì còn thời gian chỗ khác? Đương nhiên là cùng !"
Hạ Sơ Kiến tủm tỉm: "Anh Phược , Tết nhất chú trọng nhất là sự cam tâm tình nguyện. Nếu việc thì cứ ... Bọn ngại ăn giúp thêm mấy cái bánh bao thịt heo rừng !"
Lý Phược lập tức chốt hạ: "Không cần các vị phiền, tự ăn !"
Cả nhóm vui vẻ, nhanh rời khỏi quận Đại Phủ.
Phi hành khí bay lên trung chuyển sang chế độ tàng hình. Hạ Sơ Kiến cúi đầu xuống lãnh địa nhà họ Phàn – nơi cỏ xanh mướt, hoa nở đầy vườn và những biệt thự san sát như trời. Cô thầm nghĩ, nơi nhanh thôi sẽ còn mang họ Phàn nữa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-151-cay-atm-di-dong.html.]
Tất nhiên, đó chuyện cô cần bận tâm.
Điều cô đang nghĩ bây giờ là để thím Trần và Chúc Oanh Oanh tạm lánh .
Hạ Sơ Kiến ghế, chơi game quang não lượng tử, thuận tay gửi tin nhắn cho Tam Tông qua vòng tay thông minh.
【Nữ Đại Gia】: Khoảng 5 tiếng nữa bọn sẽ ghé Rừng Dị Thú lấy chút đồ, bảo thím Trần và Oanh Oanh trốn nhé.
Tam Tông trả lời ngay lập tức.
【Tam Tông】: Nữ Đại Gia yên tâm! Tam Tông ngay! Thím Trần và Oanh Oanh đang ở bếp chuẩn cơm tất niên!
Hạ Sơ Kiến đột nhiên cảm thấy vô cùng áy náy.
Người đang vui vẻ chuẩn đón giao thừa, bắt trốn , dựa cái gì chứ?
cô cũng để đồng đội chuyện của thím Trần và Oanh Oanh.
Dù cô tin đồng đội sẽ bán họ, nhưng cô cũng dùng chuyện để thử thách lòng .
Hơn nữa, nhiều khi cố ý bán , mà chỉ là vô tình lỡ miệng...
cô càng thím Trần và Oanh Oanh khó xử...
Hạ Sơ Kiến đảo mắt, lập tức đổi ý định.
Cô tiếp tục nhắn cho Tam Tông.
【Nữ Đại Gia】: Tam Tông, đổi ý , đừng với thím Trần và Oanh Oanh chuyện trốn nữa. Thế , chuẩn cho một túi 10 cân thịt heo rừng đen, một túi 10 cân thịt bò một sừng, thêm một túi 10 cân gạo Ngự Điền Đạm Đài, cùng với 10 cân bột mì Tố Nữ. Nhờ thím Trần giúp chuyển ngay đến nhà . sẽ ghé Rừng Dị Thú nữa.
Tam Tông tin nhắn, suy nghĩ hồi lâu, dường như hiểu điều gì.
Cậu cẩn thận trả lời.
【Tam Tông】: Rõ ! Tam Tông vẫn với thím Trần! Tam Tông đóng gói đồ ngay, sẽ nhờ thím Trần gửi đến cho Nữ Đại Gia!
Một lát , gửi thêm một cái icon.
Là hình một cái đầu heo tròn vo màu hồng đang đội đầu một chú cún con đáng yêu.
Đầu heo và cún con cùng mở miệng, hình lập tức hiện hiệu ứng chữ "Chúc Mừng Năm Mới".
Hạ Sơ Kiến đến khép miệng.
Cô đợi một lúc.
Nửa tiếng , Chúc Oanh Oanh nhắn tin cho cô.
【Chúc Oanh Oanh】: Sơ Kiến, năm mới vui vẻ! Mẹ tớ giúp gửi đồ ăn Tết đến chỗ cô Hạ nhé!
【Hạ Sơ Kiến】: Cảm ơn Oanh Oanh! Cảm ơn thím Trần! Chúc hai con năm mới vui vẻ! , chờ sang ngày mai, bảo thím Trần đến đón tớ và cô cô cùng thăm nhé?
【Chúc Oanh Oanh】: Được nha nha! Mẹ tớ còn bảo cảm ơn các thật nhiều đấy!
Hai trò chuyện riêng một lúc, cho đến khi thím Trần gọi Chúc Oanh Oanh bếp phụ giúp vài món đặc sản, cuộc trò chuyện mới kết thúc.
Hạ Sơ Kiến tắt khung chat, với đồng đội bằng giọng nhẹ tênh: "Không cần Rừng Dị Thú ngoài thành Mộc Lan nữa , em hỏi cô cô . Mấy hôm cô nhờ qua chỗ Tam Tông lấy hàng tết về. Giờ chúng về thẳng nhà em luôn."
Bốn đồng đội , trong lòng đều thầm nghĩ: Cô của bé Sơ Kiến đúng là dạng .
Thời điểm mà còn tìm Rừng Dị Thú lấy đồ về, chắc chắn năng lực tầm thường.
Nếu đồ lấy về thì bọn họ cũng đỡ thêm một chuyến.
Nói thật, trừ Hạ Sơ Kiến , những khác trong đội cũng chẳng bao nhiêu tình cảm với nơi đó.
Hơn nữa bọn họ đều ngầm hiểu đó là địa bàn của Hạ Sơ Kiến, cũng tiện bén mảng tới nhiều.
Trước đây vì miếng ăn thì thêm một chuyến cũng chẳng .
Giờ đồ ăn về đến nhà, đương nhiên là cả làng cùng vui.
Thế là năm huyên náo lái thẳng phi hành khí về trụ sở phân bộ thành Mộc Lan.
Tại đây, họ nhận thưởng, trả chiếc phi hành khí mượn của Hiệp hội, đó lấy phi hành khí chuyên dụng của tiểu đội , bay thẳng về hướng nhà Hạ Sơ Kiến.
Khu chung cư nhà Hạ Sơ Kiến là một khu cũ kỹ, cách giữa các tòa nhà hẹp, đôi khi đường nhỏ đến mức một qua cũng khó.
Chứ đừng đến việc đỗ một chiếc phi hành khí to đùng.
Cũng may, nhà Hạ Sơ Kiến ở tầng cao nhất, bọn họ thể đỗ phi hành khí sân thượng cầu thang bộ xuống.
Chỉ là khi phi hành khí đang lượn vòng sân thượng, Hạ Sơ Kiến giật phát hiện: Cái sân thượng trọc lóc, chỉ dùng để phơi quần áo, nay ít nhất một nửa diện tích quây , xây thêm một tầng mái kính trong suốt!
Thư Sách
Bên lớp mái kính đó còn thể thấy nội thất bên trong, trông y hệt một khu vườn .
Bên trong cây xanh cao lớn, hoa tươi đủ màu, còn tiếng nước chảy róc rách và những hòn non bộ màu xám dựng !
Nằm giữa đám cây xanh, hoa cỏ, suối nước và non bộ là hai chiếc ghế màu trắng kiểu dáng thoải mái độc đáo...
Tống Minh Tiền chút ghen tị : "Đây là kiệt tác của ai thế? Thêm cái mặt trời nhân tạo nóc nữa là thành bãi biển Lang Gia giữa mùa đông ..."
Lý Phược lắc lư cái đầu, bình phẩm: "Vẫn còn thiếu chút ý vị, thêm tí cát vàng nữa là chuẩn bài!"
Bình Quỳnh cũng trố mắt ngạc nhiên: "Tiểu Sơ Kiến, sân thượng nhà em xây thêm tầng là để cho thuê ?"