Trần Nghiệp Minh và Lão Giang sợ hãi đợi một lúc, lo đàn ông ngừng thở, thỉnh thoảng cúi xuống kiểm tra thở của .
May mắn , khi cảnh sát đến, đàn ông vẫn ngừng thở.
Một nhóm cảnh sát hỏi tình hình của Trần Nghiệp Minh và Lão Giang, nhóm còn thì kiểm tra khu vực nghỉ ngơi cùng siêu thị bên cạnh.
Kết quả kiểm tra cho thấy, trạm xăng buổi tối chỉ hai trực đêm, lúc cả hai đều đ.á.n.h gục, trong đó một thương quá nặng, tử vong.
Nghe đến đây, Trần Nghiệp Minh chỉ cảm thấy trời đất cuồng, suýt ngất xỉu.
Hôm nay may mà ông cùng Lão Giang, nếu ... hậu quả thật khó lường.
Nghĩ đến đó, Trần Nghiệp Minh xe cảnh sát, đường đến đồn để phối hợp điều tra, liền vội vàng lấy điện thoại gọi cho con trai.
Tối hôm đó, Trần Thiên Húc cũng vô cùng bất an.
Cậu kịp thành bài tập khi về, nhưng trong lòng vẫn bồn chồn. Về phòng, ôm điện thoại, co ro ở đầu giường, hề ý định ngủ.
Cậu l.i.ế.m môi, thỉnh thoảng liếc đồng hồ báo thức bên cạnh, ngón tay ngừng chạm màn hình điện thoại.
Không tư thế đó duy trì bao lâu, điện thoại bỗng reo lên.
Cậu vội vàng cầm lên xem, thấy là Trần Nghiệp Minh gọi đến, luống cuống bắt máy:
“Alo, cha...”
Khoảnh khắc mở miệng, Trần Thiên Húc liền phát hiện giọng khàn .
Trần Nghiệp Minh thấy giọng con trai, nghẹn ngào :
“Con trai, cha ... cha ...”
Ông cố nén xúc động, kể sơ qua chuyện xảy tối nay cho Trần Thiên Húc .
Mặt Trần Thiên Húc tái nhợt, lo lắng hỏi:
“Vậy cha thương ?”
“Chút vết thương nhỏ, đáng ngại.” Trần Nghiệp Minh liếc vai trật khớp:
“ Thiên Húc, cha cứ cảm thấy con hình như tối nay sẽ xảy chuyện gì?”
Trần Nghiệp Minh vốn nghĩ nhiều, nhưng càng nhớ lời Trần Thiên Húc , ông càng thấy bất an.
Trần Thiên Húc cố nén sợ hãi và lo lắng, đáp:
“Là... là một Quan chủ con quen mạng, Quan chủ Kiêu Dương Quán, cô cho con ...”
Nghe con trai xong, Trần Nghiệp Minh sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-346-da-mo-thien-nhan.html.]
Bình thường ông tin những chuyện như .
vụ việc tối nay cùng lời của con trai khiến ông buộc tin.
...
Kiêu Dương Quán
Tương Ly và Lâm Vũ Dung chơi đùa vui vẻ một lúc lâu, cho đến ba giờ sáng.
Tình trạng của Hạ Tân dần định, thở cũng trở nên đều đặn.
Tương Ly giờ, cất điện thoại, bước tới kiểm tra mạch của Hạ Tân.
Lúc , lá bùa Tê Giác biến mất , như thể hòa quyện trong hai mắt của .
Thấy tình hình gần như , Tương Ly thu kim bạc , vỗ nhẹ lên má Hạ Tân:
“Được , đừng ngủ nữa, mở mắt xem .”
Hạ Tân gọi dậy trong lúc mê man, kịp phản ứng liền mở bừng mắt.
Ngay đó, liền thấy... khuôn mặt trắng bệch bên cạnh Tương Ly.
Cậu giật , bật dậy giường:
“Lão, Lão Tổ Tông...”
“Bây giờ cảm thấy thế nào?” Tương Ly hỏi.
Hạ Tân ngây , nhớ những gì xảy đó, sang Lâm Vũ Dung bên cạnh, thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo vui mừng :
“Lão Tổ Tông, con hình như thật sự mở Thiên Nhãn ! Con thể thấy Lâm Vũ Dung!”
Tương Ly hề bất ngờ:
“Thế thì .”
Lâm Vũ Dung đưa tay lắc lư mặt Hạ Tân:
“Cậu thật sự thể thấy ?”
Hạ Tân gật đầu lia lịa:
“Nhìn rõ ràng!”
“Vừa mới mở Thiên Nhãn, đương nhiên là thể thấy. Tuy nhiên, với khả năng hiện tại của con, vẫn thể kiểm soát Thiên Nhãn một cách tự do .”
Tương Ly , lấy một lá bùa, đưa cho Hạ Tân:
“Đây là Phù Phong Thức, thể tạm thời đóng Thiên Nhãn của con. Nếu lúc nào con dùng Thiên Nhãn nữa, hãy dùng lá bùa . Lát nữa sẽ dạy con khẩu quyết để mở và đóng Thiên Nhãn, con luyện tập nhiều .”