Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 132: Ta biết cô là ai
Cập nhật lúc: 2025-12-19 15:23:31
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quyền Thải Vi mỉm , vẻ mặt để lộ chút tâm tư nào.
Trong lòng Phàn Thành Tài lúc mừng sợ. Hắn vốn là kẻ vô thần, nhưng ngay khoảnh khắc , thật lòng mong các vị thần linh khắp nơi phù hộ cho "cầu ước thấy".
Chỉ tiếc là, Hạ Sơ Kiến cũng là một kẻ vô thần.
Thư Sách
Và cô bắt đầu tay.
Cô kéo nhẹ tay áo Phàn Thành Tài.
Phàn Thành Tài giật đầu , thấy cô gái đang dùng đôi mắt đen lay láy , ánh mắt như . Hắn như mê hoặc, cô hỏi: “Tố tiểu thư, xin hỏi việc gì ?”
Hạ Sơ Kiến một lời, tay nắm chặt ống tay áo buông, cứ thế lôi phía ngoài.
Phàn Thành Tài dám dùng sức giằng . Dù cũng đang ở vị trí trang trọng nhất đại sảnh, tuy sự xôn xao ngoài cửa thu hút một , nhưng đa phần ánh mắt vẫn đang đổ dồn về phía .
Thấy lực kéo của Hạ Sơ Kiến ngày càng mạnh, khóe miệng Phàn Thành Tài giật giật, cuối cùng đành nương theo lực của cô mà lùi sang bên cạnh một đoạn.
Hạ Sơ Kiến vẫn tiếp tục kéo.
Phàn Thành Tài cũng tiếp tục lùi theo, cô, sâu trong đáy mắt ánh lên một tia mừng rỡ giấu kín. Hắn kìm suy nghĩ viển vông: Chẳng lẽ vị tiểu thư nhà họ Tố cũng ý với ?
Tuy đều là con cái của tứ đại quý tộc, nhưng phận của Tố Bất Ngữ so với Quyền Thải Vi – một tiểu thư thuộc chi ba của nhà họ Quyền – cao hơn bao nhiêu !
Trong cơn mê , vô thức để mặc Hạ Sơ Kiến lôi .
Cuối cùng, khi rời xa Quyền Thải Vi một đủ rộng, để lộ một trống cho một . Hạ Sơ Kiến lập tức buông tay, lướt qua Phàn Thành Tài, bước lên thế chỗ đó, ngay cạnh Quyền Thải Vi.
Cô còn thị uy bằng cách khoác tay Quyền Thải Vi, vẻ đắc ý, liếc xéo Phàn Thành Tài một cái.
Lúc Phàn Thành Tài mới vỡ lẽ ý đồ của cô gái , trong lòng buồn bất lực. Hắn tốn bao nhiêu tâm tư mới gần Quyền Thải Vi một chút, thế mà cô nàng phá đám!
trong thâm tâm, vẫn tự huyễn hoặc rằng cô nàng chắc chắn ý với , nếu ghen tuông, cho cạnh Quyền Thải Vi như thế? Chắc chắn là ghen ...
Quyền Thải Vi cũng nhận dụng ý của nữ vệ sĩ bên cạnh, thầm trong bụng. Thật cô chẳng quan tâm ai cạnh . Chẳng qua chỉ là một vị trí thôi mà, thể nên chuyện gì to tát ?
Tuy nhiên, dù Phàn Thành Tài cư xử chừng mực, nhưng nữ vệ sĩ bên cạnh, cô vẫn cảm thấy an hơn hẳn.
Vì thế vẻ mặt cô chút biến đổi, chỉ cửa đại sảnh, tò mò hỏi: “Ai đến ? Sao náo nhiệt thế?”
Tim Phàn Thành Tài thắt .
Vừa cả Phàn Thành Nghi dùng kênh mã hóa riêng của gia tộc lén báo cho . Người đến là Cục trưởng Cục Tin tức thuộc Cục Đặc An – Tông Nhược An.
Nếu chỉ là của Cục Đặc An thì thôi, nhưng Tông Nhược An còn là Nhị thiếu gia của nhà họ Tông, ruột của cô gái mà Phàn Thành Nghi đang theo đuổi!
Hơn nữa, Phàn Thành Tài đối với Tông Nhược An còn chút khúc mắc riêng. Lần gây chút họa ở thành Mộc Lan, xui xẻo rơi đúng tay Tông Nhược An. Biệt thự của bọn họ ở đó cũng là do Tông Nhược An dẫn đến niêm phong.
Phàn Thành Tài dự cảm chẳng lành, lo Tông Nhược An đến đây là nhắm .
...
Tại cửa đại sảnh yến tiệc nhà họ Phàn, nhiều quan khách cùng gia chủ Phàn Bác Duy và Tổng đốc Quy Viễn Tinh - Hồ Mĩ Hành cùng nghênh đón.
Bên ngoài bậc tam cấp, chiếc xe dài chống đạn đặc chủng của Cục Đặc An Đế quốc Bắc Thần đỗ .
Mấy đàn ông mặc đồng phục Cục Đặc An bước xuống xe, lập tức vị trí cảnh giới ở bốn cửa xe, đó điềm nhiên ôm s.ú.n.g bán tự động ngực.
Tiếp theo, một mặc thường phục bước xuống, mở cửa xe.
Tông Nhược An từ trong xe bước . Hắn cửa biệt thự nhà họ Phàn, ngẩng đầu lối kim bích huy hoàng.
Phàn Bác Duy và Hồ Mĩ Hành vội vã bước xuống bậc thang, tới mặt Tông Nhược An.
“Tông thiếu, chào ngài. Sao ngài báo một tiếng để chúng sân bay đón...” Phàn Bác Duy khom lưng, đưa tay về phía Tông Nhược An.
Tông Nhược An bắt tay ông , giọng nhạt nhẽo: “Tông mỗ hôm nay đến là vì việc công, Phàn cần khách sáo.”
Hồ Mĩ Hành đợi hai hàn huyên xong mới đưa tay : “Tông thiếu, từ từ biệt ở Tông Thị, ngờ ngài giữ chức vụ cao ở Cục Đặc An.”
Tông Nhược An cũng bắt tay , đáp: “Hồ Tổng đốc khách sáo , đến quận Đại Phủ việc công, xong việc sẽ ngay.”
“Vậy ? Có cần phủ Tổng đốc chúng hỗ trợ gì ?” Hồ Mĩ Hành liếc nhanh sang Phàn Bác Duy. Rõ ràng là ý "thiên lôi sai đ.á.n.h đó".
Phàn Bác Duy vẫn giữ nụ phong độ nhẹ nhàng, lùi một bước để Tông Nhược An và Hồ Mĩ Hành dễ chuyện. Ánh mắt của Hồ Mĩ Hành ông coi như thấy.
Tông Nhược An định gì đó thì thấy vây quanh ngày càng đông, vài gương mặt trông khá quen, hình như đều là cao tầng và hào tộc địa phương.
Hắn sang hỏi Phàn Bác Duy: “Hình như đến đúng lúc? Hay để hôm khác ?”
“Tông thiếu khách sáo quá, hôm nay khéo phủ mở tiệc chiêu đãi quý nữ của Quyền thị và Tố thị. Nếu Tông thiếu vội, xin mạo mời ngài một ly.” Phàn Bác Duy khéo léo .
Tông Nhược An “À” một tiếng: “Quý nữ của Quyền thị và Tố thị? Là ai? Quyền Thải Vi ?”
Phàn Bác Duy vội tránh đường mời Tông Nhược An : “Chính là cô .”
Tông Nhược An ngẫm nghĩ : “Vậy gặp thế một chút.”
Vốn dĩ định nhẹ khẽ, nhưng phân bộ Cục Đặc An tại quận Đại Phủ sắp xếp đón tiếp quá phô trương, khiêm tốn cũng .
...
Tông Nhược An cùng hai thư ký, sự vây quanh của gia chủ họ Phàn và Tổng đốc, tiến về phía đầu đại sảnh.
Hạ Sơ Kiến đang chán đến c.h.ế.t, thấy bóng dáng Tông Nhược An liền vội vàng lùi lưng Quyền Thải Vi một bước.
Quyền Thải Vi bước lên, Tông Nhược An vui vẻ : “Tông thiếu, tới đây?”
Tông Nhược An thiết đáp: “Không em cũng ở Quy Viễn Tinh, thế nào? Chơi vui ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-132-ta-biet-co-la-ai.html.]
Hắn thuận miệng hàn huyên, cầm một ly vang đỏ từ khay phục vụ, với : “Hôm nay đến Phàn thị chút việc công, Tông mỗ mời mà đến, hy vọng phiền nhã hứng của .”
“Đâu ! Tông thiếu khách sáo ! Lần về Bắc Thần Tinh báo cáo công tác gặp Tông nghị viên, mong Tông thiếu chuyển lời hỏi thăm của đến ngài .” Tổng đốc Hồ Mĩ Hành cũng nâng ly kính Tông Nhược An.
“ lâu liên lạc với gia phụ, về nhà sẽ chuyển lời.” Tông Nhược An nâng ly uống cạn.
Hạ Sơ Kiến mấy lời khách sáo chốn quan trường mà phát ngán. Vốn dĩ cô đang đóng vai cao ngạo lạnh lùng nên vẻ mặt ghét bỏ cũng gì đột ngột.
Chờ khi khác định tới kính rượu, Tông Nhược An sang với Quyền Thải Vi như chuyện gì: “Thải Vi, lâu gặp, qua một chút nhé?”
Ý là tiếp tục xã giao vô nghĩa nữa.
Quyền Thải Vi hiểu ý, gật đầu: “Tông thiếu bận rộn quá, hôm nay gặp đúng là may mắn.”
Sau đó cô kéo Hạ Sơ Kiến gần, nhỏ: “Tông thiếu, Tố Bất Ngữ cũng cùng em, còn nhớ cô chứ?”
Tông Nhược An khựng một chút, mặt vẫn giữ nụ : “Bất Ngữ, hiếm khi em cũng ngoài chơi, báo một tiếng, đưa vài chỗ ho.”
Hạ Sơ Kiến gì, chỉ lạnh lùng gật đầu.
Tông Nhược An: “...”
Quyền Thải Vi giải thích: “Cổ họng Bất Ngữ dị ứng, gần đây chuyện .”
Tông Nhược An liếc “Tố Bất Ngữ”, : “Sao dị ứng thế? Chỗ t.h.u.ố.c kháng dị ứng, lát nữa bảo thư ký Lữ lấy cho em một ít.”
Hạ Sơ Kiến gật đầu cảm ơn.
Quyền Thải Vi cùng Tông Nhược An sang khu vực hình bán nguyệt bên đại sảnh để chuyện.
Hạ Sơ Kiến cố tình chậm, cúi đầu, chẳng thèm đường, nhanh dòng chen lấn đẩy lùi về phía . Đợi đến khi Phàn Thành Tài và Huệ Ý Nùng chen lên , cô mới lặng lẽ chuồn êm, rời khỏi đại sảnh bằng cửa .
Người trong phòng quá đông, cô thấy ngột ngạt. Cô đeo mặt nạ da nên lo Tông Nhược An nhận . rõ ràng Tông Nhược An phát hiện dáng vẻ của cô là Tố Bất Ngữ thật. May mà vạch trần.
Hạ Sơ Kiến ở đó bọn họ hàn huyên sáo rỗng, phiền c.h.ế.t .
Không khí bên ngoài dễ chịu hơn nhiều.
Đất nhà họ Phàn rộng, mỗi biệt thự độc lập đều một khu vườn nhỏ rộng chừng nửa mẫu. Bốn phía vườn bao quanh bởi những hàng cây cao lớn rậm rạp, đảm bảo sự riêng tư.
Thảm cỏ xanh mướt, đài phun nước giữa bồn hoa tung bọt trắng xóa, tiếng nhạc du dương văng vẳng bên tai. Ngẩng đầu bầu trời đêm trong vắt đầy , cô cảm thấy tâm hồn như gột rửa.
Cô hít sâu một , khoanh tay dựa cột đá lớn.
Bất ngờ, Hoắc Ngự Sân bước từ bóng tối phía , bên cạnh cô, ánh mắt chút kỳ quái: “... Cô là ai?”
Trong lòng Hạ Sơ Kiến chấn động, nhưng mặt ngoài vẫn bình thản. Cô mặt nạ da của thật, ánh đêm thế đối phương thể nào phát hiện .
Cô lạnh lùng Hoắc Ngự Sân, gì, chỉ tay cổ họng .
Hoắc Ngự Sân cô nữa, chắp tay lưng thản nhiên : “... Tố Bất Ngữ thật sự, tối mai sẽ tham dự một sự kiện long trọng, truyền thông cả nước sẽ tiếp sóng trực tiếp.”
Lần Hạ Sơ Kiến hoảng thật sự.
Nếu Tố Bất Ngữ thật xuất hiện truyền thông ngày mai, thì dù chiếc mặt nạ giống hệt nữa, vai diễn của các cô cũng sẽ lộ tẩy...
Một khi bại lộ, Quyền Thải Vi chắc chắn sẽ bình an vô sự, nhưng việc nhà họ Phàn sẽ lợi dụng chuyện để gì là một vấn đề khác.
Hạ Sơ Kiến lập tức đổi "thiết lập nhân vật" câm, lên tiếng: “Anh là ai? Anh dám bảo đảm lời là thật ?”
Để an , Hạ Sơ Kiến dùng một tông giọng khác với giọng thật của .
Hoắc Ngự Sân chỉ chăm chú cô đúng một giây, đoán ngay :
“... Hạ Sơ Kiến? Cô là vệ sĩ do Quyền thị thuê?”
Hạ Sơ Kiến: Đậu má.
Sao mà nhận ?
Cô ngờ chỉ mới đối mặt một cái, Hoắc Ngự Sân những vạch trần phận mà còn rõ mục đích của cô.
Còn diễn cái gì nữa?
Nói chuyện với thông minh đúng là khỏe mệt tim.
Hạ Sơ Kiến khôi phục giọng bình thường: “Sao Hoắc Đô đốc nhận ? Chẳng lẽ Quyền thị tiết lộ thông tin cho ?”
Hoắc Ngự Sân lạnh khinh thường. Hắn thầm nghĩ, cần gì Quyền thị tiết lộ?
Cả cái hệ Bắc Thần , kẻ duy nhất trơ lỳ với tinh thần lực của , chỉ mỗi cô - một sự tồn tại kỳ quặc.
Tuy nhiên gì, vẻ mặt lạnh lùng đến cực điểm, như tảng băng nơi cực bắc rét buốt. Hắn thậm chí chẳng thèm cô thêm lấy một .