“Lão Tổ Tông... ... c.h.ế.t chứ?” Hạ Tân cảnh mắt, sợ đến tái mặt, chỉ sợ Lão Tổ Tông trong nháy mắt biến thành kẻ g.i.ế.c .
Tương Ly thu tay , thản nhiên : “Không c.h.ế.t . Ta chỉ phế linh căn vốn chẳng gì của , để thể hại khác nữa. Phải , Hạ Tân, con gọi cảnh sát , bảo đến bắt .”
Hạ Tân lập tức định lấy điện thoại , nhưng chạm , sững : “Không đúng nha, Lão Tổ Tông, chuyện thế mà báo cảnh sát, liệu cảnh sát xử lý ?”
Chuyện quá mức kỳ lạ, vượt xa hiểu của thường.
Bọn họ từng giao thiệp với cảnh sát ở thành phố S, như Tống Thái Sơn, dễ dàng tin tưởng mấy chuyện .
Lỡ như báo cảnh sát mà họ nghĩ bọn họ đang chuyện phạm pháp thì ?
Tương Ly , cúi đầu Kỷ Cương đất, dùng chân đá nhẹ cẳng chân : “Muốn sống ?”
Kỷ Cương thoi thóp cô.
Tương Ly : “Muốn sống thì lát nữa cảnh sát đến, ngươi cứ là ngươi động tay động chân xe, ngươi hại Diêu Hiên Hàng, là Đào Dĩ Thành đưa tiền cho ngươi việc đó, hiểu ?”
Kỷ Cương còn kịp mở miệng, Tương Ly thêm: “Nếu ngươi hợp tác, ngươi nên , vô cách khiến ngươi c.h.ế.t tiếng động, ai . Muốn sống thì lời .”
Kỷ Cương mặt đầy máu, dám thốt nửa lời, trong lòng chỉ hận ngu dại chọc một Đại Ma Đầu.
Thấy ngầm đồng ý, Hạ Tân suy nghĩ gật đầu, thấy đây quả là một cách . Chỉ cần bề ngoài thể đối phó là .
Nghĩ , dứt khoát gọi điện báo cảnh sát.
Chuyện như thế , vẫn nên để cảnh sát đến thu dọn tàn cuộc.
Trong lúc Hạ Tân đang gọi điện, Tương Ly , lấy điện thoại , chủ động gọi cho Phó Thời Diên.
Phó Thời Diên kết thúc một cuộc họp, đang định về văn phòng thì điện thoại reo.
Thấy là cuộc gọi của Tương Ly, máy.
Người thư ký bên cạnh thấy sắc mặt sếp đột nhiên đổi, còn lạnh lùng như khi, thậm chí còn thoáng nở nụ .
Anh Phó Thời Diên tủm tỉm, giọng mang theo ý hiếm thấy: “Quan chủ, nhớ đến ?”
Cái giọng điệu mật , giống với BOSS nhà thường ngày chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-366-lao-to-tong-pham-phap-roi.html.]
Thư ký chút tò mò, bên điện thoại là ai.
Tập đoàn Phó Thị cơ nghiệp trải rộng cầu, giờ Phó Thời Diên về nước, đang dần chuyển các ngành kinh doanh chính về trong nước.
Việc vốn kéo dài và vô cùng khó khăn.
Vì thế, Phó Thời Diên họp suốt cả ngày. Anh hài lòng với báo cáo của cấp , sắc mặt luôn lạnh tanh. Máy điều hòa trong phòng họp dường như chỉ là vật trang trí, cần mở, chỉ cần Phó Thời Diên ở đó, ai còn cảm thấy nóng nực, ngược còn thấy lạnh đến run .
Thư ký theo Phó Thời Diên dám thở mạnh, chỉ sợ chọc giận sếp, điều nơi xa xôi hẻo lánh.
Không ngờ, một cuộc điện thoại khiến vị sếp lạnh như núi băng đột nhiên biến thành suối nước nóng.
Người bên là ai ?
Thư ký tò mò nghĩ, còn gọi là “Quan chủ”... là chữ nào?
Có nào tên như thế ?
Anh cố nhớ, nhưng trong đầu ai mang cái tên đó.
Đột nhiên, nhớ , hôm sếp nửa đêm dặn một việc, hình như cũng là theo lời thỉnh cầu của “Quan chủ”.
Là cùng một ?
Nghe cách xưng hô đó, hình như giống con gái...
Chẳng lẽ sếp thích đàn ông?
C.h.ế.t tiệt...
Thế thì đúng là tin tức quá nóng hổi !
Ngay khi trong đầu thư ký đang dựng lên một bộ phim kịch tính, Tương Ly và Phó Thời Diên vẫn đang chuyện chính.
“Phó Tổng, vòng vo nữa, thẳng vấn đề.” Nghe Phó Thời Diên nhấc máy, Tương Ly ngay: “Trước đây Phó Tổng từng , gia đình Phó Vũ Tinh hiện đang ở thành phố H đúng ?”
Phó Thời Diên nhẹ, giọng vẫn ôn hòa: “ là chuyện đó. Quan chủ điều tra điều gì ?”