Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 108: Kê biên tài sản
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:42:00
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều tối thứ Tư, gió lạnh thấu xương, từng bông tuyết lớn bắt đầu rơi xuống. Hạ Sơ Kiến tan học về nhà, tàu huyền phù nội thành như ngày. Đột nhiên, khi tàu sắp đến ngã tư thì dừng .
“Sao thế? Chuyện gì ?”
“Phía tắc đường .”
“Làm thể?! Đây là đường tàu huyền phù mà, tắc kiểu gì?!”
“Tự xem !”
Hạ Sơ Kiến vốn đang đeo tai , mấy bài khóa trọng điểm cô cô khoanh vùng. Thấy xôn xao, cô tháo một bên tai , ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy bầu trời phía , từng đàn máy bay lái bay lên, hướng về phía Tây thành Mộc Lan.
“Chúng bay thế?”
“…… Khu phía Tây ? Hình như là khu nhà giàu.”
“ , hướng đó là khu phía Tây, , là khu biệt thự xa hoa nhất thành Mộc Lan!”
Máy bay lái dày đặc, bao vây bộ khu vực đó từ .
Hạ Sơ Kiến kinh ngạc. Đây là máy bay lái chiến đấu, mà là loại thể trạm phát sóng, cũng thể gây nhiễu điện từ hỗ trợ…… Cô từng thấy vài khi nhiệm vụ ở Hiệp hội. Tuy của tiểu đội cô, nhưng cô từng các đội khác khoe khoang về loại .
Họ định gì ?
Một lát , vực phía dỡ bỏ lệnh cấm, tàu huyền phù tiếp tục vận hành.
……
Về đến nhà, Hạ Sơ Kiến vội mở màn hình ảo quang não lượng tử, xem tin tức Tinh Võng địa phương. Kết quả, một chiến dịch lớn như mà chẳng kênh truyền thông nào đưa tin.
Hạ Sơ Kiến bỏ cuộc, lướt các mạng xã hội địa phương. Lúc cô mới thấy lén lút bàn tán về hành động hôm nay. Không ngoại lệ, tất cả đều dùng từ sai chính tả hoặc từ đồng âm để ám chỉ. Dù , các chủ đề vẫn xóa nhanh.
khi xóa, Hạ Sơ Kiến vẫn kịp nắm bắt một manh mối.
Biệt thự Phàm phủ khu phía Tây thành Mộc Lan b·ị đ·ột kích
Phàm gia khôn ngoan ba hang, mỗi khu Đông Tây Bắc thành Mộc Lan đều ba tòa biệt thự
Tàu vũ trụ tư nhân —— Phàm gia rốt cuộc giàu cỡ nào?
Phàm gia thao túng Sở Khiển trách, một tay che trời
Và chủ đề cuối cùng cô kịp thấy là:
Cục Đặc An tay, Nhị thiếu gia chi trưởng Phàm gia lành ít dữ nhiều
Chủ đề nhạy cảm nhất, dùng đúng chữ “Phàn” chứ chữ đồng âm “Phàm”. Không vì thế mà nó xóa nhanh nhất . Hạ Sơ Kiến kịp thấy, định bấm xem thì chủ đề biến mất.
Xem , chủ đề chắc chắn là thật. Không Phàn gia phạm tội gì.
Hạ Sơ Kiến nghĩ chuyện liên quan đến . Bởi cô từ Tông Nhược An rằng Phàn Thành Tài đang điều tra nội bộ, tội khác đều do cấp gánh .
Không Phàn Thành Tài gây tội gì nữa …… Với thói quen việc của loại đó, Hạ Sơ Kiến tin chỉ “cường hào ác bá” với mỗi tiểu đội của cô.
Trong bữa cơm tối với cô cô, Hạ Sơ Kiến đem chuyện mồi bát quái.
Hạ Viễn Phương trầm ngâm : “Nếu Phàn Thành Tài Cục Đặc An bắt, liệu cần tòa nữa ?”
Hạ Sơ Kiến: “…… Cô cô, cái ngoài vùng kiến thức của con .”
Hạ Viễn Phương liếc cô một cái: “Mấy bài chính thể văn cô khoanh vùng, con học thuộc lòng cho cô.”
“Cô cô, học thuộc lòng thì ích gì chứ? Học vẹt thì vẫn là hiểu thôi mà.” Hạ Sơ Kiến oán thán, cảm thấy món thịt viên Tứ Hỷ heo rừng tối nay bớt ngon mấy phần.
“Đọc sách ngàn , nghĩa tự hiểu. Đừng quan tâm hiểu , cứ học thuộc lòng .” Nhắc đến chuyện học hành của Hạ Sơ Kiến, Hạ Viễn Phương lập tức bẻ lái, còn quan tâm đến chuyện Phàn Thành Tài nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-108-ke-bien-tai-san.html.]
……
Lúc , tại khu biệt thự xa hoa phía Tây thành Mộc Lan, mấy tòa biệt thự của Phàn gia đều nhân viên Cục Hành động thuộc Cục Đặc An trong bộ đồng phục ngoại cần màu xám vây kín.
Tông Nhược An dẫn đội, giám sát khuân từng thùng tài liệu từ tầng hầm biệt thự Phàn gia ngoài.
“Lợi hại thật…… Hồ sơ biến động nhân sự của Sở Khiển trách thành Mộc Lan trong gần 20 năm qua đều ở đây……” Lữ Kiên Bằng tùy tiện lật xem vài tập tài liệu.
“Chậc chậc, ranh ma phết, một bộ hồ sơ mạng, một bộ hồ sơ ngầm, hóa liệu các báo cáo lên đều là giả ……”
Lữ Kiên Bằng cầm một chiếc đĩa lưu trữ, cắm quang não lượng t.ử của , lướt nhanh một lượt chuyển cho Tông Nhược An.
Tông Nhược An cũng xem nhanh, gật đầu : “Cũng hẳn là giả, đa phần là liệu thật. những vị trí quan trọng, ngoại lệ, đều do nhà họ Phàn hoặc thông gia của họ Phàn nắm giữ.”
Phàn Thành Tài vì vụ án ở trạm kiểm soát thành Mộc Lan đó nên về quận Đại Phủ tiếp nhận “điều tra nội bộ”, mặt ở thành Mộc Lan. Những nhà họ Phàn ở đây đều chỉ là kẻ trông nhà.
Kẻ duy nhất chút tiếng tăm là Phàn Thành Tâm, từ quận Đại Phủ sang đây ăn chơi hưởng lạc. Hắn thuộc dòng thứ của Phàn gia, nhưng nhờ khéo miệng nên quan hệ với chi trưởng.
Lúc , cùng ba tên vệ sĩ co rúm trong góc phòng, dám thở mạnh, chẳng còn chút khí thế kiêu ngạo nào như lúc ở hội sở tư nhân.
Tông Nhược An chắp tay lưng, chậm rãi bước đến mặt , từ cao xuống: “Ngươi chính là Phàn Thành Tâm?”
“Vâng, thưa thủ trưởng, là Phàn Thành Tâm. Ngài xưng hô thế nào ạ?” Phàn Thành Tâm thấy quân hàm Thượng tá đồng phục của Tông Nhược An, lập tức giở giọng nịnh nọt.
Hắn hiểu ai đắc tội , ai . Nhờ sắc mặt từ nhỏ nên mới sống sung túc bên cạnh chi trưởng Phàn gia ở quận Đại Phủ.
Tông Nhược An hứng thú hàn huyên với , chỉ chằm chằm cái chân bó bột nẹp của , lạnh nhạt hỏi: “Chân ngươi thế?”
“Thủ trưởng, chuyện kể thì dài lắm! Mấy hôm hội sở tư nhân ‘Vũ’ chẳng xảy vụ phóng hỏa và đọ s.ú.n.g ? —— Thật may, chính là nạn nhân của vụ đọ s.ú.n.g đó!” Phàn Thành Tâm chỉ chân , mặt méo xệch kể lể, “Đầu gối b·ị b·ắn nát, tay s.ú.n.g tay độc thật! Mà b.ắ.n cũng chuẩn nó luôn!”
Sắc mặt Tông Nhược An dịu đôi chút.
Phàn Thành Tâm thấy Tông Nhược An dường như chút đồng cảm, lập tức đà lấn tới, kể khổ thêm để lấy lòng.
Hắn đảo mắt, vẻ mặt càng thêm sầu thảm, như sắp đến nơi: “Thủ trưởng, giấu gì ngài, vị hôn thê của c·hết trong vụ hỏa hoạn ở hội sở đó, t.h.ả.m lắm! Cháy đến mức còn mảnh xương! Thành tro bụi hết ……”
Thần sắc Tông Nhược An đổi, nhàn nhạt hỏi: “Vậy ? Tại vị hôn thê của ngươi c·hết cháy, mà ngươi c·hết?”
Phàn Thành Tâm: “……”
Câu thiện cho lắm……
Phàn Thành Tâm liếc mắt, cố gắng quan sát Tông Nhược An, nhưng khuôn mặt xinh hơn cả phụ nữ lộ bất kỳ cảm xúc nào.
Lữ Kiên Bằng thấy ánh mắt Phàn Thành Tâm đúng, vội quát: “Thủ trưởng hỏi ngươi đấy! Còn mau trả lời?”
Khóe miệng Phàn Thành Tâm giật giật, gượng: “Lúc đó cô ở trong phòng nhỏ của phòng bao, ở bên ngoài. Khi lửa cháy, định lao cứu thì b·ị b·ắn lén trúng đầu gối. Sau đó bò . Haizz, vốn định cưới cô ……”
Tông Nhược An lúc mới “ừ” một tiếng, xuống ghế sofa cạnh Phàn Thành Tâm, ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn, bâng quơ hỏi: “Vậy ngươi là nhân chứng của vụ án hội sở tư nhân? Người của Sở Khiển trách thành Mộc Lan lấy lời khai của ngươi ?”
Phàn Thành Tâm hì hì: “ b·ị t·hương mà! là nạn nhân! Lấy lời khai gì?”
Thư Sách
“Thế vị hôn thê của ngươi, tại b·ị c·hết cháy?” Tông Nhược An hỏi với giọng đều đều.