Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 402: Đó Là Cha Anh
Cập nhật lúc: 2025-10-30 11:22:37
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi chứng minh phận của , La Bang Quốc mới lên tiếng.
“ vội, nhiều chuyện trong nhà còn sắp xếp thỏa, may mà Đại sư giúp đỡ, bây giờ sắp xếp cũng muộn.”
“Căn nhà của chúng ở Thiên Cảnh Viên cho thuê, tiền thuê hàng tháng đều dùng để trả nợ căn nhà mới của con trai, chi bằng căn nhà cứ giao thẳng cho nó luôn . Dù trong nhà chỉ còn một bà, căn nhà ở Cẩm Tú Gia Viên cũng rộng một trăm năm mươi mét vuông, đủ cho bà ở .”
“Ngoài là tiền tiết kiệm của gia đình chúng , trừ cổ phiếu và quỹ, chỉ tính vàng và tiền mặt gửi ngân hàng, tổng cộng hơn bảy triệu tệ một chút, cụ thể hơn bao nhiêu cũng nhớ rõ, cứ lấy tròn bảy triệu tệ .”
“Bảy triệu tệ hai cách phân chia, bà xem bà chọn cách nào.”
Khuôn mặt trắng bệch, vô cảm của hình nộm giấy sang Nhạc Hồng Phương, khiến bà run b.ắ.n cả .
“Cách phân chia thứ nhất, là bà và con trai mỗi một nửa, nhưng bà thủ tiết cho năm năm. Sau năm năm, bà tái giá lấy ai tùy ý, duyên vợ chồng chúng xem như hết. Sau lễ tết cũng cần bà thắp hương cúng giỗ cho , khi c.h.ế.t cũng đừng chôn cất cùng .”
“Còn về tiền và nhà chia cho bà, bà tùy ý chi phối thế nào cũng , dù bà cho khác cũng quản, nhưng phần thuộc về con trai , ai động !”
La Bang Quốc đến đoạn cho vợ tái giá, giọng điệu vẫn bình thản.
khi đến câu “phần thuộc về con trai , ai động ”, sự áp lực trong giọng khiến ai cũng thể cảm nhận .
Đó là thứ một cha để cho con trai , ai phép chạm .
Không ai phép động !
La Hạo đến đây, cơ thể mỏng manh của hình nộm giấy, chỉ cảm thấy một nỗi chua xót dâng lên tận sống mũi.
Đó là cha , cha luôn lo lắng cho bề.
“Vậy còn cách thứ hai?”
Nhạc Hồng Phương c.ắ.n môi, vẫn cố gắng hỏi câu .
Đôi mắt bà dừng hình nộm giấy đặt bàn, giọng khẽ run, “Nếu tái giá trong vòng năm năm thì ?”
La Bang Quốc bà chằm chằm, rõ ràng ngũ quan, nhưng Nhạc Hồng Phương vẫn cảm nhận ánh mắt đầy áp lực từ chồng.
“Nếu bà tái giá trong vòng năm năm, thì chỉ thể nhận một triệu tệ tiền tiết kiệm, sáu triệu tệ còn thuộc về con trai!”
“Tại chứ!”
Vừa sáu triệu tệ đều cho con trai, còn chỉ nhận một triệu tệ, Nhạc Hồng Phương lập tức bằng lòng.
Bây giờ tiền mất giá đến mức nào , chỉ một triệu tệ, ở thành phố lớn như họ, dùng mấy năm là hết. Hơn nữa, bà càng ngày càng già, tiền chi cho việc chăm sóc sức khỏe mỗi năm cũng con nhỏ, một triệu tệ thể đủ?
“ đồng ý, pháp luật quy định thừa kế thứ nhất là vợ hoặc chồng, tại đưa phần lớn cho La Hạo?”
“Đến ngày c.h.ế.t, chắc chắn sẽ để tiền và nhà cho con trai, tại đưa cho nó bây giờ?”
“Chẳng lẽ thể giữ cho ? Lỡ đưa hết cho nó nó nuôi thì , hoặc đối xử với thì ? nên giữ chút tiền để phòng ?”
“Đưa tiền thì dễ, lấy thì khó! Đâu lý nào bắt già như ngửa tay xin tiền con trai tiêu,”
Nhạc Hồng Phương ngừng, kể hết những vất vả bà trải qua khi chăm sóc ông suốt những năm qua, nhắc đến những già cô đơn ai chăm sóc mà bà từng thấy. Tuy nhiên, La Bang Quốc vẫn hề nao núng.
Đứa con trai do chính tay ông nuôi nấng, ông rõ nó là thế nào, tuyệt đối loại bỏ mặc cha già.
“Ngay cả một triệu tệ cũng đủ cho bà tiêu xài, huống chi mỗi tháng bà còn hơn một vạn tệ lương hưu, đủ cho chi tiêu sinh hoạt, và thể sống .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-402-do-la-cha-anh.html.]
Nhạc Hồng Phương kiên quyết đồng ý. Bà cảm thấy ông già căn bản coi là trong nhà, nếu , tại ông c.h.ế.t bà để hết tài sản cho La Hạo? Rõ ràng là sợ bà, một ngoài, mang hết .
“ kiên quyết đồng ý! Tài sản chung của vợ chồng, tại đưa phần lớn cho La Hạo? Luật nào quy định chồng c.h.ế.t vợ tái giá? Dù tái giá, cũng quyền lấy một nửa tiền ! Ông đừng quên luật thừa kế—”
“Hàn——Kiến——Thụ——”
Lời của Nhạc Hồng Phương còn hết đột nhiên chặn , bà kinh hoàng hình nộm giấy đang xiêu vẹo bàn.
Cái miệng tô son đậm há khép mấy , nhưng cuối cùng vẫn dám thêm một lời nào nữa.
La Bang Quốc chằm chằm bà, giọng vẫn bình thản, “Bây giờ đồng ý cách phân chia của ?”
Nhạc Hồng Phương hoảng sợ đến mức tim đập loạn, nhưng bà dám phản kháng, chỉ thể ấm ức gật đầu đồng ý.
“T… đồng ý, sẽ theo, theo lời ông mà chia.”
La Bang Quốc lúc mới hài lòng, ông đầu sang La Hạo, giọng vô thức trở nên ôn hòa hơn.
“Tìm luật sư đến, soạn thảo thỏa thuận phân chia tài sản, đó thủ tục.”
Nói xong, ông như tự lẩm bẩm, “Nếu ai trong hai tuân thủ thỏa thuận, ngại lên đây tìm bà thêm nữa.”
Rõ ràng La Bang Quốc hề ai khi câu đó, nhưng Nhạc Hồng Phương cảm thấy từng chữ đều nhắm thẳng . Bà run lên bần bật, dám nảy sinh thêm bất kỳ ý nghĩ nào khác.
Bà hiểu, tại La Bang Quốc Hàn Kiến Thụ? Lúc đó ông đang bệnh ?
Thời gian đó ông chỉ ở nhà hoặc trong bệnh viện, từng ngoài, hơn nữa bà cẩn thận, ông thể quen ?
Thực , Hàn Kiến Thụ là Nhạc Hồng Phương quen trong đội khiêu vũ, thường xuyên cùng nhảy quảng trường, đó cùng tham gia đội chạy bộ.
Tiếp xúc nhiều, bà hiểu rõ cảnh gia đình Hàn Kiến Thụ. Vợ ông liệt giường, là do t.a.i n.ạ.n xe gây , lúc đó là để cứu ông .
Vì , dù vợ liệt, Hàn Kiến Thụ vẫn chăm sóc bà thật , nếu , chỉ cần lời bàn tán của ngoài cũng đủ nhấn chìm ông .
Vợ ông chỉ liệt mà não còn tổn thương nặng, giờ ngớ ngẩn, phản ứng chậm chạp.
Hàn Kiến Thụ chăm sóc nhiều, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy kìm nén, nên ngoài hoạt động để giải tỏa áp lực.
Vì La Bang Quốc cũng bệnh, Nhạc Hồng Phương đặc biệt hiểu Hàn Kiến Thụ mệt mỏi đến mức nào. Hai cảm giác đồng bệnh tương liên, khi hoạt động bên ngoài khó tránh khỏi việc chăm sóc lẫn .
Dần dà, hai ở bên .
vì trách nhiệm, họ thể ly hôn để đến với , chỉ thể tìm kiếm sự an ủi tinh thần ở đối phương.
Hai bầu bạn bên suốt năm năm, đó con gái Hàn Kiến Thụ bắt gặp. Cô bé ầm lên một trận, hai họ mới chia tay.
Bây giờ La Bang Quốc qua đời, nhưng hai vẫn thể đến với , vì vợ Hàn Kiến Thụ vẫn còn sống khỏe mạnh.
Nhạc Hồng Phương và Hàn Kiến Thụ khi ở bên cũng quá né tránh , nhưng bà luôn viện cớ là bạn tập thể d.ụ.c để qua mặt. Người khác tin bà cũng bận tâm, chỉ cần chỉ thẳng mặt bà, bà đều coi như thấy.
Bà cảm thấy cả thế giới cũng , chỉ cần La Bang Quốc là .
Hay cách khác, dù thì , ông vẫn dựa bà chăm sóc.
Chỉ cần còn dựa bà chăm sóc một ngày, ông nhịn.