Hạ Tân đây từng lão đạo sĩ , khi gặp những linh thể hợp tác, họ cũng sẽ sử dụng Chân Ngôn Chú, để thể nhanh chóng và trực quan hơn hiểu chấp niệm oán niệm của linh thể, từ đó siêu độ cho họ.
mà...
Sư phụ cũng , từ ba đời còn ai Chân Ngôn Chú nữa .
Chân Ngôn Chú tưởng chừng đơn giản, nhưng tu luyện dễ. Không chỉ cần linh lực tu vi mạnh, mà còn cần khả năng tự chủ cực cao.
Nếu , vì thể dễ dàng thăm dò suy nghĩ của khác, dễ khiến tâm thần d.a.o động, tẩu hỏa nhập ma, sinh những ý niệm lệch lạc.
Vì , bình thường thể tu luyện Chân Ngôn Chú.
Hạ Tân chỉ từng tình cờ ghi chép về loại chú trong một cuốn cổ thư, nên trong trí nhớ chỉ còn ấn tượng mơ hồ.
"Chân Ngôn Chú?" Ôn Tử Thư kinh hoàng, suýt nữa buột miệng c.h.ử.i thề.
Nhận đây là , vội vàng bịt miệng , thấy những khác chú ý, mới thì thầm: "Nói như ... thì lợi hại , bảo ai thật là thật?"
" , nhưng thường dùng ." Hạ Tân thành thật trả lời.
Ôn Tử Thư rùng , ánh mắt Tương Ly đầy sợ hãi.
Quan chủ lợi hại như , còn cả Chân Ngôn Chú – một công cụ đáng gờm như thế...
Nếu Tam ca giấu quỹ đen, chẳng sẽ hỏi hết ?
Đáng sợ... thật sự quá đáng sợ!
Ôn Tử Thư xoa xoa cánh tay, thầm nghĩ, dù thế nào cũng thể lấy phụ nữ trong Huyền Môn.
Thật quá đáng sợ!
"Ta hỏi cô, cô tên là gì, hữu tình chú của cô học từ ai?"
Trong lúc suy nghĩ của Ôn Tử Thư đang trôi dạt tận , Tương Ly , bắt đầu hỏi cung.
"... tên Đường Thiến..." Mắt phụ nữ gần như đờ đẫn, hai tay nắm chặt che miệng, nhưng giọng vẫn vô thức thoát từ kẽ tay, cô kiểm soát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-325-hoi-gi-dap-nay-voi-lao-to-tong.html.]
Đường Thiến lo lắng đến đỏ cả mắt, nhưng cũng hiểu rõ, chắc chắn Tương Ly gì đó với .
Cô khống chế bản , nhưng cơ thể và linh hồn dường như tách rời.
Cô thấy giọng của vang lên: "... học từ sách..."
Tương Ly nhướng mày: "Từ sách?"
"Vâng..." Đường Thiến gật đầu. Nhận hiện tại thể kiểm soát , cô dần buông tay, chấp nhận phận, nghẹn ngào : "... nhà ở một vùng núi xa xôi, nơi đó đây lưu truyền một truyền thuyết và thuật pháp kỳ lạ. Bà ngoại khi còn sống là một phù thủy."
Đường Thiến lớn lên bên bà ngoại, từ nhỏ quen , quen thấy, nhiều điều mà khác .
Tuy nhiên, bà ngoại cô cô dính líu đến những thứ đó, nên luôn ngăn cản, cho học Vu thuật.
Đường Thiến tuy tò mò, nhưng vì bà ngoại cấm đoán, nên cũng dám tìm hiểu thêm.
Sau , khi bà ngoại qua đời, cô đang học ở xa. Khi về nhà dọn dẹp di vật, cô phát hiện một cuốn cổ thư kịp đốt hết.
Chắc là do bà ngoại để , đó vẫn còn nét chữ của bà.
Lúc sinh thời, lẽ bà tiêu hủy những tập ghi chép , nhưng kịp thì qua đời, lặng lẽ tắt thở trong núi.
Cuối cùng, hàng xóm phát hiện , mới báo tin cho Đường Thiến.
Đường Thiến thấy những ghi chép , ban đầu chỉ thấy tò mò, để tâm nhiều.
Vì đó là di vật của bà, cô giữ , mang theo về thành phố, tiếp tục học.
"Vậy cô sâu , tại dùng cách để hại ?" Tương Ly truy hỏi.
Đường Thiến siết chặt hai tay, cúi đầu, lưng còng , co rút như giấu , dường như điều khó .
tác dụng của Chân Ngôn Chú, cô vẫn buộc trả lời câu hỏi của Tương Ly.
"... ban đầu thật sự coi là thật..."