Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 104: Bí mật của hệ thống giám sát
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:41:56
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm trạng Tông Nhược An bỗng trở nên . Hắn đưa chiếc túi giữ tươi tay cho Hạ Sơ Kiến xem, mỉm : “Chính là cái . mà, cô bé Hạ , thứ cho thể tiết lộ nguồn tin, đây là quy định của Cục.”
Hạ Sơ Kiến cũng chỉ thuận miệng hỏi, ý định khó Tông Nhược An. Sự chú ý của cô lúc đều tập trung “vật thể mang gen dị thường” mà đang cho cô xem.
Đó là một con cá nhỏ, một con cá Tông Nhược An vớt lên và cho túi giữ tươi. Con cá nhỏ lật bụng trắng dã, bất động. Nhìn bề ngoài, nó chỉ là một con cá vàng cảnh bình thường.
ngay đầu con cá nhỏ đó mọc hai cái sừng! Bằng mắt thường cũng thể thấy hai cái sừng mới mọc, hồng hồng non nớt, cảm giác như chỉ cần dùng tay bóp nhẹ một cái là thể để vết hằn móng tay.
Hạ Sơ Kiến trợn tròn mắt: “Chỉ thế thôi ạ? Đây là vật thể mang gen dị thường ?”
“ , cá vàng bình thường sẽ mọc sừng.” Tông Nhược An bình thản , “Cá vàng mọc sừng chắc chắn là do gen dị thường.”
“…… Được , cứ cho là vật thể mang gen dị thường , nhưng chẳng lẽ chuyện cũng thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Đặc An các ngài ?” Hạ Sơ Kiến trầm ngâm con cá vàng mọc sừng.
Tông Nhược An , giải thích thêm. Bởi vì nhiều hơn nữa sẽ vi phạm quy định bảo mật.
Lữ Kiên Bằng lúc lập tức xen ngang: “Cô bé Hạ, cô đến đây gì?”
Hạ Sơ Kiến hồn, Hạ Viễn Phương và Thẩm Quân Dịch phía .
Hạ Viễn Phương bước lên, nhã nhặn : “Thượng tá Tông, chúng gặp .”
Tông Nhược An gật đầu, lịch sự nhưng giữ cách: “Chào bà Hạ.”
Hạ Viễn Phương sang Lữ Kiên Bằng: “Còn vị là……?”
Lần Tông Nhược An đến nhà Hạ Sơ Kiến, Lữ Kiên Bằng cùng nên Hạ Viễn Phương gặp bao giờ.
Lữ Kiên Bằng thấy Tông Nhược An khách sáo như nên cũng đặc biệt lễ phép đáp: “ là thư ký của Thượng tá Tông, họ Lữ.”
“Chào thư ký Lữ. cùng Sơ Kiến đến đây để xem rốt cuộc chuyện gì xảy , và cũng đòi nhà trường một lời giải thích.” Hạ Viễn Phương suy tính nhanh chóng quyết định thẳng vấn đề.
“ nghĩ chắc các vị cũng , hôm nay Vương Nghi Tiếu đột ngột phát bệnh và ngất xỉu khi đang trách phạt cháu gái .”
“ đến trường để hỏi cho lẽ, tại Vương Nghi Tiếu với tư cách là giáo viên chủ nhiệm dùng nhục hình với cháu gái ?”
“Tuy bà đ·ã ch·ết, nhưng vẫn cần nguyên nhân. chuyện tương tự xảy với cháu một nữa.”
Vừa , Hạ Viễn Phương tháo khẩu trang của Hạ Sơ Kiến xuống.
Mọi trong văn phòng đều thấy một bên mặt sưng vù biến dạng của Hạ Sơ Kiến.
Thực đây đầu tiên Tông Nhược An và Lữ Kiên Bằng thấy Hạ Sơ Kiến b·ị đ·ánh. Lần ở trạm kiểm soát thành Mộc Lan, vết thương của cô còn nghiêm trọng hơn thế nhiều. , hình ảnh đập mắt còn gây sốc hơn. Nửa khuôn mặt cô sưng đến nỗi mắt cũng biến dạng.
Tông Nhược An nhíu mày: “Bị thương nặng thế bôi thuốc?”
Nói , sang lệnh cho Lữ Kiên Bằng: “Đi lấy t.h.u.ố.c trị thương của chúng đến đây.”
Hạ Sơ Kiến vội ngăn : “Đừng! Vết thương là bằng chứng đấy! Nếu chữa khỏi ngay thì lấy gì để đòi công đạo với nhà trường?”
Tông Nhược An giận: “Không vết thương thì đòi công đạo ? Lý lẽ kiểu gì ?”
Hắn lạnh lùng bảo Lữ Kiên Bằng: “Tiểu Lữ, lên chiến cơ lấy một lọ t.h.u.ố.c xịt trị ngoại thương xuống đây.” Hắn còn cố ý liếc Lữ Kiên Bằng một cái đầy ẩn ý.
Lữ Kiên Bằng hiểu ngay: “ ngay đây.” Anh hiểu ý Tông Nhược An là lấy loại t.h.u.ố.c xịt nhất.
Thuốc xịt ngoại thương của Cục Đặc An loại nào cũng hơn hàng bán ngoài thị trường, nhưng trong nội bộ cũng phân chia cao thấp.
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-104-bi-mat-cua-he-thong-giam-sat.html.]
Khóe miệng Hạ Sơ Kiến giật, đau đến mức cô xuýt xoa một tiếng.
“Sao thế?” Tông Nhược An lo lắng hỏi, vô thức đưa tay định chạm mặt cô.
Hạ Viễn Phương bất động thanh sắc bước lên một bước, chắn giữa Tông Nhược An và Hạ Sơ Kiến.
Hạ Sơ Kiến để ý đến những chi tiết nhỏ , chỉ gượng : “Thượng tá Tông, ngài hiểu , vết thương của nhà trường lập hồ sơ ghi nhận. đến Phòng Giáo vụ báo cáo .”
“…… Ở đây camera, nếu Vương Nghi Tiếu đ.á.n.h cô ở đây thì ghi .” Tông Nhược An liếc vị trí lắp camera.
Hạ Sơ Kiến thở dài: “Thượng tá Tông, Vương Nghi Tiếu đ.á.n.h thì bà bật camera chứ?”
Lúc Tông Nhược An , : “Cô nghĩ cái camera bà tắt là tắt ?”
“Ý ngài là gì?” Tim Hạ Sơ Kiến thắt . Cũng may mặt cô sưng húp, mắt híp tịt nên ai nhận sự đổi sắc mặt của cô.
Tông Nhược An bình thản : “Công tắc thực sự của hệ thống giám sát tại tất cả các trường học ở Đế quốc Bắc Thần ở trường, mà ở Cục Đặc An chúng .”
“Hả? Ý ngài là dù Vương Nghi Tiếu tắt camera, nhưng thực chất nó vẫn hề tắt?”
Tông Nhược An gật đầu: “Chỉ cần cần thiết, thể trích xuất hình ảnh lúc đó từ Cục Đặc An.”
Hạ Sơ Kiến thầm tính toán trong lòng, thăm dò hỏi thêm: “Vậy nếu đập nát camera thì ? Hỏng hóc vật lý thì các ngài thế nào?”
Tông Nhược An : “Thế thì chịu . chúng thể thấy ai là kẻ đập camera.”
“Ồ……” Hạ Sơ Kiến trầm ngâm, “Vậy camera giám sát quốc đều trong tay các ngài ?”
Tông Nhược An cô, lắc đầu: “Đương nhiên là thể. Theo luật pháp, chỉ hệ thống giám sát ở trường học và một bộ phận trọng yếu mới do chúng thực sự kiểm soát.”
Hạ Sơ Kiến thở phào nhẹ nhõm, nhưng lo lắng. Camera ở hội sở tư nhân chắc Cục Đặc An kiểm soát nhỉ? Dù cô đặc tính của bộ cơ giáp Thiếu Tư Mệnh là dù thì hình ảnh cũng chỉ là một màn nhiễu sóng, nhưng chuyện của Chúc Oanh Oanh đó sắp bại lộ . Hạ Sơ Kiến Chúc Oanh Oanh gặp rắc rối.
Trong lúc chuyện, Thẩm Quân Dịch dùng camera quang não lượng t.ử chụp vài tấm ảnh vết thương mặt Hạ Sơ Kiến.
Hắn giải thích với Tông Nhược An: “Chào Thượng tá Tông, là bác sĩ, họ Thẩm. Nếu nhà trường cần giấy chứng nhận giám định thương tích y khoa, thể ký xác nhận.”
Tông Nhược An , ánh mắt co . Người đàn ông trông quen quen. biểu lộ mặt, chỉ khẽ gật đầu: “Cảm ơn bác sĩ Thẩm, giám định thương tích chính thức vẫn cần thiết.”
Một lát , Lữ Kiên Bằng . Anh đưa cho Hạ Sơ Kiến một chai xịt nhỏ màu đen, : “Xịt lên mặt một chút, xịt đều , ba phút là thấy hiệu quả.”
“Nhanh thế ạ?” Hạ Sơ Kiến vô cùng ngạc nhiên.
Thuốc xịt ngoại thương của Hiệp hội Thợ săn Ám Dạ , nhưng với mức độ tổn thương cũng mất nửa giờ mới khỏi .