Không chỉ khó giải thích, e rằng còn khiến Diêu Hiên Hàng và Thôi Văn Triết sợ hãi.
Hạ Tân cũng lo điều sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Kiêu Dương Quán.
Dù , việc trong đạo quán một vong linh, thật chẳng chút nào.
Tương Ly liếc Diêu Hiên Hàng và Thôi Văn Triết đang ăn ngon lành, gì thêm.
lúc đó, điện thoại của Tương Ly reo lên.
Cô đặt bát đũa xuống, cầm điện thoại lên xem, là Phó Thời Diên gọi tới.
Cô nhướng mày, giây trong lòng hiểu rõ.
Phó Thời Diên gọi điện cho cô giờ , chắc chắn để mời ăn cơm.
Tương Ly bắt máy: “Alo, Phó Tổng?”
“Xin phiền Quan chủ.” Giọng trầm ấm của Phó Thời Diên vang lên từ đầu dây bên .
Tương Ly thật lòng cảm thấy, giọng của Phó Thời Diên mãi chán. Cô hỏi: “Phó Tổng, chuyện của Thương Quân Tiêu kết quả ?”
“Quả nhiên thể giấu Quan chủ.” Giọng pha chút ý . “Vừa Đoạn Kiếm Xuyên gọi điện đến, bắt và đưa đến sở cảnh sát. và Tử Thư đang đường đến đó, hỏi Quan chủ cùng xem ?”
Tương Ly còn kịp trả lời, Phó Thời Diên tiếp: “Người đó thể nghĩ cách hạ chú, e rằng thường. Sở cảnh sát chắc xử lý cô , nên mời Quan chủ, nếu thời gian, hãy đến xem qua một chút.”
Lời đến mức , Tương Ly cũng tiện từ chối: “Được thôi, lát nữa sẽ qua.”
“Không cần, chúng đang đường, tiện thể ghé qua đón Quan chủ luôn, sẽ đến ngay.” Phó Thời Diên dường như sắp xếp từ , chỉ chờ cô đồng ý.
Tương Ly như : “Được, chờ các tới.”
Phó Thời Diên lúc mới cúp máy.
Tương Ly đặt điện thoại xuống.
Hạ Tân lập tức hỏi: “Lão Tổ Tông, xảy chuyện gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-320-thoa-thuan-voi-lao-to-tong.html.]
Diêu Hiên Hàng và Thôi Văn Triết đối diện cũng đồng loạt sang.
Tương Ly cầm bát đũa, ăn thản nhiên : “Không gì, chỉ là lát nữa Phó Tổng sẽ đến đón chúng sở cảnh sát, chút chuyện cần giải quyết.”
Hạ Tân trợn tròn mắt. Đi sở cảnh sát mà bảo là gì ?
Xem chắc chắn Thương Quân Tiêu xảy chuyện gì, hơn nữa còn náo đến sở cảnh sát, chắc chắn chuyện nhỏ.
Cậu lo lắng hỏi: “Thương Quân Tiêu... sẽ xảy chuyện gì ngoài ý chứ?”
“Không đến mức đó. Nếu là ngoài ý , Phó Tổng trong điện thoại .” Tương Ly gắp thêm hai miếng cơm: “Đừng lo lắng, ăn nhanh , lát nữa còn đến sở cảnh sát.”
Nghe , Hạ Tân mới yên tâm, cùng Tương Ly ăn nhanh hơn.
Diêu Hiên Hàng và Thôi Văn Triết thấy thế, liếc .
Thôi Văn Triết hỏi: “Vậy, chúng ...”
Tương Ly ngước mắt : “Diêu công tử, các cứ ở đạo quán, ở đây an hơn. Nếu buồn chán, thể ngoài dạo xung quanh, nhưng đừng quá xa, sẽ chuyện gì .”
Thôi Văn Triết và Diêu Hiên Hàng gật đầu.
Có thể thấy, cuộc điện thoại mà Tương Ly nhận là chuyện của khách khác, liên quan đến họ.
Hai dĩ nhiên cũng nghĩ đến chuyện theo.
Sắp xếp như là hợp lý.
Ăn xong, Tương Ly gọi Phó Nhị đến, bảo về phòng, trông coi đạo quán cùng Lâm Vũ Dung, đồng thời chú ý đến Diêu Hiên Hàng và những khác, để đề phòng bất trắc.
Phó Nhị , lập tức vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Lão Tổ Tông yên tâm, con ở đây, chỉ cần là đồ trong đạo quán, tuyệt đối để xảy chuyện gì!”
Tương Ly thời gian khoác lác. Sau khi giao đạo quán cho hai trông coi, cô Điện phụ, lấy vài lá linh phù để dành dùng.
Hạ Tân dọn dẹp bát đũa xong, liền đến Chính điện, cùng Tương Ly chờ Phó Thời Diên đến.
Phó Thời Diên và Ôn Tử Thư hành động nhanh. Sau khi cúp điện thoại, chỉ mười mấy phút , hai xuất hiện cổng đạo quán.