“Cái đó...”
Diêu Hiên Hàng và tài xế ở phía , thấy Tương Ly hình như đang chuyện với ai đó, vẻ mặt cả hai đều căng thẳng.
Diêu Hiên Hàng liếc Hạ Tân sang Tương Ly, cẩn thận hỏi:
“Quan chủ, cô chuyện với ai ? Khách sạn Trường Tinh là gì?”
Tương Ly định mở miệng trả lời.
Hạ Tân lập tức chen , chống chế:
“Quan chủ đang chuyện với mà!”
“Hai ... chuyện ?”
Ánh mắt Diêu Hiên Hàng đảo qua giữa hai . Vừa hình như chỉ Tương Ly một , thấy tiếng của Hạ Tân.
Hạ Tân xòa:
“ đúng, là hai chúng chuyện đó. Chỉ là Quan chủ , thôi. Chuyện thường xuyên xảy mà, quen là .”
“Thật ?”
Diêu Hiên Hàng bán tín bán nghi.
Hạ Tân nhanh chóng gật đầu khẳng định:
“ , là đó. Nếu giữa ban ngày ban mặt thế , Quan chủ chuyện với thì chuyện với ai? Diêu công tử, hoảng sợ, nhưng cũng đừng quá nhạy cảm như thế chứ. Lúc nào cũng nghi ngờ lung tung như , coi chừng mệt đấy!”
Diêu Hiên Hàng: “...”
Tương Ly Hạ Tân, trong mắt thoáng hiện vẻ ngưỡng mộ.
Cô mới nhận Hạ Tân thật năng khiếu biện luận, dối cũng “mềm tai” .
Cậu như , chẳng khác nào đẩy hết nghi ngờ về phía Diêu Hiên Hàng.
Mấy ngày nay, Diêu Hiên Hàng vốn luôn thấp thỏm lo âu, Thôi Văn Triết cũng từng đang quá căng thẳng.
Nghe xong những lời , Diêu Hiên Hàng bắt đầu chút nghi ngờ chính .
Lẽ nào thật sự là nghĩ quá nhiều?
Anh thầm rủa một tiếng, liếc những trong xe — ai nấy đều tỏ bình thường, ngay cả tài xế cũng chẳng gì.
Diêu Hiên Hàng ngượng ngùng hắng giọng, :
“Vậy lẽ là nghĩ nhiều thật . Sắp đến nhà , thêm một lát nữa.”
Hạ Tân tươi đồng ý.
Thấy Diêu Hiên Hàng đầu , mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ kéo tay Tương Ly, lo lắng :
“Lão Tổ Tông, chúng thể cẩn thận một chút ? Dù đây cũng là ở bên ngoài...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-352-nha-cua-dieu-hien-hang.html.]
Cứ để khác nghi ngờ như , là cách .
Tương Ly hiểu nỗi lo của Hạ Tân, gật đầu :
“Ta , yên tâm , bây giờ gì để nữa.”
Hạ Tân vẫn yên tâm, nhưng thấy Tương Ly , chỉ thể âm thầm gật đầu.
Tương Ly sang Lâm Vũ Dung bên cạnh, nhắc chuyện .
Sắc mặt Lâm Vũ Dung dần khá hơn, trông vẻ còn đau khổ như .
Tương Ly khẽ hỏi:
“Cô nhớ chuyện quan trọng nào ?”
Lâm Vũ Dung mơ hồ lắc đầu:
“... vẫn nhớ ...”
Tương Ly im lặng. Vì cô nhớ gì, nên cũng chẳng gì để hỏi thêm.
Cô nhỏ với Lâm Vũ Dung, bảo cô nghỉ ngơi một lát, đừng nghĩ ngợi nhiều.
Lâm Vũ Dung gật đầu, thu ở góc xe, ôm đầu gối, cúi đầu, như đang cố gắng nhớ điều gì đó.
dù cô cố gắng đến , vẫn thể nhớ những ký ức qua.
Đặc biệt là những chuyện liên quan đến Khách sạn Trường Tinh.
Chỉ cần nghĩ đến bốn chữ “Khách sạn Trường Tinh”, đầu cô liền đau như búa bổ, đó trong đầu trống rỗng, chỉ còn một màu trắng xóa mờ mịt, còn gì sót .
Nhìn thấy phản ứng của Lâm Vũ Dung, Tương Ly hiểu rõ tình hình.
Lúc , tin nhắn của Phó Thời Diên gửi đến, ngắn gọn súc tích chỉ một chữ: “Tốt.”
Tương Ly cất điện thoại .
Nửa tiếng , xe dừng cửa nhà Diêu Hiên Hàng.
“Đây là nhà , Quan chủ, .” Diêu Hiên Hàng mở cửa, dẫn bước .
Ánh mắt Hạ Tân lóe lên vẻ ngạc nhiên.
Nhà của Diêu Hiên Hàng cũng trong khu biệt thự sang trọng của giới nhà giàu, điều kiện mặt đều .
Hơn nữa, ngôi nhà bài trí thanh lịch và cổ kính, giống kiểu trọc phú mà từng tưởng tượng.
Nói nhỉ — phong cách của căn nhà , khác với ấn tượng về Diêu Hiên Hàng trong mắt Hạ Tân.