Hạ Tân kích động nhận lấy, vô cùng vui mừng:
“Cảm ơn Lão Tổ Tông! Con nhất định sẽ luyện tập chăm chỉ!”
“Được .” Tương Ly liếc một cái, khinh thường :
“Bây giờ mau rửa mặt , tiện thể ga giường của luôn, nhanh lên.”
Hạ Tân mới nhận quần áo ướt đẫm mồ hôi.
Không chỉ thế, ga giường của Tương Ly cũng bẩn.
Mặt lập tức trở nên phức tạp, ngượng ngùng đến mức tìm chỗ chui xuống.
Cậu vội vàng nhảy khỏi giường của Tương Ly, cứ như chiếc giường đó móc câu ăn thịt .
Vừa cuộn ga giường của Tương Ly, đỏ mặt :
“Con... con giặt ngay đây.”
Tương Ly chỉ nhướng mày .
Cuộn ga giường xong, Hạ Tân liền chạy như bay ngoài, cứ như trong phòng thứ gì đó khủng khiếp đang đuổi theo.
Tương Ly khẽ .
lúc , điện thoại của Hạ Tân reo lên.
Tương Ly cầm lấy xem, là tin nhắn từ Trần Thiên Húc.
【Anh Hạ, nghỉ ngơi . Em gọi điện phiền nữa, cha em bây giờ , chỉ thương nhẹ, vấn đề gì lớn. em vẫn yên tâm, với , chúng em đang đường đến thành phố B, lát nữa sẽ liên lạc với . À, ơn gửi lời cảm ơn đến Quan chủ giúp em, em và sẽ đến thắp hương.】
Tương Ly xong tin nhắn nhưng trả lời.
Thời gian khuya, Trần Thiên Húc còn gấp rút đến thành phố B, cần thiết liên lạc ngay bây giờ.
Sau thời gian .
Tương Ly đợi một lát trong phòng, Hạ Tân tắm xong nhanh, liền chạy về, tay chân nhanh nhẹn ga giường và vỏ chăn cho Tương Ly.
Cậu xoa xoa hai tay, bên giường, ngẩng đầu lên, :
“Lão Tổ Tông, dọn dẹp xong , nghỉ ngơi sớm .”
Nói xong, nhấc chân định chạy.
Tuy nhiên, Tương Ly dường như đoán gì, liền nắm lấy cổ áo phía .
Hạ Tân như siết cổ, rụt , buộc yên, đỏ mặt lí nhí :
“Lão, Lão Tổ Tông, còn dặn dò gì ...”
“Ngày mai chúng thành phố S, con nhớ sắp xếp đồ đạc một chút, chuẩn vé máy bay. Ở chỗ các con là dùng vé máy bay đúng ?” Tương Ly nhớ Diêu Hiên Hàng hình như từng qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-347-cu-nhu-mot-ke-ngoc.html.]
Hạ Tân gật đầu khó nhọc:
“Biết , con về sẽ chuẩn vé máy bay ngay.”
mà... chứng minh thư tạm thời của Lão Tổ Tông, liệu mua vé máy bay ?
Cậu chút chắc chắn, chỉ về thử xem .
Tương Ly vốn rành mấy chuyện , liền quăng hết cho Hạ Tân:
“Được , con nhớ là . Về nghỉ , sáng mai xuất phát.”
Hạ Tân vỗ ngực:
“Cứ giao cho con, Lão Tổ Tông cứ yên tâm!”
Tương Ly lúc mới buông cổ áo .
Được giải thoát, Hạ Tân thở phào một thật mạnh, chạy mất.
Tương Ly theo dáng vẻ nhát gan đó, khẽ :
“Gan còn nhỏ hơn cả mèo.”
Lâm Vũ Dung chỉ thầm, gì.
...
Lúc Tương Ly bên cuối cùng cũng nghỉ ngơi, thì Diêu Hiên Hàng vẫn chợp mắt.
Chuyện gặp ma khi ngoài để ám ảnh tâm lý trong lòng .
Đầu óc như chia hai nửa.
Một nửa rằng, tuyệt đối thể chuyện đó.
Nửa còn cảm thấy hình ảnh thấy quá chân thật, giống như hoa mắt.
Anh vốn định hỏi Tương Ly, nhưng Thôi Văn Triết ngăn .
Không bằng chứng, mà giữa đêm mạo tìm Quan chủ – hơn nữa còn là một cô gái – quả thật .
Huống hồ, nếu thật sự quỷ, Quan chủ chắc chắn phát hiện .
Thôi Văn Triết cho rằng trong đạo quán tuyệt đối thể xuất hiện quỷ, chắc chắn là Diêu Hiên Hàng nghĩ quá nhiều.
Diêu Hiên Hàng cũng chút d.a.o động, khăng khăng tìm Tương Ly nữa, nhưng trong lòng vẫn thấy bất an.
Anh cứ mở mắt cho đến sáng, chăm chú lắng động tĩnh xung quanh.
Thế nhưng bên cạnh hề gì bất thường, khiến trông chẳng khác nào một kẻ ngốc.