Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 124: Một trận thao tác mãnh liệt như hổ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:10:11
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60KknvO1kD

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , Hạ Sơ Kiến đang đội mũ bảo hiểm dị năng khả năng chống đỡ tinh thần lực cấp A đỉnh cao, tay cầm khẩu s.ú.n.g tự động hỏa lực mạnh mẽ, kề vai sát cánh chiến đấu cùng khẩu s.ú.n.g máy Tinh Đặc Lâm đang ngừng xoay nòng bên cạnh!

Đàn máy bay lái đối diện trông vẻ dày đặc, nhưng thực chất chỉ hơn 300 chiếc. Hạ Sơ Kiến thao tác nhanh như hổ, trong vòng mười phút xả mười vạn viên đạn. Lần , tất cả đều nhắm đám máy bay lái cảm t.ử mang theo b.o.m .

Với sức công kích của Hạ Sơ Kiến, ngay cả Dị loại cũng b·ị đ·ánh thành hải sản nướng than, huống chi là mấy cái máy bay kim loại .

Mặc dù điều khiển từ xa, mặc dù chúng mang theo lượng lớn đạn d.ư.ợ.c và t.h.u.ố.c nổ, nhưng hỏa lực tầm xa phủ đầu của Hạ Sơ Kiến và sự gây nhiễu điện từ của hệ thống an ninh Quyền thị, một chiếc máy bay nào thể gây tổn hại cho đoàn xe mặt đất. Thậm chí khi chúng tự phát nổ, cũng chỉ nổ tung chính đồng đội của thành những màn pháo hoa rực rỡ!

Thi thoảng một hai chiếc lọt lưới khỏi cơn mưa đạn, đều Bình Quỳnh và các vệ sĩ của Quyền thị dùng s.ú.n.g b.ắ.n tỉa hạ gục. Trận chiến kết thúc vô cùng gọn gàng và dứt khoát.

Trong đoàn xe sang trọng mặt đất, quý nữ Quyền thị và những tháp tùng của Phàn gia hề rằng bầu trời bên ngoài diễn một trận chiến khốc liệt.

Hạ Sơ Kiến thu súng, lẩm bẩm: “Hiệu quả cách âm của chiếc xe sang trọng đó chắc chắn cực kỳ .”

Lúc bên trong chiếc xe, Quyền Thải Vi và Huệ Ý Nùng cạnh , đối diện là hai em nhà họ Phàn, cách một chiếc bàn vuông.

Lẽ Huệ Ý Nùng cạnh vị hôn phu Phàn Thành Nghi, nhưng vì Quyền Thải Vi quen cạnh lạ, nên cô chọn bên cạnh bạn . Quyền Thải Vi thầm cảm kích sự lựa chọn .

Bốn đang chơi bài. Quyền Thải Vi cùng đội với Phàn Thành Tài, Phàn Thành Nghi cùng đội với Huệ Ý Nùng.

Quyền Thải Vi chơi giỏi lắm, nhiều lúng túng bài gì. Nhị thiếu gia Phàn gia cũng đặc biệt chiếu cố cô, chỉ liên tục giục cô bài, còn nhíu mày hỏi: “Cô , cô chơi bài đấy?”

Phàn Thành Tài giống những gã đàn ông khác, lúc nào cũng khúm núm mặt cô, hận thể quỳ xuống t.h.ả.m lót chân cho cô giẫm. Loại đàn ông , Quyền Thải Vi từng gặp. Một đàn ông coi cô như bình thường, thật sự quá hiếm hoi. Vì Quyền Thải Vi những phản cảm với Phàn Thành Tài, ngược còn thấy dễ chịu hơn.

Cô mỉm đáp: “Phàn Nhị thiếu, chơi bài.”

Phàn Thành Tài trợn mắt há hốc mồm cô, như thể ngờ cô sẽ .

Quyền Thải Vi điệu bộ của chọc , che miệng khúc khích: “Phàn Nhị thiếu thế? Chưa thấy ai chơi bài bao giờ ?”

Phàn Thành Tài xụ mặt, hậm hực : “Được! nhận xui! Tự chọn bạn chơi, quỳ cũng đ.á.n.h cho hết ván! Chẳng là dán giấy lên mặt thôi ?! —— Cứ dán thoải mái!”

Luật chơi là do Quyền Thải Vi đặt . Không cờ bạc, cá cược gì khác, chỉ dán giấy lên mặt, dòng chữ “ là heo”.

Quyền Thải Vi nhịn đến đau cả bụng, nhưng vẫn giữ phong thái tao nhã, lộ răng.

Khi trận chiến bên ngoài hạ màn thì ván bài đầu tiên của họ mới kết thúc. Không gì bất ngờ, Phàn Thành Tài và Quyền Thải Vi thua.

Sau khi thương lượng, vốn dĩ mỗi dán một tờ giấy, nhưng Phàn Thành Tài chủ động đề nghị dán cả hai tờ. Thế là, má trái dán chữ “ là heo”, má dán chữ “ vẫn là heo”, khiến Quyền Thải Vi cứ liếc mặt bật .

Phàn Thành Tài mặt lạnh tanh, vẻ mặt mất kiên nhẫn giữ phép lịch sự, trông vô cùng tự nhiên.

Huệ Ý Nùng Phàn Thành Nghi đầy ẩn ý, ghé tai thì thầm với Quyền Thải Vi: “…… Thải Vi, Phàn Nhị thiếu tính tình bộc trực, đừng chấp . Hắn quen nịnh nọt khác , nếu đắc tội , nể mặt đừng để bụng, cũng đừng cho nhà nhé?”

Quyền Thải Vi gật đầu, nhẹ nhàng : “Mình , Ý Nùng yên tâm. Mình để bụng , hơn nữa Phàn Nhị thiếu phẩm chất cao khiết, kẻ thấy sang bắt quàng họ, như giờ hiếm lắm, chúng nên trân trọng.”

Huệ Ý Nùng mừng thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ tinh nghịch, : “Cũng tại Thải Vi khác với mấy tiểu thư quý tộc khác. Cậu ? Nếu là mấy cô tiểu thư nhà Lợi Thị, quỳ xuống chuyện thì họ chẳng thèm liếc mắt .”

Thư Sách

“…… Ồ…… , ván bài của thế nào?” Quyền Thải Vi mỉm , tiếp lời Huệ Ý Nùng mà khéo léo chuyển chủ đề.

Huệ Ý Nùng , thầm nghĩ Quyền Thải Vi là ngây thơ thật giả vờ. Rõ ràng mấy tiểu thư nhà Lợi Thị ngứa mắt cô , ngày nào cũng gây sự ở trường, thế mà cô cứ một mực nhẫn nhịn, thật mất mặt Quyền thị…… Quyền Thải Vi bàn chuyện , cô cũng tiện thêm.

Thế là ván bài thứ hai bắt đầu.

……

Trên trung, trung tâm chỉ huy an ninh của Quyền thị đang tổng kết hành động .

Tổng giám Lương, phụ trách hệ thống an ninh Quyền thị, đang tự kiểm điểm: “Quyền Nhị thiếu, hành động ngày đầu tiên bắt một công ty bảo an trộn tấn công.”

“Họ là do thư ký riêng của ngài bảo lãnh giới thiệu . Chúng nghĩ Quyền Nhị phu nhân ruột của ngài, là bác dâu của quý nữ, nên công ty bảo an bà bảo lãnh chắc chắn là đáng tin cậy, vì …… điều tra lý lịch.”

Quyền Dữ Quy chính là trưởng nam chi hai Quyền thị, cũng là Nhị thiếu gia thứ hai trong bộ gia tộc Quyền thị.

Lúc , vẻ mặt Quyền Dữ Quy vẫn chán đời và suy đồi tột độ, nhưng lời sắc bén như dao. Hắn chằm chằm Tổng giám Lương, chậm rãi mở miệng: “Tổng giám Lương tổng giám an ninh ở Quyền thị bao nhiêu năm ?”

“Lương mỗ bất tài, mười năm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-124-mot-tran-thao-tac-manh-liet-nhu-ho.html.]

“Làm mười năm, chẳng lẽ điều thứ nhất trong quy tắc an ninh của Quyền thị là gì ?” Giọng Quyền Dữ Quy lạnh lẽo thấu xương, khiến những mặt đều cúi đầu.

Tổng giám Lương cũng gần 50 tuổi, nhưng là tiến hóa gen cấp cao nên trông chỉ như mới ngoài 30, đang độ tráng niên. Ông sợ Quyền Dữ Quy, chỉ ngạc nhiên vì vị Nhị thiếu gia thường ngày thờ ơ đột nhiên hỏi như .

Trước đây, hệ thống an ninh Quyền thị do Quyền Nhị lão gia phụ trách. Sau sẽ dần chuyển giao cho thế hệ mới, ví dụ như con trưởng của ông là Quyền Dữ Quy.

Suy nghĩ một lát, Tổng giám Lương mới đáp: “Quy tắc an ninh điều thứ nhất của Quyền thị là: tất cả những tham gia bảo vệ đều giả định ý đồ ám sát nhà Quyền thị, cho đến khi kết quả điều tra lý lịch loại trừ khả năng .”

Nói xong, trán ông toát mồ hôi lạnh.

Quy tắc thực chất yêu cầu điều tra lý lịch bình đẳng đối với tất cả tham gia bảo vệ. Nghiêm khắc hơn là nghi ngờ đối phương mượn cơ hội ám sát , từ góc độ đó mà điều tra, cho đến khi chứng minh sự nghi ngờ đó là sai.

Và hành động của ông vi phạm quy tắc .

Lưng Tổng giám Lương đang thẳng bỗng chốc còng xuống. Mồ hôi trán càng túa nhiều hơn.

Giọng Quyền Dữ Quy đổi, ngả ghế sofa mềm mại, nhàn nhạt : “Được , ông Lương, ông sa thải. Tuy nhiên ông phục vụ Quyền thị hơn mười năm, tiền hưu trí vẫn lĩnh như thường. Đương nhiên, hy vọng ông nhớ kỹ con đường nên thế nào.”

Sắc mặt Tổng giám Lương xám ngoét. Ông mấp máy môi xin tha, nhưng vẻ mặt lạnh lùng của Quyền Dữ Quy, thôi. Quan trọng nhất là Quyền Dữ Quy sa thải ông mặt bao nhiêu thuộc hạ, ông quỳ xuống cầu xin cũng . Đành cúi gập 90 độ chào Quyền Dữ Quy, ảm đạm lưng bước .

Quyền Dữ Quy ông , lệnh tiếp theo: “Gọi thư ký Triệu lên đây cho .”

Thư ký Triệu chính là thư ký riêng của , cũng là giới thiệu công ty bảo an xảy chuyện .

Thư ký Triệu bước lên chiếc phi hành khí cỡ lớn cải tạo của Quyền thị, : “Nhị thiếu tìm việc gì ? gọi video với Nhị phu nhân, bà nhớ ngài.”

Quyền Dữ Quy chằm chằm bà , vẫn vẻ mặt chán đời, lười biếng hỏi: “Thư ký Triệu, bà theo bao lâu ?”

“…… theo Nhị phu nhân từ khi bà gả từ Lợi Thị sang đây.” Ánh mắt thư ký Triệu d.a.o động, hiểu tại vị thiếu gia khó lường hỏi .

Quyền Dữ Quy “ồ” một tiếng: “Hóa thư ký Triệu theo từ Lợi Thị sang, nhà đẻ của bà đều ở bên Lợi Thị cả ?”

“À, thế. theo Nhị phu nhân gả sang Quyền thị, nhà đẻ cũng theo cả.” Bà tươi rói đáp.

Quyền Dữ Quy gật đầu, đột ngột hỏi: “Thư ký Triệu, bà thiết với công ty bảo an mà bà giới thiệu ?”

Trong đầu thư ký Triệu ong lên một tiếng, vội hỏi: “Sao Nhị thiếu? Chẳng chỉ là vệ sĩ cho cô bé bên chi ba thôi ? Chẳng lẽ việc cũng xảy chuyện?”

“Thư ký Triệu, mời bà trả lời câu hỏi của , bà thiết với công ty bảo an mà bà giới thiệu ?” Quyền Dữ Quy hỏi từng chữ một, vẻ mặt đổi nhưng giọng điệu khác.

Mặt thư ký Triệu trắng bệch, nên trả lời thế nào. Bà Quyền Dữ Quy với ánh mắt lảng tránh, thăm dò: “Nhị thiếu, chuyện gì ngài cứ thẳng, lớn lên cùng Nhị phu nhân, mặt ngài thể bất cứ chuyện gì……”

Quyền Dữ Quy bật vì tức, giọng càng thêm mơ hồ khó đoán: “…… Thư ký Triệu, hỏi bà cuối, bà thiết với công ty bảo an đó ?”

Vừa , giơ tay lên, trong tay là một khẩu s.ú.n.g lục cán bạc, họng s.ú.n.g đen ngòm chĩa thẳng trán thư ký Triệu.

Chân thư ký Triệu mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất, lóc van xin: “Nhị thiếu! Nhị thiếu! xảy chuyện gì…… Công ty bảo an đó ! Một chút cũng !”

“Không ? Không mà bà dám bảo lãnh giới thiệu?!” Quyền Dữ Quy duỗi thẳng cánh tay, họng s.ú.n.g vẫn gí chặt trán thư ký Triệu.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...