Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 107: Khoảng cách giữa tôi và hắn

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:41:59
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60KknvO1kD

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tông Nhược An chứng kiến cảnh Hạ Sơ Kiến suýt thuộc hạ của Phàn Thành Tài đ.á.n.h c·hết ở trạm kiểm soát thành Mộc Lan, vô cùng chướng mắt tên . thể thẳng như với Hoắc Ngự Sân.

Tông Nhược An bình tĩnh , điềm đạm : “Sở Khiển trách vốn là cơ quan thực thi pháp luật, quản lý trật tự địa phương. Khi họ luật mà phạm luật, sự phá hoại đối với trật tự xã hội là quá lớn.”

Hoắc Ngự Sân im lặng Tông Nhược An xong, mới nhàn nhạt đáp: “Sở Khiển trách từ bao giờ thể duy trì trật tự xã hội ? —— Nếu đám phế vật đó việc thì thợ săn tiền thưởng thể trở thành tổ chức hợp pháp?”

Tông Nhược An: “……”

Hoàn thể phản bác.

cũng sự kiên trì và tín niệm của riêng . Tông Nhược An : “Nhận xét của Hoắc Đôn đốc quả thực sâu sắc. quản nhiều như , chỉ cần những nơi thấy còn tồn tại sự bất công là .”

Hoắc Ngự Sân thản nhiên: “Ở Quy Viễn Tinh, Phàn gia bành trướng quá mức . Tuy chỉ là một gia tộc quý tộc nhỏ đáng kể, nhưng dựa quan hệ thông gia với Tổng đốc Quy Viễn Tinh, chúng kiểm soát bộ Sở Khiển trách. —— Nếu thực sự chỉnh đốn hệ thống Sở Khiển trách Quy Viễn Tinh, cần tiến hành một cuộc đại thanh trừng từ xuống .”

Giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng nội dung khiến rét mà run. Tông Nhược An chỉ thấy ba chữ “đại thanh trừng” là cảm nhận huyết quang và sát ý ngập trời. Theo bản năng, phản cảm với cách như , chỉ nghiêm túc : “ sẽ điều tra kỹ lưỡng.”

Hoắc Ngự Sân tỏ ý kiến, khẽ gật đầu: “Được, thế nào thì . Cục Đặc An nhất định sẽ ủng hộ .”

“Cảm ơn Hoắc Đôn đốc!” Tông Nhược An khẽ thở phào, chào Hoắc Ngự Sân theo kiểu quân đội, đó tiếp: “Tuy nhiên, đây mục đích chính tìm Hoắc Đôn đốc hôm nay.”

Hoắc Ngự Sân cạn lời chằm chằm một lúc, giọng trầm thấp mang theo chút âm sắc kim loại: “…… Sau báo cáo công việc thì trọng tâm .”

“Vâng, Hoắc Đôn đốc.” Tông Nhược An , tiếp tục chiếu video 3D.

“Hoắc Đôn đốc xem , chính là đoạn video . Ban đầu định giúp Hạ Sơ Kiến trích xuất nó bằng chứng để khiếu nại Vương Nghi Tiếu với nhà trường. Theo quy định của Cục, chúng sẽ tải xuống cả đoạn video mười phút thời điểm chỉ định.”

“Kết quả thấy cái ……”

Hắn tua ngược mười phút thời điểm Hạ Sơ Kiến xuất hiện. Trên màn hình, Vương Nghi Tiếu bước văn phòng, tìm thấy một lọ t.h.u.ố.c ở chỗ kín đáo, đổ hai viên. Tiếp theo, bà dùng móng tay cạo một ít bột t.h.u.ố.c cho cá vàng ăn. Một con cá vàng mọc sừng nhỏ, nhưng nhanh đó lật bụng trắng dã và c·hết cùng những con cá khác.

Giọng Tông Nhược An kích động: “Thấy cảnh , lập tức bảo Lữ Kiên Bằng đến bệnh viện nhận xác Vương Nghi Tiếu về khám nghiệm t·ử t·hi.”

Hoắc Ngự Sân gật đầu: “…… Trọng điểm kiểm tra móng tay bà ?”

! Lúc đó bà dùng móng tay cạo bột t.h.u.ố.c nên chắc chắn còn lưu dấu vết.”

“May mà chúng đến kịp, chậm một bước là nhà bà đưa hỏa táng .”

“Qua khám nghiệm, chúng phát hiện bất kỳ d.ư.ợ.c hiệu dị thường nào trong cơ thể bà . Bằng chứng duy nhất chỉ còn chút bột t.h.u.ố.c vương trong kẽ móng tay.”

“Sau khi phân tích và tinh luyện, các kỹ thuật viên tìm thấy thành phần thể gây đột biến gen dị thường!” Tông Nhược An hào hứng .

Hoắc Ngự Sân cũng khỏi thẳng dậy, nghiêm túc hỏi: “Cậu chắc chắn đó là d.ư.ợ.c phẩm tổng hợp hóa học chứ thành phần tự nhiên?”

Tông Nhược An gật đầu chắc nịch: “ yêu cầu cấp ở tổng bộ kiểm nghiệm ba , khẳng định là d.ư.ợ.c phẩm tổng hợp hóa học.”

Tuy nhiên, Tông Nhược An dừng một chút thêm: “ cũng khả năng lớn loại d.ư.ợ.c phẩm tổng hợp dựa một thành phần tự nhiên nào đó. qua tinh luyện, gia công và bổ sung tá d.ư.ợ.c hóa học để sản xuất quy mô lớn thì nó chính là t.h.u.ố.c hóa học.”

Hoắc Ngự Sân ngước trần phòng họp, trầm ngâm một lát : “Nhìn hình dạng hai viên t.h.u.ố.c đó, công nghệ sản xuất thiện.”

Tông Nhược An tán đồng: “ , điều chứng tỏ chỉ kẻ đang lén lút nghiên cứu về tiến hóa gen, mà còn việc trong thời gian dài.”

Hắn bổ sung: “ thậm chí cảm thấy nếu truy tìm nguồn gốc, chúng sẽ tìm cả một chuỗi cung ứng!”

Tông Nhược An kích động: “Luật pháp Đế quốc vốn nghiêm cấm nghiên cứu gen, còn việc lén lút phát triển t.h.u.ố.c hóa học gây biến đổi gen thì là trọng tội!”

Hoắc Ngự Sân gật đầu, cuối cùng cũng khen Tông Nhược An một câu: “Làm lắm, hổ danh là Cục trưởng Cục Thông tin, nhạy bén với tin tức. —— Vụ án giao cho phụ trách.”

Tông Nhược An sững sờ, từ chối: “ chỉ phụ trách mảng dữ liệu, nếu điều tra vụ án thì ít nhất cần của Cục Hành động mặt.”

“Thượng tá Tông, năng lực việc của , điều cần bàn cãi. Lần nếu thể điều tra manh mối, lôi cả chuỗi cung ứng phía , vị trí Phó Đôn đốc Cục Đặc An chắc chắn sẽ thuộc về .” Hoắc Ngự Sân chậm rãi , tỏ vẻ cực kỳ tin tưởng Tông Nhược An.

Tông Nhược An từng Hoắc Ngự Sân coi trọng như , tâm trạng vô cùng phức tạp. Hắn : “Đã Hoắc Đôn đốc tin tưởng trao cơ hội , chắc chắn sẽ nỗ lực hết ! vị trí Phó Đôn đốc thì thôi, mới Cục ba năm, tư lịch còn quá mỏng.”

“…… Cục chúng là nơi ít quan trọng tư lịch nhất.” Hoắc Ngự Sân dậy, chắp tay lưng thản nhiên : “Những kẻ thích chuyện tư lịch sống nổi quá một ngày địa bàn của .”

Tông Nhược An: “……”

Nói gì trời? Cũng quá đáng sợ ……

Sắc mặt Hoắc Ngự Sân lạnh băng: “Bởi vì sẽ ưu tiên phái bọn họ nhiệm vụ dã ngoại. Kẻ bản lĩnh, hoặc là c·hết trong tay địch nhân, hoặc là phản bội và c·hết trong tay .”

Tông Nhược An: “……”

Hắn gì, chỉ lặng lẽ chào Hoắc Ngự Sân theo kiểu quân đội.

Hoắc Ngự Sân khoanh tay, chút biểu cảm: “Vụ án hội sở tư nhân và vụ án Vương Nghi Tiếu xảy nối tiếp , khi rảnh rỗi hãy tra xem mối liên hệ nào , nhưng đừng đầu tư quá nhiều công sức.”

“Tuy nhiên, vụ án Vương Nghi Tiếu liên quan đến việc nghiên cứu phát triển t.h.u.ố.c gen là một manh mối quan trọng, cần đặc biệt chú ý.”

Chỉ vài câu ngắn gọn, Hoắc Ngự Sân chỉ rõ phương hướng cho Tông Nhược An. Tông Nhược An vội vàng chào nữa: “Rõ, thưa thủ trưởng.”

“Còn nữa, chuyện con tàu vũ trụ tư nhân bảo điều tra, manh mối gì ?”

“Đang điều tra, chắc sẽ sớm kết quả thôi ạ.”

Hoắc Ngự Sân gật đầu: “Vậy mắt cứ xử lý nghiêm Sở Khiển trách và Phàn gia .” Nói xong về phía cửa phòng họp.

vài bước, , ngoảnh đầu hỏi: “…… Những bức ảnh qua chỉnh sửa mà Vương Nghi Tiếu đưa là do bà tự chụp khác gửi cho?”

Tông Nhược An hỏi bất ngờ, suy nghĩ một lúc mới đáp: “Hiện tại vẫn rõ, bộ phận kỹ thuật kiểm tra, chip lưu trữ quang não lượng t.ử của Vương Nghi Tiếu hỏng nặng, dữ liệu bên trong mất sạch và thể khôi phục.”

“Ồ? Hỏng đến mức đó ? Ngay cả Cục Thông tin và Cục Tình báo của Cục Đặc An liên thủ cũng khôi phục ?” Hoắc Ngự Sân xoay , Tông Nhược An hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-107-khoang-cach-giua-toi-va-han.html.]

Tông Nhược An học chuyên ngành thông tin ở đại học nên khá am hiểu về lĩnh vực , đáp: “Nếu chỉ là ghi đè dữ liệu thì chúng khôi phục thành vấn đề. chip lưu trữ của Vương Nghi Tiếu rõ ràng hỏng hóc vật lý, hơn nữa là hỏng đến mức thể sửa chữa. Vì dữ liệu cũng thể phục hồi.”

Hoắc Ngự Sân lập tức : “Đã kiểm tra tài khoản đám mây của Vương Nghi Tiếu ? Xem bà thói quen lưu đám mây .”

Mắt Tông Nhược An sáng lên: “Ý kiến ! sẽ cho kiểm tra ngay.”

Nói xong sực nhớ : “ , cũng thể hỏi Hạ Sơ Kiến xem cô nguồn gốc những bức ảnh , vì lúc đó cô là đương sự, Vương Nghi Tiếu dùng ảnh uy h·iếp trực tiếp.”

Hoắc Ngự Sân như nhắc nhở, trầm ngâm hỏi: “Cậu bắt Hạ Sơ Kiến ký văn bản liên quan đến vụ án nào?”

Tông Nhược An ngờ Hoắc Ngự Sân hỏi cả chuyện , đành khai thật: “Là chuyện ở trạm kiểm soát thành Mộc Lan. Khi tiểu đội Thợ săn Ám Dạ của họ trở về từ Rừng rậm Dị thú, phi hành khí tác chiến của họ Phàn Thành Tài nhắm trúng, nên …… tìm cớ vu khống họ câu kết với Á nhân b·ạo đ·ộng, định dùng hình bức cung.”

“Lúc đó tình cờ mặt ở đó. Nếu xuống can thiệp thì Hạ Sơ Kiến bọn họ…… g·iết c·hết .” Tông Nhược An khá hàm súc.

Hoắc Ngự Sân phản ứng gì đặc biệt, hỏi: “Phàn Thành Tài dùng của Sở Khiển trách để tay với tiểu đội đó?”

Tông Nhược An lắc đầu gật đầu: “Phàn Thành Tài dùng thuộc hạ ở Sở Khiển trách tay, nhưng vẫn chừng mực. Trong tiểu đội Thợ săn Ám Dạ chỉ Hạ Sơ Kiến là thường, tinh thần lực, nên chúng chỉ nhắm . Bốn đều là tiến hóa giả nên b·ị t·hương tích gì đáng kể. Vì , cô b·ị đ·ánh thê t.h.ả.m nhất……”

Hoắc Ngự Sân dường như đột nhiên hứng thú: “…… Có video giám sát ?”

Tông Nhược An đành mở đoạn video giám sát khôi phục cho Hoắc Ngự Sân xem, giải thích: “Đây là bản khôi phục, vì lúc đó Phàn Thành Tài ngắt camera.”

Hoắc Ngự Sân chăm chú lên màn hình ảo, theo dõi bộ quá trình Hạ Sơ Kiến b·ị đ·ánh đập, thức tỉnh và phản kháng.

“…… Phàn Thành Tài dùng Á nhân tấn công thường?” Hoắc Ngự Sân liếc Tông Nhược An, “Việc cũng tính là tội của Phàn Thành Tài ?”

Tông Nhược An khổ: “Theo luật pháp Đế quốc, Á nhân tấn công con đúng là t.ử tội. Vấn đề là Hạ Sơ Kiến đ.á.n.h c·hết mấy tên Á nhân đó . Phàn gia dù cũng là quý tộc, nhà còn mời luật sư nổi tiếng từ Quyền gia về để khiếu nại trong quá trình thẩm tra nội bộ. Sở Tư pháp thành Mộc Lan càng thể mặt một dân thường kiện quý tộc.”

Hoắc Ngự Sân gì nữa, rời .

Chờ khuất, Tông Nhược An mới mệt mỏi xuống, chống tay lên trán, vội rời khỏi phòng họp cấp một.

Thảo nào ngay cả trong nội bộ Cục Đặc An cũng chẳng mấy ai chuyện với Hoắc Ngự Sân, áp lực thực sự quá lớn……

Thư ký của Tông Nhược An là Lữ Kiên Bằng bước .

“Thượng tá Tông, ngài thế?”

Tông Nhược An lẩm bẩm: “Cho cốc nước.”

Lữ Kiên Bằng vội lấy chai nước từ tủ lạnh trong phòng họp đưa cho . Tông Nhược An mở nắp, uống một hết nửa chai, lau miệng : “…… A Bằng, thực sự sai ……”

“Sao ạ?” Lữ Kiên Bằng ngơ ngác.

Tông Nhược An hạ giọng: “ vẫn luôn cho rằng thua kém Hoắc Đôn đốc. học đại học hơn , gia thế hơn , bằng tuổi , năm nay đều hai mươi tám, dựa mà quân hàm của cao hơn hai bậc? —— Mãi đến hôm nay mới hiểu tại .”

Lữ Kiên Bằng hoảng hốt quanh, xác định đang ở trong phòng họp cấp một kín mít, tuyệt đối ai mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh chỉnh cổ áo cài kín mít, nhỏ giọng : “Tông thiếu, ngài là con nhà thế gia chính hiệu, là con trưởng của Trưởng công chúa, cả tập đoàn Tông Thị sẽ do ngài kế thừa, tội gì ngài cứ chôn chân ở cái chỗ ?”

Tông Nhược An im lặng hồi lâu đáp: “Tông Thị họ cả chi trưởng kế thừa, sẽ tranh giành với …… chỉ chứng minh bản , cần Tông gia, vẫn thể gây dựng sự nghiệp riêng.”

Lữ Kiên Bằng: “……”

“Tông thiếu, hà tất khổ thế? Thực ngài đến cũng thoát khỏi cái mác Tông gia .”

Tông Nhược An bỗng bật : “ , mới nghĩ thông suốt . việc gì so đo với Hoắc Đô đốc? Hơn nữa thực sự năng lực hơn . Dù gia thế bình thường nhưng 17 tuổi tòng quân, trong vòng mười năm leo lên chức Nguyên soái, nắm quyền kiểm soát Cục Đặc An - nơi chỉ chịu trách nhiệm Hoàng đế bệ hạ. —— Điểm cố thế nào cũng so .”

Giọng Lữ Kiên Bằng càng nhỏ hơn: “…… Tông thiếu, ngài đừng tự ti…… Tại Hoắc Đô đốc thể trùm Cục Đặc An? là năng lực mạnh, nhưng mạnh hơn cũng mà? Ví dụ như Đại thiếu gia Quyền gia? tại nắm quyền Cục Đặc An? Chẳng xuất bình dân mới khiến Hoàng đế bệ hạ yên tâm ……”

Ý là, với xuất từ tứ đại gia tộc quý tộc như Tông Nhược An, Hoàng đế điên mới giao Cục Đặc An tay .

Tông Nhược An ngạc nhiên Lữ Kiên Bằng: “Cậu cũng thông minh phết đấy nhỉ, đừng giấu nghề nữa…… Chủ t.ử loại ghen ghét nhân tài .”

Lữ Kiên Bằng hì hì: “ Tông thiếu như . Nói thật lòng, nếu ngài là loại đó thì chẳng theo ngài đến tận bây giờ.”

Tông Nhược An đ.ấ.m nhẹ vai một cái, : “Hoắc Đô đốc đồng ý . Đằng vụ án Vương Nghi Tiếu liên quan đến một vụ án nghiên cứu phát triển t.h.u.ố.c gen nghiêm trọng, Hoắc Đô đốc ủy quyền cho quyền phụ trách.”

“Thật ?!” Mắt Lữ Kiên Bằng sáng lên, “Vậy còn bên Sở Khiển trách và Phàn gia?”

“Bên đó cũng quản, nhưng kết án nhanh một chút. Còn nữa, điều tra xem rốt cuộc mối liên hệ gì giữa vụ phóng hỏa hội sở tư nhân và vụ án Vương Nghi Tiếu. Phải cuối năm nay.”

Tông Nhược An dậy trong phòng họp, suy nghĩ : “Năm nay còn nhiều thời gian, cứ chuẩn , sang năm sẽ bắt tay vụ án nghiên cứu t.h.u.ố.c gen. Đến lúc đó, sẽ điều phối cả Cục Thông tin, Cục Tình báo và Cục Hành động.”

Lữ Kiên Bằng , theo thông lệ của Cục Đặc An, một khi phụ trách chuyên án thì sẽ quyền điều phối cả ba cục: Thông tin, Tình báo và Hành động.

“Tốt quá!” Lữ Kiên Bằng cũng phấn khích dậy, “Vậy thì giải quyết xong vụ Sở Khiển trách và Phàn gia !”

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

 

Loading...