Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 74: Diễn Đàn Trường Học
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:51:40
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bóng dáng Vệ Miên chợt thoáng qua trong tâm trí Phùng Tĩnh.
Cô Vệ Miên luôn mang theo một lá bùa gấp thành hình tam giác, bởi đây khi cô tò mò hỏi, Vệ Miên còn lấy một lá khác tặng cho cô.
Cô lá bùa đó công dụng khác với cái Phùng Tĩnh đang đeo, cái là để cầu bình an.
Còn lá bùa mà Vệ Miên mang theo, là để tránh trượt môn?
Chỉ dựa hai chi tiết thôi, Phùng Tĩnh gần như thể chắc chắn nhắc đến trong bài đăng chính là Vệ Miên.
Bài đăng tuy chỉ đích danh, nhưng những đặc điểm đủ rõ để quen dễ dàng nhận , mang tính ám chỉ cao.
Mỗi câu chữ đều toát lên vẻ lo lắng, nhưng ý tứ bên trong, chỉ cần quá ngốc là thể hiểu ngay.
Khi đó, Phùng Tĩnh định bình luận mắng c.h.ử.i chủ bài đăng, nhưng khi gõ xong, cô xóa .
Đã tự nhận là “cùng phòng” thì thôi, cô cứ xem kẻ đó là loại quỷ quái nào cũng .
Có một “quả b.o.m hẹn giờ” như thế tồn tại, từ nay về gì Phùng Tĩnh cũng thận trọng hơn.
Dưới bài đăng đương nhiên bình luận. Phùng Tĩnh thấy mấy kẻ ngốc hùa theo, rõ là thật sự hiểu ý của chủ bài , chỉ cố tình phun lời bẩn thỉu.
Có kẻ chính vì những như mà xã hội mới sinh định kiến với sinh viên đại học, cho rằng nữ sinh chỉ là những cô gái ham tiền, sẵn sàng đem đổi lấy vật chất.
Lại lên giọng đạo đức, bảo nữ sinh tự trọng, đừng vì tiền mà chuyện mất mặt, còn xứng với cha và sự dạy dỗ của thầy cô bao năm qua ?
Ban đầu, phần lớn bình luận đều chỉ trích cô gái trong bài.
Sau đó mới lác đác vài khuyên chủ bài nên bình tĩnh, đừng quá lo nghĩ, bởi bạn cùng phòng như thế cũng chẳng đáng bận tâm...
Thế nhưng tất cả sinh viên trong trường đều ngây ngốc. Vẫn nhanh chóng nhận mục đích thật sự của Thiên Sơn Tuyết Liên.
Có một chị khóa từng chụp lén lúc lên xe của chú , đăng lên diễn đàn ám chỉ mỉa mai. Vừa thấy chuyện , chị liền nổi giận, trực tiếp để bình luận phản bác.
Có bình luận châm chọc, hỏi chủ bài đăng “tinh chua chát” nhập : hễ thấy cô gái nào tiền thì gán cho cái mác bao nuôi, thấy ai bước lên xe đàn ông liền quan hệ bất chính.
Phùng Tĩnh xong, nhịn liền nhấn thích.
Một bình luận khác còn gay gắt hơn: chủ bài đăng tâm địa bẩn thỉu nên ánh mắt cũng bẩn thỉu, trong lòng là phân thì cũng chỉ thấy phân.
Quá sắc sảo! Phùng Tĩnh nhịn nhấn thích thêm nữa.
Diễn đàn nội bộ của Đại học Thanh Bình cho phép chủ bài đăng xóa bình luận, vì thế hai lời phản bác cứ thế chình ình ở đó.
Lượt thích càng nhiều, chúng càng đẩy lên đầu trang.
Một vốn thấy ngôn từ trong bài phần mập mờ, khi hai bình luận liền lập tức hiểu rõ ý đồ thật sự của chủ bài đăng.
Về , càng lúc càng nhiều nhận . Họ còn quan tâm đến việc tìm xem cô gái trong bài là ai nữa, mà đồng loạt sang công kích chính chủ bài đăng.
Người thì mỉa cô là bạch liên hoa, kẻ thì châm biếm là xanh, chỉ mượn danh nghĩa quan tâm để âm thầm bôi nhọ khác.
Có còn châm chọc rằng cô đúng là như cái ảnh đại diện, một đóa sen trắng “bạch liên hoa”.
Ban đầu, Thiên Sơn Tuyết Liên thấy mắng “tinh chua chát” thì còn cố phản bác vài câu, kiểu như: “ chỉ lo lắng cho bạn thôi, gì mà chua chát chứ...”
về , c.h.ử.i mắng càng lúc càng nhiều, cô rốt cuộc dám lên tiếng nữa.
Phùng Tĩnh sống chung với hai bạn cùng phòng hơn nửa năm, dám là hiểu rõ tường tận, nhưng cũng nắm phần nào tính cách của họ.
Hồ Diễm Diễm vốn hoạt bát, tính tình phóng khoáng, thích gây thù chuốc oán. Cô là kiểu “dễ sống” trong ký túc xá: thể chuyện với bất kỳ ai, hợp thì , hợp thì giữ cách, ngay cả khi khác phật lòng mà đến mức quá đáng thì cô cũng dễ dàng bỏ qua.
Vì thế, Phùng Tĩnh khó mà tin kẻ đăng bài bôi nhọ Vệ Miên là Hồ Diễm Diễm.
Người còn trong phòng là Trần Viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-74-dien-dan-truong-hoc.html.]
Từ nhiều chi tiết trong sinh hoạt hằng ngày, thể thấy điều kiện gia đình của Trần Viện chỉ ở mức bình thường. Thậm chí, nhiều thứ mới mẻ cô chỉ tiếp xúc khi bước chân đại học.
Vì , trong phòng đều ngầm cố gắng giúp đỡ cô trong cuộc sống thường nhật, những đồ dùng chung trong ký túc xá cũng đều cố gắng san sẻ phần nhiều.
Trần Viện cũng ơn , thỉnh thoảng còn chủ động đun nước nóng, nên bầu khí trong phòng ký túc xá lúc nào cũng hòa thuận.
Phùng Tĩnh phân tích một vòng nhưng vẫn tìm manh mối. Cô đoán lẽ kẻ đăng bài vốn chẳng cùng phòng thật, mà chỉ giả danh để tăng tính thuyết phục, thể đơn giản chỉ vì ghen tị với Vệ Miên.
Cho đến một hôm, đồng hương của Trần Viện xảy xô xát trong ký túc xá. Vừa tin, Trần Viện liền hớt hải chạy ngoài, đến cả điện thoại cũng chẳng kịp mang theo.
lúc , Phùng Tĩnh bước đến cửa để xem lịch học. Khi lướt qua bàn của Trần Viện, ánh mắt cô vô tình chạm một giao diện vô cùng quen thuộc.
Phải rằng, diễn đàn trường, giao diện hiển thị cho chính chủ và cho ngoài là khác .
Khoảnh khắc , đôi mắt Phùng Tĩnh trợn to, tim như hẫng một nhịp. ngay giây , màn hình tối sầm .
Cô vội vàng đưa tay chạm , song quá muộn—điện thoại tự động khóa khi hết giờ chờ.
Tim gan cô nhói buốt như mèo cào, trong đầu chợt hiện lên tất cả những biểu hiện bất thường của Trần Viện suốt thời gian gần đây.
Cô vô cùng , Thiên Sơn Tuyết Liên rốt cuộc là Trần Viện .
Nếu đúng là cô , thì tại Vệ Miên lưng như thế?
Mặc dù bằng chứng xác thực, nhưng trong lòng Phùng Tĩnh gần như chắc chắn: Thiên Sơn Tuyết Liên chính là Trần Viện.
Nghĩ đây, khi cô nổi giận mắng c.h.ử.i kẻ đăng bài ngay trong ký túc xá, Trần Viện còn hùa theo… Không ngờ kẻ đó chính là cô !
Từ hôm trở , ánh mắt Phùng Tĩnh Trần Viện khác. Loại thật đáng sợ—bề ngoài thì tỏ chị em thiết, tử tế đủ điều, nhưng lưng âm thầm dẫn dắt dư luận, đẩy bạn cùng phòng vòng bạo lực mạng!
Chưa bước chân xã hội, cô dạy cho một bài học nhớ đời.
Phùng Tĩnh lập tức vạch trần, mà quyết định kể hết chuyện cho Vệ Miên, để cô tự quyết định cách xử lý.
Suốt mấy ngày nhẫn nhịn, hôm nay cô tuôn một tràng im lặng chờ phản ứng của Vệ Miên.
Không ngờ Vệ Miên chỉ khẽ gật đầu, dáng vẻ như đang suy nghĩ, tức giận như Phùng Tĩnh tưởng tượng.
Cô còn là trong cuộc mà tức nổ tung, mà Vệ Miên thể bình tĩnh đến thế?
Phùng Tĩnh nhịn , bật thốt lên:
“Cậu Thiên Sơn Tuyết Liên là Trần Viện ? Hay là chúng hỏi thẳng cô luôn !”
Vệ Miên khẽ lắc đầu, cảm thấy cần thiết rùm beng đến thế.
Cô lấy điện thoại , mở diễn đàn trường, gõ tìm “Thiên Sơn Tuyết Liên”. Rất nhanh, một tài khoản cá nhân với ảnh đại diện là đóa sen trắng hiện lên.
Vệ Miên nhấp trang chủ, cúi đầu xem xét một lượt.
“Là cô .”
Về nguyên nhân đối phương , Vệ Miên cũng đoán . Chỉ điều, lý do quá mức cẩu huyết—chẳng qua là vì đây Lưu Tuấn Thần từng ngấm ngầm ý với cô, còn cố công tiếp cận ít , khiến Trần Viện trong lòng khó chịu.
Vệ Miên lướt qua những bình luận bên , khóe môi nhếch, khẽ :
“Không cần bận tâm nữa.”
Theo đà , chẳng bao lâu nữa phận thật của Trần Viện sẽ vạch trần. Và Vệ Miên cũng thể đoán kết cục: cuối cùng chỉ e rằng kẻ sẽ “trộm gà , còn mất nắm gạo”.
Cuối tuần, ở trong ký túc xá mãi cũng chán, Vệ Miên liền nảy ý định đến Phố Phong Thủy một chuyến, xem thử tìm mảnh ngọc cổ nào để chế tác vài lá bùa hộ bằng ngọc .
Cô bước khỏi khu dân cư thì gọi từ phía :
“Đại sư! Đại sư!”