Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 135: Con đường cuối cùng

Cập nhật lúc: 2025-12-19 15:23:34
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phàn Thành Nghi và Phàn Thành Tài đưa mắt .

Phàn Bác Duy mở nắp bát , hai ngón tay kẹp lấy nắp, gõ nhẹ lên vành ly. Tiếng sứ va lanh lảnh vang lên trong thư phòng yên tĩnh, rõ mồn một.

Năm phút trôi qua, hai em vẫn dám hé răng nửa lời.

Lúc Phàn Bác Duy mới hừ lạnh, : "Điều các con nên thấy may mắn là của Cục Đặc An đến là Tông thiếu."

"Cậu giống đám sát thần lý lẽ, động một chút là tru di cửu tộc trong Cục Đặc An."

"Tông thiếu tính tình ôn hòa, đối đãi với khác thiện chí, chịu lý lẽ, luật pháp. Hơn nữa, chúng đều là quý tộc, hiểu rõ cách đối nhân xử thế của tầng lớp . Vì , sự việc vẫn đến mức thể cứu vãn."

"Hiện tại, vẫn còn một con đường sống, đó chính là Quyền thị..."

Ông dứt lời, Phàn Thành Khí liền hiểu ý. Hắn lập tức sang Phàn Thành Tài: "Thành Tài, còn một ngày nữa, tất cả trông cậy em đấy."

Phàn Thành Tài khổ: "Ba, cả, hai đừng ép con nữa. Chỉ còn một ngày, con thể gì chứ? Chuyện tình cảm cần thời gian, cần nước chảy thành sông mà..."

Nghĩ đến hai ả quý nữ nhà họ Tố ngáng đường mấy hôm nay, hận đến mức thổ huyết.

Phàn Bác Duy lạnh lùng phán: "Vậy thì hết cách. Đợi quý nữ Quyền thị , ba chỉ còn nước giao con cho Tư Pháp, để tòa án phán con t.ử hình."

"Ba, đừng mà!" Phàn Thành Tài sợ đến hồn phi phách tán, quỳ sụp xuống mặt Phàn Bác Duy, chỉ thiếu nước dập đầu, "Ba! Cứu con với! Cứu con với!"

"Đồ vô dụng!" Phàn Bác Duy đá văng , vẻ mặt dữ tợn đầy phẫn nộ: "Sao tao sinh thứ hèn nhát như mày! Cơ hội như bày mắt mà cũng dám nắm lấy! Mày còn là con trai của tao và mày hả?!"

Phàn Thành Khí cũng chêm : "Chú hai, quyết đoán thì chỉ loạn. Trước chú gây chuyện, Phàn thị thể hậu thuẫn che chở, nhưng giờ Cục Đặc An tay, chú còn trông mong ai? Vào dượng út ?"

Phàn Thành Tài cứng họng.

Hắn căm phẫn : "Không ? Phàn thị chúng chẳng chức quyền giám sát Tổng đốc phủ ? Chúng bảo dượng út hướng Tây, ông dám hướng Đông ?"

"Hơn nữa, Cục Đặc An thường can thiệp công việc của Nội các mà! Dượng út là Tổng đốc Quy Viễn Tinh, là quan lớn biên cương! Tông Nhược An dám càn?!"

Phàn Bác Duy lạnh giọng: "Cục Đặc An 'thường' can thiệp Nội các, nhưng chỉ là 'thường' thôi. Không thể. Mày tưởng Ty Kê Hiến của Cục Đặc An là để cảnh chắc?! – Liệu mà tỉnh táo !"

"Vậy ?!" Phàn Thành Tài tuyệt vọng tột độ.

Hắn ôm đầu, bệt xuống đất, mặt lộ rõ vẻ sợ hãi và cam lòng của kẻ sắp gặp đại họa.

Phàn Bác Duy bộ dạng hèn nhát của càng thêm giận, nhịn bồi thêm một cú đá khiến văng tận cửa: "Cút! Nếu mày tự cứu , tao coi như đứa con !"

Ông hậm hực thêm: "Dù tao vẫn còn thằng cả! Còn cả Thành Tâm nữa!"

Phàn Thành Tài đột ngột ngẩng đầu, trừng mắt Phàn Bác Duy với vẻ mặt dữ tợn, như tin tai .

Lại là Phàn Thành Tâm – cái thằng phế vật chuyên tống tiền!

Nói cả giỏi hơn thì nhận, nhưng Phàn Thành Tâm... dựa cái gì?!

Khoảnh khắc , Phàn Thành Tài nhớ lời đồn đại trong gia tộc rằng Phàn Thành Tâm – kẻ luôn sống bám trong nhà và Phàn Bác Duy cưng chiều hết mực – thực chất là con riêng của ông...

Hóa con trai dự nên ông mới coi đứa con ruột danh chính ngôn thuận như ?!

Phàn Thành Tài chậm rãi bò dậy, chỉ tay về phía Phàn Bác Duy: "Được, con nhớ kỹ. Chỉ cần con qua khỏi kiếp nạn, con thằng khốn Phàn Thành Tâm c.h.ế.t mặt con!"

Phàn Bác Duy sững , hừ lạnh: "Nếu mày bản lĩnh qua ải , tao sẽ đích giao nó cho mày xử lý!"

"Là ba đấy nhé! Anh cả chứng!" Phàn Thành Tài suýt nữa thì đòi ngoéo tay cá cược với cha .

Tất nhiên Phàn Bác Duy nhàm chán đến mức đó.

Ông và Phàn Thành Nghi trong thư phòng, bóng lưng Phàn Thành Tài khuất cánh cửa mật thất, cả hai hẹn mà cùng toát mồ hôi lạnh.

Họ lo lắng cho , nhưng đây là con đường sống cuối cùng . Chỉ hy vọng Tông Nhược An cho họ thêm chút thời gian để lật ngược tình thế.

...

Phàn Thành Nghi theo Phàn Thành Tài rời khỏi biệt thự của cha, trở về biệt thự của . Phàn Thành Tài cũng biệt thự riêng, nhưng đêm nay trong lòng đầy tâm sự nên theo cả.

"Anh, Cục Đặc An tìm em, em nhận. kẻ treo thưởng lấy mạng em Bảng Săn G.i.ế.c, là ai ? Có Hội Thợ Săn Ám Dạ ?" Phàn Thành Tài nhíu mày, cảm thấy vận xui dồn dập, rắc rối cứ ập đến liên miên.

Phàn Thành Nghi thầm nghĩ, nếu Hội Thợ Săn Ám Dạ chỉ treo thưởng Bảng Săn G.i.ế.c thì còn may chán. Vì điều đó chứng tỏ họ chỉ nhắm cá nhân Phàn Thành Tài, Phàn thị sẽ diệt tộc...

ý nghĩ chỉ lóe lên vụt tắt. Phàn Thành Khí gạt bỏ ngay: "Đám Hội Thợ Săn Ám Dạ mới thực sự là những kẻ điên. Bọn chúng tay thì thôi, một khi trả thù chú, chắc chắn sẽ khiến Phàn thị tuyệt tự."

Ý là bọn chúng sẽ cái trò tủn mủn là treo thưởng Bảng Săn G.i.ế.c với cái giá bèo bọt 2 triệu .

Phàn Thành Tài nghẹn lời, hậm hực : "Mặc kệ, dù Liên minh Quang Minh Chi Linh cũng phái hai vệ sĩ cho em, đúng là cường giả tinh thần lực đỉnh cấp A."

Phàn Thành Khí ngoài: "Là hai ngoài cửa hả?"

"Ừ, thế nào?"

Thư Sách

"Cũng , khá kín tiếng. Chú cũng họ là do Liên minh Quang Minh Chi Linh phái tới." Phàn Thành Khí cửa, trầm ngâm suy tính.

Uống cạn ly rượu, mới sang Phàn Thành Tài: "Chú nắm chắc cơ hội, qua ngày mai, gặp Quyền Thải Vi sẽ khó như lên trời..."

Phàn Thành Tài hiểu ý, hít sâu một : "Anh cả yên tâm, mối hôn sự , em nhất định giành ."

...

Lúc , phận lãnh địa Phàn thị, bên trong chiếc chiến cơ dạng dơi của Hoắc Ngự Sân. Tổng đốc Quy Viễn Tinh - Hồ Mĩ Hành đang mặt , mồ hôi vã như tắm.

"Đô... Đô đốc Hoắc, ngài... ngài tới đây..." Hai chân Hồ Mĩ Hành run lẩy bẩy, suýt chút nữa thì quỳ sụp xuống.

Khi Tông Nhược An đến thì phô trương rầm rộ, cả giới thượng lưu Quy Viễn Tinh đều . chẳng ai ngờ, ngoài Tông Nhược An, còn Đô đốc Cục Đặc An Hoắc Ngự Sân – tên đại ma đầu g.i.ế.c chớp mắt, lý lẽ – cũng lặng lẽ đặt chân đến quận Đại Phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-135-con-duong-cuoi-cung.html.]

Là Tổng đốc Quy Viễn Tinh, tâm trạng Hồ Mĩ Hành lúc chỉ c.h.ế.t quách cho xong.

Hoắc Ngự Sân đặt hai tay lên tay vịn ghế, vắt chân chữ ngũ, giọng lạnh băng: "Hồ Mĩ Hành, ông giỏi lắm. Đế quốc bổ nhiệm ông Tổng đốc Quy Viễn Tinh để kiềm chế Phàn thị, giám sát lẫn , kết quả ông nô tài cho nhà họ Phàn."

"Đô đốc Hoắc! Trời xanh chứng giám! tuyệt đối nô tài cho Phàn thị!" Hồ Mĩ Hành hoảng loạn chối đây đẩy. Dù là thật thì lúc đ.á.n.h c.h.ế.t cũng nhận. Hơn nữa, ông cũng hẳn là nô tài, chỉ là nể tình thông gia mà thiên vị Phàn thị một chút thôi...

Hoắc Ngự Sân thèm đôi co, trực tiếp mở màn hình ảo, chiếu danh sách nhân sự của Ty Khiển Trách Quy Viễn Tinh, từ xuống đều là của Phàn thị.

"Tự mở mắt to , Ty Khiển Trách từ xuống , ngoài họ Phàn thì còn ai?"

Hồ Mĩ Hành ngơ ngác danh sách, cố trấn tĩnh: "... Phàn thị chỉ chiếm các vị trí trung và cao cấp, bên vẫn còn khác mà..."

Thấy ông vẫn cố chấp, Hoắc Ngự Sân nhiều. Hắn tắt màn hình, lời ít ý nhiều: "Cho ông hai lựa chọn: Một, thanh lọc Ty Khiển Trách. Hai, thanh lọc Tổng đốc phủ. Ông chọn cái nào?"

Hồ Mĩ Hành ôm đầu kêu lên t.h.ả.m thiết: "Đô đốc Hoắc! Ngài thể như !"

Thanh lọc Ty Khiển Trách chỉ là đuổi hết thế lực Phàn thị ngoài, mà còn trừng phạt những kẻ vi phạm pháp luật, cứ đuổi là xong. Mà Phàn thị ở Ty Khiển Trách thực chất cũng là phạm vi thế lực của Hồ Mĩ Hành. Không Phàn thị chống lưng, một kẻ xuất thường dân leo lên công dân như ông thể vững ở ghế Tổng đốc?!

Nhổ bỏ Phàn thị cũng chính là bẻ gãy nanh vuốt của Hồ Mĩ Hành! Còn thanh lọc Tổng đốc phủ thì ông càng .

Bị ép đến đường cùng, Hồ Mĩ Hành liều mạng thẳng dậy, chằm chằm Hoắc Ngự Sân: "Đôn đốc Hoắc, ngài cứ nhất định khó cái Quy Viễn Tinh xa xôi ?!"

"Nơi khỉ ho cò gáy , ngài cứ chằm chằm chúng ? Sao quản mấy tinh cầu giàu , xa hoa ?!"

Hoắc Ngự Sân lạnh lùng đáp: "... Ông đang dạy việc đấy ?"

Hồ Mĩ Hành: "..."

Câu của Hoắc Ngự Sân như mũi kim chọc thủng dũng khí gom góp của ông . Hồ Mĩ Hành quỳ sụp xuống.

"Đôn đốc Hoắc! Đôn đốc Hoắc! Phàn thị là quý tộc duy nhất ở Quy Viễn Tinh! Chúng thể thiếu họ !"

Hoắc Ngự Sân nhạt: "Không thể thiếu? Vậy cần cái chức Tổng đốc của ông để gì?"

Khang Thiện Hành, thư ký của Hoắc Ngự Sân, bên cạnh khoanh tay, trầm giọng : "Hồ Tổng đốc, ông giả mù đấy chứ? Tại Quy Viễn Tinh chỉ duy nhất một quý tộc là Phàn thị?"

"Phàn thị chỉ là một Nam tước tép riu, tại thể tồn tại độc tôn ở Quy Viễn Tinh, ông hiểu chứ?"

Hồ Mĩ Hành run lên bần bật: "... Không... giả mù... Hiểu... hiểu..."

"Ông hiểu? Vậy tại còn để Quy Viễn Tinh biến thành vật trong bàn tay Phàn thị!" Khang Thiện Hành chất vấn gay gắt.

"Hơn 500 năm , khi thiết lập chế độ quân chủ lập hiến và phân chia phạm vi thế lực của năm đại tinh cầu, chỉ Quy Viễn Tinh là nơi Nội các, Quân đội, Nguyên Lão Viện và Hoàng thất thống nhất dùng nơi tiếp nhận đám tiện dân Á nhân và nô lệ Á nhân!"

"Vì thế, theo Hiến pháp, nơi do Nội các, Quân đội và Hoàng thất cùng quản lý, cấm bất kỳ bàn tay quý tộc nào thò ."

"Tổ tiên Phàn thị khi đó là Nghị viên Nguyên Lão Viện, xuất từ Quy Viễn Tinh, nên bốn bên cho phép ở , nắm quyền giám sát Tổng đốc, tạo thế kiềm chế với Tổng đốc phủ."

"Sau , Phàn thị cơ hội tấn thăng Nam tước, nhưng nhờ thỏa thuận năm xưa và vị thế mạnh mẽ của tổ tiên trong Nguyên Lão Viện, họ buộc rời , vẫn tồn tại như một thế lực đối trọng."

"500 năm trôi qua, kết quả là bây giờ cái đuôi quá to vẫy nổi nữa !"

"Ông là Tổng đốc, lẽ giám sát Phàn thị, nhưng ông cấu kết với chúng chuyện xằng bậy!"

"Khi Phàn thị thao túng bộ Ty Khiển Trách, coi mạng như cỏ rác."

"Khi Phàn thị nuôi dưỡng đám tiện dân Á nhân tấn công con bình thường."

"Khi Phàn thị cưỡng đoạt, phá hoại trật tự thương mại bình thường của Quy Viễn Tinh."

"Khi Phàn thị bụng khó lường, mưu toan thâu tóm bộ hệ thống tư pháp, biến cả Quy Viễn Tinh thành lãnh địa riêng."

"Hồ Tổng đốc, ông còn dám Quy Viễn Tinh Phàn thị thì ?"

"Trừ tứ đại gia tộc, ở Đế quốc Bắc Thần gia tộc quý tộc nào dám vỗ n.g.ự.c Đế quốc thiếu họ thì vận hành ?"

Hoắc Ngự Sân bồi thêm một câu: "... Cho nên Phàn thị hợp tác với ông là định nhắm đến vị trí của tứ đại gia tộc?"

Hồ Mĩ Hành Hoắc Ngự Sân và Khang Thiện Hành dồn ép đến mức thốt nên lời, chỉ dập đầu bang bang. Ông rõ những việc Phàn thị , nhưng vấn đề là ông và Phàn thị là một phe! Nếu Phàn thị đổ, ghế Tổng đốc của ông cũng bay! Vì thế, ông vẫn c.ắ.n răng chịu chủ động xử lý Phàn thị.

Hoắc Ngự Sân lạnh lùng ông một lúc, ngước mắt xa, bình thản : "Đã thì thanh lọc Tổng đốc phủ ."

Hồ Mĩ Hành ngẩng phắt đầu dậy, trừng mắt Hoắc Ngự Sân, buột miệng: "Không ! Ngài thể thế! Ngài dựa mà đòi thanh lọc Tổng đốc một tinh cầu là thanh lọc ngay ?!"

Hoắc Ngự Sân chống tay lên đầu, nghiêng dựa ghế sofa, vẻ lạnh nhạt vẫn đổi: "Xem , Ty Kê Hiến của Cục Đặc An chúng các coi là đồ trang trí ."

Hắn dứt lời, một nữ t.ử cao gầy cực kỳ lãnh đễm bước : "Thủ trưởng, Khương Nguyên Thù - Cục trưởng tân nhiệm Ty Kê Hiến, xin chỉ thị thực hiện kế hoạch hành động cuối cùng trong năm nay: Kế hoạch thanh lọc Tổng đốc phủ Quy Viễn Tinh."

Giọng Hoắc Ngự Sân lạnh như băng: "Cục Đặc An chỉ chịu trách nhiệm Hoàng đế bệ hạ. Ty Kê Hiến nhất định căn cứ quyền hạn Hoàng đế ban cho để tiến hành thanh lọc. Chỉ cần Hoàng đế cho phép, các cô đến cùng. Không để chút tai họa ngầm nào, diệt trừ khối u ác tính lớn nhất cho Quy Viễn Tinh."

"Rõ, thưa Thủ trưởng!" Khương Nguyên Thù nghiêm trang chào theo kiểu nhà binh.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...