Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 110: Làm sao để hết buồn? Chỉ có thể là "ăn chùa"!
Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:10:54
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Sơ Kiến ngẩng đầu, : “Cô cô, hỏi con, tại quỳ xuống con ?”
“Thôi đừng vẻ……” Hạ Viễn Phương bật , kéo cô dậy, “Được , Sơ Kiến của chúng cuối cùng cũng nghiệp cấp ba , chuẩn cho kỳ thi đại học mùa hè năm thôi.”
“Kỳ nghỉ đông một tháng , cô sẽ kèm cặp con thật . Đợi khai giảng, chúng sẽ tính xem là con tự học ở nhà, là tiếp tục đến trường, tan học về cô kèm thêm?”
Hạ Sơ Kiến suy nghĩ một lát hỏi: “Nếu học ở nhà, là buổi tối con cần học thêm ?”
Cô Hạ Viễn Phương đầy hy vọng.
Hạ Viễn Phương: “……”
Hóa là đang tính toán chuyện ?
Hạ Viễn Phương lắc đầu: “Không , con chỉ nửa năm để học bộ chương trình cấp ba, buổi tối học là .”
“Không thể nào!” Hạ Sơ Kiến chỉ bỏ nhà bụi ngay lập tức, “Con…… con…… con còn thợ săn tiền thưởng kiểu gì nữa đây?!”
Hạ Viễn Phương mặc kệ cô, tiếp tục nấu bữa tối.
Hạ Sơ Kiến trở về phòng ngủ, lề mề quần áo, vắt óc suy nghĩ xem thế nào để cô cô cho cô chút thời gian tự do, tiện đường việc riêng của .
Thư Sách
Đột nhiên, cô thấy quang não lượng t.ử vang lên tiếng thông báo tiền về tài khoản.
Ủa, ai chuyển tiền cho cô thế ?
Hạ Sơ Kiến giơ tay lên, đồng hồ quang não lượng tử.
Chỉ thấy 18.888 đồng Bắc Thần chuyển tài khoản tiền kỹ thuật của cô. Kèm theo đó là dòng ghi chú: Đây là lương tháng đầu tiên, tuy đủ một tháng nhưng phần thừa coi như phúc lợi.
Người gửi ký tên: Đại sư cơ giáp thiên tài nhất Bắc Thần.
Cái tên tự luyến gợi đòn ……
Hạ Sơ Kiến vỗ trán, nhớ : Phải ha! Cô còn một công việc thêm nữa!
Chuyện cô vẫn dám với cô cô. mà, công việc thêm lương tháng chỉ 1.000 đồng thôi mà? Xem tiền hiện tại, dù tính thêm phúc lợi thì cũng nhiều quá mức !
Hạ Sơ Kiến trố mắt tài khoản tiền kỹ thuật của một lúc lâu, suýt chút nữa tưởng đang mơ. Cô quyết định gọi video cho Tố Bất Ngôn.
Bên một lúc mới bắt máy. Vẫn là cuộc gọi video hình chiếu 3D thực tế ảo. Hai đối diện , như thể hai thật đang chuyện, nhưng thực chất chỉ là đang đối thoại với hình chiếu 3D của đối phương.
Tố Bất Ngôn vẫn mặc bộ đồ bảo hộ lao động, hình như từ xưởng máy , tay còn dính đầy dầu mỡ đen sì. Hắn lấy khăn giấy chuyên dụng lau tay, hỏi Hạ Sơ Kiến: “Trợ lý chuyên gia đặc biệt của , tìm việc gì thế?”
Hạ Sơ Kiến : “ gì cho cả, trả lương ? Lại còn trả nhiều thế nữa?!”
Cô mới nhận lời trợ lý chuyên gia đặc biệt cho đầy hai tuần……
Tố Bất Ngôn ha hả: “Nhiều gì chứ? Chẳng lẽ tính lương theo ngày cho cô ?! Tố Bất Ngôn chuyện mất mặt thế ! —— Thừa thì cô cứ cầm lấy mua kẹo mà ăn! nuôi !”
Hạ Sơ Kiến: “……”
Thái độ gì thế ! Đáng lẽ cô đòi một vạn một tháng mới đúng!
Thấy Hạ Sơ Kiến im lặng, Tố Bất Ngôn chép miệng: “…… Chê ít ? Thôi , sắp tết nhất đến nơi, ai cũng thưởng, thưởng thêm cho cô !”
Nói , tài khoản của cô ting ting thêm hai vạn nữa.
Tố Bất Ngôn : “Đội ngũ của cuối năm đều thưởng tháng lương thứ 13. cũng thưởng cho cô luôn!”
Mắt Hạ Sơ Kiến sáng rực: “Nghĩa là việc 12 tháng, nhận lương tương đương 24 tháng ?!”
“Đương nhiên. Thế nào? Làm việc với thiệt nhỉ?” Tố Bất Ngôn đắc ý , “Còn nữa, bảo robot quản gia đóng đủ 5 loại bảo hiểm và 1 loại quỹ cho cô . Sau nó sẽ tự động chuyển khoản, cần lo nữa.”
“Anh còn robot quản gia ?” Hạ Sơ Kiến ngưỡng mộ vô cùng, “Là loại nấu cơm, rửa bát hả?”
“…… đội ngũ đầu bếp riêng, robot quản gia mấy việc đó.” Tố Bất Ngôn thản nhiên đáp, hỏi Hạ Sơ Kiến, “Có việc gì ? Không thì tắt máy đây. Đói c·hết mất, hôm qua việc thông đêm, ăn gì ngon ngon tẩm bổ .”
Hạ Sơ Kiến vội : “Là thế , cô cô khỏi bệnh xuất viện , nhưng bà nhận công việc của , và đương nhiên cũng cơ giáp Thiếu Tư Mệnh. Cho nên hy vọng giữ bí mật, đừng để cô cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-110-lam-sao-de-het-buon-chi-co-the-la-an-chua.html.]
Tố Bất Ngôn gật đầu lia lịa: “Hiểu hiểu ! sẽ tìm một cái cớ thật hợp lý, ví dụ như vì thành tích học tập của cô xuất sắc nên mời cô trợ lý đặc biệt……”
“Dừng!” Khóe miệng Hạ Sơ Kiến giật giật, “Cái cớ giả trân quá, nghĩ cái khác .”
“Sao mà giả?” Tố Bất Ngôn ngơ ngác hỏi, “Trợ lý chuyên gia đặc biệt của Tố Bất Ngôn bắt buộc là thiên tài học bá chứ!”
“Đại sư Tố , từng xem qua hồ sơ của đúng ?” Hạ Sơ Kiến cạn lời, “Chỉ cần liếc qua hồ sơ của một cái thôi là sẽ thể thốt lời dối trắng trợn đến mức mất lương tâm như thế . —— Ở trường là học sinh cá biệt, học dốt tiếng đấy!”
“Không thể nào?” Tố Bất Ngôn gãi đầu, “Thế thì bây giờ? À đúng , cô đang học lớp 12 ?”
“ .”
“Giờ đang thi nghiệp ?”
“Hôm nay thi xong.”
“Ờ, thế thì , đợi cô kết quả thi, gửi cho xem, để nghĩ cách bịa chuyện cho tròn.” Tố Bất Ngôn uống ngụm nước, “Thôi nữa, thật đây, tiếp nhé! Yên tâm, từ giờ đến lúc cô thi đại học xong mùa hè năm , sẽ tìm cô việc , nên bí mật nhỏ của cô an tuyệt đối!”
Tố Bất Ngôn xong liền ngắt kết nối video.
Hạ Sơ Kiến cuối cùng cũng trút bỏ gánh nặng, tâm trạng vui phơi phới. Hơn nữa nghĩ đến việc cần gì mà vẫn nhận lương nửa năm, cô càng phấn khích hơn.
Làm để hết buồn phiền? Chỉ thể là "ăn chùa"!
……
Hôm là thứ Bảy, thi xong , học, Hạ Sơ Kiến thảnh thơi ngủ nướng đến tận trưa. Lúc cô dậy là 10 giờ sáng.
Vừa đ.á.n.h răng rửa mặt xong, kịp ăn sáng, cô nhận yêu cầu gọi video từ đội trưởng Diệp Thế Kiệt trong kênh liên lạc của tiểu đội.
Cô nhận cuộc gọi hình chiếu 3D mà mở màn hình ảo lên, nhắn kênh chat: “Gọi video thường thôi, em mới dậy, đang ăn sáng.”
Thế là chuyển sang gọi video qua màn hình ảo.
Diệp Thế Kiệt : “Trên bảng săn g·iết của thợ săn tiền thưởng xuất hiện một mục tiêu, nghĩ Sơ Kiến chắc chắn sẽ hứng thú.”
Hắn dứt lời, Tống Minh Tiền la toáng lên: “Tiểu Sơ Kiến! Em thế là ! Sao thể sa đọa thế chứ?! —— Nào, mau cho bọn xem bữa sáng em ăn gì, để bọn phê bình kiểm điểm nào!”
Tiếp đó là Diệp Thế Kiệt, Lý Phược, và cả Bình Quỳnh cũng gõ bàn yêu cầu xem.
Trước mặt Hạ Sơ Kiến bày đúng món cô thích nhất: bánh quẩy.
Cô c.ắ.n một miếng bánh quẩy, uống một ngụm sữa đậu nành, thêm một cái bánh bao thịt heo rừng, trình diễn màn ăn uống khiến Lý Phược, Tống Minh Tiền và Bình Quỳnh thèm nhỏ dãi, la hét ầm ĩ!
“Cái thứ vàng ươm là gì thế?! Chưa thấy bao giờ!”
“Cả bánh bao thịt nữa! Nhân gì thế!”
Tống Minh Tiền và Bình Quỳnh soi mói kỹ.
Lý Phược thẳng: “Thôi nhiều, gọi video gì cho mất công! Sơ Kiến, qua nhà em ngay đây, chúng bàn trực tiếp!”
“Thêm chị nữa!” Bình Quỳnh vèo cái biến mất khỏi màn hình.
Tống Minh Tiền hất mái tóc dài trán, vẻ cool ngầu: “…… Một lũ tham ăn! Đợi với!”