Đối với Mộc đại sư mà , Ngũ Lôi Thần Phù luôn là chiêu giữ mạng của ông .
Trừ khi bất đắc dĩ, ông tuyệt đối sẽ lấy nó .
Hơn nữa, tổ tiên từng …
Nếu Ngũ Lôi Thần Phù một khi lấy …
Đừng tiêu diệt một hai một hai con quỷ, mà phạm vi mười dặm xung quanh cũng sẽ trở thành cảnh sinh linh đồ thán, xác chất đầy đồng.
Trước đây ông từng sử dụng.
Lần nếu dồn đường cùng, ông cũng sẽ lấy nó .
ngờ…
Tương Ly tay bắt lấy Ngũ Lôi Thần Phù và hề hấn gì!
Cô bé rốt cuộc là ai?!
Cô bé…
Mộc đại sư nghĩ đến một chuyện, ánh mắt lập tức đổi.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi cùng với Phó Thời Diên ?”
Ông nhớ, Vạn Thanh từng trong những cùng Phó Thời Diên, một cô gái nhỏ.
“Ngươi nghĩ là ai?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tương Ly lạnh như băng tuyết.
Hạ Tân đầu tiên thấy Tương Ly lạnh giá như .
Cô cầm miếng sắt, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi băng: “Ngươi cầm đồ của , hỏi là ai, lời nên để hỏi ngươi ?”
Phó Nhị, Hạ Tân và Liêu Thiến Thiến đều ngẩn .
Đồ của cô…
Hạ Tân sững sờ, lời của Lão Tổ Tông là ý gì?
Người kinh ngạc kém chính là Mộc đại sư. Ông hoảng hốt cô, sợ mờ mịt: “ hiểu cô đang gì! Cô chắc chắn là cô gái nhỏ cùng Phó Thời Diên đúng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-405-lao-to-tong-noi-gian.html.]
Ông nghĩ , trùng hợp như !
Phó Thời Diên đến, nhà Phó Nhất liền xảy chuyện!
Quả nhiên tất cả những chuyện đều dính líu đến Phó Thời Diên!
“Ta đang hỏi ngươi, miếng sắt từ mà .” Tương Ly cau mày, quét tới mặt Mộc đại sư chỉ trong nháy mắt.
Cô đưa tay bóp cổ ông , sức mạnh siết chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện rõ vẻ tàn nhẫn, khác với dáng vẻ thường ngày, như mang theo chút điên cuồng.
“Lão Tổ Tông…” Hạ Tân ngây . Người mắt, đối với , chút xa lạ.
Tương Ly để ý đến tiếng gọi của Hạ Tân, chằm chằm Mộc đại sư, ánh mắt như xé ông từng mảnh.
Cô siết chặt cổ ông , những ngón tay trắng nõn càng lúc càng mạnh: “Nói cho , miếng sắt ai đưa ngươi, ngươi lấy bằng cách nào!”
Mộc đại sư ngờ Tương Ly tay bất ngờ như , càng ngờ lực tay của cô mạnh đến mức đáng sợ. Ông cố giãy giụa, Tương Ly buông .
sức lực của ông đối với Tương Ly chẳng khác gì gãi ngứa.
Ông cố gom chút linh khí yếu ớt của .
Tương Ly nhận ý định đó. Sắc mặt cô trầm xuống, Mộc đại sư lập tức cảm thấy cơ thể khóa chặt, thể nhúc nhích.
Ông hoảng hốt cô, sắc mặt tím tái, tràn đầy sợ hãi.
Lúc ông mới hiểu , căn bản đối thủ của cô gái nhỏ !
Trước mặt Tương Ly, ông như một con kiến.
“Đừng để thứ ba.” Tương Ly thấy ông vẫn chịu mở miệng, ánh mắt càng lạnh, bàn tay tiếp tục siết , gần như bẻ gãy cổ ông .
Sự sợ hãi khi cái c.h.ế.t cận kề khiến Mộc đại sư thể suy nghĩ, theo bản năng bật vài tiếng đứt quãng: “T-, …”
Tương Ly nới lỏng tay một chút, nhưng ánh mắt vẫn như băng: “Nói.”
Phổi Mộc đại sư như nổ tung, cố gắng thở đáp: “Là… là tổ tiên để …”
Tương Ly nheo mắt: “Tổ tiên ngươi là thế nào?”
“Sư công gọi là Khúc Linh Phong, sư phụ gọi là Diệp Hải…” Mộc đại sư dám giấu, thành thật .