Ngay khi Tương Ly và Lâm Vũ Dung đang hòa hợp, vui vẻ bên , thì cuộc sống của một khác thong dong như .
Trần Nghiệp Minh khi chuyện điện thoại với con trai, tiếp tục bận rộn ở công ty. Sau khi thành dự án, ông mới cùng đồng nghiệp tăng ca thang máy xuống lầu.
Vừa xuống đến sảnh tầng trệt, Trần Nghiệp Minh liền nhận một cuộc điện thoại.
Nhìn thấy hiển thị màn hình, vẻ mặt ông rõ ràng chút tự nhiên.
Người đồng nghiệp bên cạnh là một tinh ý, sắc mặt Trần Nghiệp Minh liền hiểu , :
“Trần Tổng, nếu việc thì cứ lo , xin phép về .”
Trần Nghiệp Minh định gật đầu, chợt nhớ đến lời con trai Trần Thiên Húc.
Những lời Trần Thiên Húc hôm nay thật kỳ lạ.
Từng chữ ông đều hiểu, nhưng khi ghép thì cảm thấy mơ hồ, khó nắm bắt.
dù nữa, điều hứa với Trần Thiên Húc, ông nhất định .
Lời định liền đổi:
“À, Lão Giang , ở , lát nữa tiện đường đưa về.”
Lão Giang là trợ lý của Trần Nghiệp Minh, cấp , lập tức tươi đồng ý.
Trần Nghiệp Minh bảo Lão Giang đợi một lát, còn thì cầm điện thoại, bước sang bên cạnh vài bước mới máy.
Quay đầu , Lão Giang tinh ý lưng , giả vờ thấy gì.
Trần Nghiệp Minh hạ giọng điện thoại:
“Sao giờ gọi cho ?”
“Không ông xã tối nay sẽ qua ? Người chờ mãi đấy.” Giọng ngọt ngào đến mức buồn nôn vang lên từ đầu dây bên .
Trần Nghiệp Minh cau mày:
“ , tối nay tăng ca, sẽ qua .”
“Tăng ca thì chứ, bây giờ tan sở ? Ông xã, chờ lâu lắm , qua đây mà. Dù ở đó một cũng trống trải lắm, bằng đến chỗ em chứ?” Người phụ nữ tiếp tục nũng.
Nếu là ngày thường, Trần Nghiệp Minh lẽ mất lý trí mà đồng ý.
hôm nay thì khác…
Trần Nghiệp Minh thẳng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-344-hai-nguoi-cung-di.html.]
"Hôm nay sẽ qua. Với , cô đừng gọi là ông xã nữa, quan hệ của chúng thế nào, cô rõ hơn ."
Người phụ nữ bên im lặng.
Trần Nghiệp Minh đúng là một gã đàn ông tồi.
Dù bên ngoài khác, nhưng ông bao giờ nghĩ đến việc ly hôn với vợ.
Người phụ nữ cố gắng bao năm, mà nhận câu lạnh lùng , tức giận đến mức kìm nổi, lập tức cúp máy.
Trần Nghiệp Minh cất điện thoại, về phía Lão Giang, áy náy :
"Xin Lão Giang nhé, chút việc nhỏ, bây giờ . Chúng về thôi."
Lão Giang hềnh hệch, vạch trần, cùng Trần Nghiệp Minh ngoài.
Hai nhanh chóng tìm thấy xe, cùng lên xe rời khỏi công ty.
Cả hai đều sống ở khu ngoại ô, tuyến đường khá thuận tiện.
Trần Nghiệp Minh lái xe chở Lão Giang về, ngẩng đầu lên thì phát hiện xe sắp hết xăng.
Ông chợt nhớ , hôm khi chở phụ nữ chơi về, hình như quên đổ xăng.
Hai ngày nay ông gần như ăn ngủ tại công ty, lái xe nên để ý bình xăng sắp cạn.
đoạn đường trạm xăng nào gần.
Trạm xăng duy nhất thì khá hẻo lánh.
"Lão Giang , lẽ chúng ghé qua trạm xăng , xe sắp hết xăng." Trần Nghiệp Minh áy náy .
Lão Giang vô tư đáp:
"Không , một trạm xăng gần đây, thêm một đoạn nữa là tới."
Trần Nghiệp Minh gật đầu, cũng nghĩ như .
Hai liền lái xe đến trạm xăng.
khi xe chạy , họ phát hiện ai tiếp đón.
Trần Nghiệp Minh hạ cửa kính, hướng về khu vực nghỉ ngơi bên cạnh, gọi lớn:
"Có ai ?"