Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 337: Cơn Đau Đầu Của Lão Tổ Tông

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:36:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ăn hồ đồ?"

 

Trần Thiên Húc tức giận đến mức nước mắt ngừng rơi.

 

Mặt bé đỏ bừng, giật mạnh cặp kính xuống: "Con tận mắt thấy! Ba năm , ngày 3 tháng 7, cha và một phụ nữ! Hai ôm , con đều thấy hết ! Cha còn con ăn hồ đồ ?"

 

Mặt Trần Nghiệp Minh lập tức cứng , ngẩn ở cầu thang, ngờ con trai chuyện từ sớm như .

 

Ông cảm thấy mất hết thể diện, nhưng vì chột nên thể nổi giận.

 

"Thiên Húc , chuyện ... cha thể giải thích với con, con..."

 

"Cha, cha nên giải thích với con ?" Trần Thiên Húc mệt mỏi ngắt lời ông : "Người cha nên giải thích, con mới đúng!"

 

Bên điện thoại, Trần Nghiệp Minh im lặng.

 

Rõ ràng là còn mặt mũi nào để đối diện.

 

Thấy hai cha con đều im lặng, Tương Ly khẽ hiệu cho Trần Thiên Húc.

 

Cậu bé sực nhớ mục đích thật sự của cuộc gọi, hít sâu một : "Cha, hôm nay con gọi cho cha để chuyện . Cha vẫn còn ở công ty ?"

 

Trần Nghiệp Minh vốn nhắc chuyện mất mặt của , con trai chuyển chủ đề liền vội vàng tiếp lời: " , lát nữa cha sẽ về nhà, là chờ..."

 

"Chuyện thể chờ cha về nhà ." Đoán ông định gì, Trần Thiên Húc : "Cha, cha con . Con... con cũng giải thích thế nào, nhưng cha hãy nhớ lời con, tối nay cha tuyệt đối đừng về nhà một ."

 

Trần Nghiệp Minh khỏi ngạc nhiên: "Tại ?"

 

"Cái ... một hai câu khó mà ." Trần Thiên Húc cau mày, nên giải thích , sợ cha tin, bé nhanh trí : "Cha, cha cứ nhớ lời con là . Tuyệt đối về nhà một , cũng đừng đường tắt. Chỉ cần cha đồng ý với con, chuyện cũ con sẽ nhắc nữa, cha vẫn là cha của con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-337-con-dau-dau-cua-lao-to-tong.html.]

 

Trần Nghiệp Minh vốn đang nghi ngờ, Trần Thiên Húc thì do dự, lập tức đáp: "Được, cha . Con trai yên tâm, cha sẽ cẩn thận. Chỉ cần con đồng ý với cha, chuyện đừng với con, cha sẽ lời con."

 

Trần Thiên Húc hé miệng, gì đó, cuối cùng chỉ ừm một tiếng.

 

Trần Nghiệp Minh yên tâm, thêm vài câu gượng gạo cúp máy.

 

Trần Thiên Húc vẫn thể bình tĩnh, nắm chặt điện thoại, trái tim treo lơ lửng, lo lắng Tương Ly: "Như ... ?"

 

Tương Ly điềm tĩnh : "Được , đến ngày mai mới kết quả."

 

Trần Thiên Húc , vội vàng :

“Bây giờ ? Em với cha em như , ông lời em, chắc chắn sẽ , đúng ?”

 

“Tiểu hài tử, quá ngây thơ .” Tương Ly liếc bé một cái. “Cha sắp c.h.ế.t, dù Thiên Đạo để một tia sinh cơ để cháu gặp , cũng nghĩa là chỉ cần mở miệng, ông liền nữa.”

 

Nước mắt Trần Thiên Húc ngừng , tuôn trào.

 

Tương Ly chút đau đầu, ấn ấn thái dương, giơ tay ngăn . “Em trai nhỏ, thôi , sống c.h.ế.t đều là mệnh, phàm sự thể quá cưỡng cầu.”

 

, hôm nay cháu thật may mắn khi gặp Quan chủ của chúng .” Hạ Tân thêm. “Nếu hôm nay em đến, gặp Quan chủ của chúng , thì căn bản sẽ chuyện gì sẽ xảy . Ngày mai cha em thật sự c.h.ế.t, em cũng thể gì, đúng ? Em hãy thả lỏng tâm trạng, bây giờ chuẩn , hy vọng sống, vẫn hơn là gì cả. Cứ chờ tin tức .”

 

Lời của Hạ Tân tuy bình dân nhưng sai lẽ.

 

Nước mắt Trần Thiên Húc lập tức nghẹn .

 

lúc , điện thoại của bé reo lên.

 

Trần Thiên Húc cầm lên xem, là gọi đến.

 

 

Loading...