Trong Kiêu Dương Quán.
Phó Nhị bên cạnh Tương Ly, thấy Lão Tổ Tông đột nhiên mở mắt liền nịnh nọt hỏi: “Lão Tổ Tông, tỉnh ?”
Hắn vẫn luôn nghĩ rằng Tương Ly chỉ ngủ.
Thực , Tương Ly ngủ, chỉ là nhắm mắt dưỡng thần mà thôi.
Cô cảm nhận linh khí d.a.o động đầu ngón tay, : “Không gì.”
Chỉ là động bùa hộ mệnh của cô.
Chắc là Thương Quân Tiêu bên đó xảy chuyện .
Tất cả đều trong dự đoán của cô.
Tương Ly trở , chút vui : “Thằng nhóc Hạ Tân đó, vẫn nấu xong cơm?”
Phó Nhị lập tức nắm lấy cơ hội: “ là miệng còn hôi sữa, việc chẳng chắc chắn gì cả. Nó chỉ là một đứa nhóc con, mong đợi gì chứ? Lão Tổ Tông, để con ở giúp nhé?”
“Ngươi?” Tương Ly liếc từ xuống , giọng lạnh nhạt: “Ngươi chẳng c.h.ế.t bảy trăm năm ? Vong linh thể ở dương thế lâu, tưởng ngươi hiểu rõ đạo lý .”
Phó Nhị hiểu ngay rằng từ chối, mặt già lập tức xụ xuống: “Con chỉ ở bên Lão Tổ Tông lâu thêm một chút thôi mà.”
Tương Ly ngáp một cái, phe phẩy quạt nan: “Ngươi ở thêm hai ngày thì , nhưng nhiều nhất là bảy ngày, đó ngoài. Đừng ép tay.”
Phó Nhị lập tức tỏ vẻ tủi .
Tương Ly như thấy.
Lúc , Hạ Tân đang bận rộn trong bếp, rằng Phó Nhị đang dụng tâm cơ cướp Lão Tổ Tông của .
Cậu xong bữa trưa cho , đang định gọi Tương Ly ăn thì chợt thấy tiếng gõ cửa.
Giữa trưa, ai đến nhỉ?
Hạ Tân lau tay tạp dề, bước mở cửa, liền thấy một phụ nữ ở ngoài.
Cậu quen, nên khách khí hỏi: “Nữ thí chủ, cô đến tìm ai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-315-con-gio-den.html.]
Người phụ nữ , trong mắt hiện rõ sự nghi ngờ, dò hỏi: “Tiểu sư phụ chào , đây là Kiêu Dương Quán ?”
Hạ Tân gật đầu, như chợt nhớ điều gì, liền mỉm : “Cô đến tìm Quan chủ Tương Ly của chúng ?”
Nghe , mắt phụ nữ sáng lên, tìm nhầm nơi, liền liên tục gật đầu: “ , đến tìm Quan chủ Tương Ly. Hôm qua nhờ Quan chủ xem bói cho , ID của là Cơn Gió Đen, các còn nhớ ?”
“Nhớ chứ!”
Cái ID , Hạ Tân nhớ rõ.
“À, mời cô .” Cậu , trong lòng chút kích động, mời phụ nữ hỏi: “Con gái cô ?”
Cơn Gió Đen theo trong: “Tên thật của là Tiêu Anh Vân. Lần đến là để đích cảm ơn Quan chủ. Hôm qua lời Quan chủ, về kịp thời nên con gái bây giờ .”
Hôm qua, cô đưa con gái khỏi nhà bao lâu thì xe cứu thương đến khu chung cư, đưa con gái cô bệnh viện.
May mắn là đến kịp, chỉ bỏng ở cánh tay khá nặng, những chỗ khác đều .
Hạ Tân , liền hỏi với vẻ lo lắng: “Bị bỏng nghiêm trọng ?”
“Cũng may, nhưng chắc chắn sẽ để sẹo.” Tiêu Anh Vân nhắc đến con gái thì giọng mang theo chút tự trách: “Đều là của . Hôm qua quên đun nước, con gái cả ngày uống, khát quá nên tự đun nước, kết quả suýt nữa thì thương nặng.”
Trẻ con vốn tính kiên nhẫn.
Khi đun nước, nó cũng trông chừng.
Tình Tình nghĩ nước sôi quá lâu, liền tranh thủ lúc chờ đun nước chơi xếp hình.
Kết quả là quên mất thời gian.
Khi tiếng báo động vang lên trong bếp, cô bé qua thì thấy nước trào ngoài.
Trẻ con chuyện rò rỉ khí gas là gì.
Thấy cảnh đó, nó nghĩ ngợi gì liền chạy tới, định nhấc ấm nước lên.
ấm nước quá nóng, chạm chịu nổi, khiến nước sôi văng , bỏng cả cánh tay.
Nhớ cảnh con gái tối qua trong bếp, t.h.ả.m thiết vì đau đớn, Tiêu Anh Vân thấy lòng quặn thắt.