Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 390: Cầu xin tha thứ

Cập nhật lúc: 2025-11-12 16:49:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Quỷ… quỷ!”

 

Nhìn thấy cảnh , Phó Vũ Tinh thể giả vờ bình tĩnh nữa, xoay định chạy ngoài.

 

ngay giây tiếp theo, eo như thứ gì đó túm chặt, một luồng gió lạnh thấu xương lập tức thổi dọc sống lưng.

 

Toàn nổi hết da gà, dựng cả lên.

 

Phó Vũ Tinh điên cuồng chạy về phía , nhưng dù dùng hết sức, đôi chân vẫn dậm tại chỗ, thể di chuyển.

 

lúc đó, cảm nhận một đôi tay lạnh lẽo từ từ ôm lấy eo , men dọc lên ngực.

 

Cái lạnh buốt xuyên thấu qua cả quần áo, khiến thể cảm nhận rõ ràng lạnh đang di chuyển khắp cơ thể.

 

“Cứu mạng! Cứu mạng!”

 

Phó Vũ Tinh sợ tái mặt, kìm hét lên.

 

Hắn liên tục dùng tay xoa loạn khắp , cố gắng kéo đôi tay vô hình đó khỏi cơ thể .

 

cách nào, cảm giác bám chặt vẫn biến mất.

 

Phó Vũ Tinh kêu gào ngừng.

 

Thế nhưng, bên ngoài căn phòng vẫn im lìm, một tiếng động.

 

Dường như chẳng ai thấy .

 

Hoặc lẽ, căn phòng trở thành một thế giới khác, cách ly với bên ngoài.

 

“Cứu mạng…”

 

Phó Vũ Tinh gần như bật vì tuyệt vọng, giọng khàn đặc.

 

cánh cửa phòng mắt vẫn đóng chặt, một ai bước .

 

Quần áo mồ hôi lạnh ướt đẫm.

 

Hắn vùng vẫy trốn thoát, nhưng dù cố gắng thế nào cũng thể di chuyển dù chỉ một bước, chỉ thể trơ mắt bản mắc kẹt tại chỗ.

 

“Tại chạy trốn?”

 

Khi Phó Vũ Tinh đang mặt mày tái nhợt, , một giọng nữ yểu điệu vang lên ngay bên tai , kèm theo lạnh phả sát, thổi thẳng gáy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-390-cau-xin-tha-thu.html.]

 

Đối với nam nữ bình thường, đây là một hành động khiêu khích đầy ẩn ý.

 

Phó Vũ Tinh vốn là am hiểu chuyện , lẽ phản ứng , thuận thế tiếp tục.

 

hôm nay, tâm trạng.

 

Cảm nhận hành động quái dị , càng thêm sợ hãi, run rẩy ngừng.

 

“Ngươi… ngươi là ai? cho ngươi , sợ ngươi! Nếu ngươi c.h.ế.t, mau buông !”

 

“Phó Vũ Tinh, ngươi thật bạc tình quá, nhanh như quên ?” Giọng nữ vang lên sát bên tai , từng luồng khí lạnh lùa cổ, cô với giọng cợt nhả, lạnh buốt, khiến run rẩy thôi.

 

“Đây chẳng là trò chơi mà ngươi thích nhất đây ? Phó Vũ Tinh, tại bây giờ ngươi sợ?”

 

Nghe thấy giọng , Phó Vũ Tinh đột nhiên cứng . Không hiểu , cảm thấy giọng quen thuộc một cách kỳ lạ.

 

nhất thời, thể nhớ thấy ở .

 

“Rốt cuộc ngươi là ai? cho ngươi , ngươi đừng bừa! sợ ngươi! Đắc tội với , sẽ khiến ngươi sống bằng c.h.ế.t! Nếu ngươi c.h.ế.t, mau buông !”

 

Hắn cố gắng nuốt nước bọt, giả vờ bình tĩnh, nhưng giọng run rẩy tố cáo cảm xúc thật của .

 

“Phó Vũ Tinh… ngươi nghĩ thành như thế , còn sợ c.h.ế.t ?”

 

Giọng nữ đầy châm biếm.

 

“Đừng quên, ngươi hại c.h.ế.t một . Bây giờ chính là một ác quỷ, thể sợ c.h.ế.t chứ?”

 

Phó Vũ Tinh đột nhiên giật . Ác quỷ…

 

Quỷ!

 

Quả nhiên là quỷ!

 

Hắn suýt ngất vì sợ hãi, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ, thật sự gặp quỷ !

 

 

Mộc đại sư rõ ràng với , căn nhà bố trí thỏa, sẽ quỷ nào dám , bảo yên tâm. Tại bây giờ thành thế ?

 

“Ngươi… rốt cuộc ngươi là ai…” Phó Vũ Tinh sợ hãi kêu lên, đầu óc trống rỗng, thể suy nghĩ, “Ngươi là ai! Coi như cầu xin ngươi, tha cho ?”

 

 

Loading...