Người đàn ông giật , vươn tay gỡ hình nhân giấy xuống. Khi kỹ tờ hình nhân, vẻ nghi hoặc mặt càng rõ rệt hơn.
“Sao mày tự về…”
Hơn nữa, tại chỉ còn một hình nhân giấy?
Rõ ràng ném tới bảy tờ.
“Bởi vì là gửi nó về đó. Nếu gửi nó về, e rằng ngay cả tờ cũng còn .”
Người đàn ông đang trầm ngâm suy nghĩ thì một giọng trong trẻo, mang theo chút ý thú vị, đột nhiên vang lên bên tai.
Anh lập tức ngẩng đầu, thấy xa mấy đang bước tới.
Thấy họ, trong lòng đàn ông liền dấy lên cảm giác bất an. Anh cảnh giác lùi về , giọng run run hỏi: “Cô… các là ai?”
“Câu là hỏi ngươi mới đúng.” Tương Ly bước lên, ánh mắt lạnh lùng thẳng . “Ngươi là ai? Diêu Hiên Hàng vô oán vô thù với ngươi. Ai sai khiến ngươi tay với ?”
Nghe đến đây, đàn ông lập tức hiểu .
“Cô… các là do Diêu Hiên Hàng mời đến ?!”
Trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc và bất an.
Trước giờ từng Diêu Hiên Hàng quen nào trong Huyền Môn.
Đào Dĩ Thành thậm chí còn rõ, Diêu Hiên Hàng bình thường tin những chuyện , cũng gì về huyền thuật, càng tín ngưỡng.
Rốt cuộc hôm nay xảy chuyện gì …
“Chúng là ai mời đến quan trọng. Quan trọng là, ngươi là ai mời đến?” Tương Ly , giọng điềm tĩnh nhưng kiên quyết. “Không ai cho ngươi ? Lợi dụng huyền thuật hại là tà đạo, đời khinh miệt.”
khi khuôn mặt non nớt và giọng trong trẻo của cô, trong lòng đàn ông chẳng chút sợ hãi nào.
Ánh mắt đảo qua Tương Ly, dừng ở Hạ Tân bên cạnh. Trong mắt , chỉ là một thằng nhóc con, chẳng đáng bận tâm.
Người đàn ông dần dần đổi thái độ, nụ mỉa mai hiện lên: “Tiểu , tiểu , khuyên các đừng xen chuyện bao đồng. Nếu , c.h.ế.t sẽ là…”
“Lời thừa thật nhiều.”
Tương Ly khẽ chậc một tiếng, cắt ngang lời . Cùng lúc đó, cô giơ tay tát mạnh một cái về phía đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-361-lao-to-tong-va-mat.html.]
Người đàn ông còn kịp phản ứng, cái tát đ.á.n.h bay ngoài, văng xa mấy mét mới rơi bịch xuống đất, lăn vài vòng mới dừng .
Tròng mắt Hạ Tân suýt rơi khỏi hốc mắt.
Mẹ kiếp...
Lão Tổ Tông…
Đây là cô bé sức mạnh siêu phàm gì ?
Hạ Tân khuôn mặt non nớt của Tương Ly, nuốt nước bọt.
Thật khó tin, một cô bé với khuôn mặt ngây thơ như thế thể mạnh đến .
“Ta cho ngươi , đừng nhảm với . Ta hỏi gì, ngươi trả lời nấy, như còn thể ít chịu khổ hơn. Nếu , đừng trách khách khí.” Tương Ly chậm rãi bước về phía đàn ông.
Người đàn ông vẻ ngoài bình thường, nhưng các đường nét khuôn mặt vốn cân đối. Đôi mắt nhỏ như hạt đậu, mũi quặp xuống, khóe miệng trễ, qua giống .
Giờ đây, nửa khuôn mặt sưng đỏ, chèn ép ngũ quan ở nửa còn , khiến cả gương mặt càng thêm méo mó.
“Ngươi…”
Người đàn ông trợn trừng đôi mắt nhỏ, ôm lấy khuôn mặt sưng phồng, định gì đó.
Bốp.
Một cái tát nữa vang lên, ngắt lời .
Nửa bên mặt còn cũng nhanh chóng sưng đỏ.
Nhìn khuôn mặt giờ “cân bằng”, Tương Ly khẽ xoay cổ tay, : “Còn nhảm với nữa ?”
“Con nhóc thối, mày c.h.ế.t !”
Người đàn ông tỉnh từ cơn choáng, bật dậy, chộp lấy thanh kiếm pháp sư trong tay vung c.h.é.m về phía Tương Ly.
Tương Ly nheo mắt, giơ tay bắt lấy cổ tay .
Giây tiếp theo, cô tay trái tay , bàn tay “bốp” một tiếng, tát mạnh mặt đàn ông.
Người đàn ông vùng vẫy, cố rút tay , nhưng Tương Ly như thể sức mạnh siêu nhiên. Dù dùng hết sức, vẫn thể thoát khỏi sự kiềm chế của cô.