"Ừm, đây là buổi hòa nhạc đầu tiên, dù thế nào nữa, em cũng ." Ánh mắt Thương Quân Tiêu kiên định.
Buổi hòa nhạc đầu tiên khi thành lập nhóm, nếu , chẳng những phụ lòng chính mà còn phụ lòng các thành viên khác.
Đoạn Kiếm Xuyên sớm hiểu tính cách của Thương Quân Tiêu, thêm lời nào, lập tức quần áo, đưa Thương Quân Tiêu khỏi nhà, chở đến công ty để hội họp với , đó cùng đến địa điểm trang điểm và tóc.
Ngồi xe đến công ty, Thương Quân Tiêu đeo kính râm, trông vô cùng ngầu.
hai tay nắm chặt dây an , rõ ràng bên trong vẫn còn căng thẳng.
Cậu chú ý quan sát tình hình xung quanh xe, thỉnh thoảng liếc một vòng.
"Có ở đây, sợ gì chứ?" Đoạn Kiếm Xuyên nhận thấy những hành động nhỏ của , trầm giọng .
Thương Quân Tiêu hạ giọng, cảnh giác : "Em chỉ sợ theo dõi em. Tứ ca, xem, đó hôm nay đến tìm em ? Giống như lời Quan chủ ..."
Đoạn Kiếm Xuyên an ủi: "Không cần tự dọa , cô chắc sẽ xuất hiện."
" mà..." Thương Quân Tiêu lo lắng mím môi: "Em cảm thấy cô sẽ xuất hiện. Tùng ca , buổi hòa nhạc hôm nay bọn em sẽ nghỉ vài ngày. Nếu cô hôm nay mặt, tiếp cận em, chắc sẽ đợi lâu."
Đôi mắt sắc như chim ưng của Đoạn Kiếm Xuyên tối , nhưng giọng vẫn bình thản: "Vậy cũng cần lo, ở đây, sẽ chuyện gì ."
Thương Quân Tiêu nghĩ thấy cũng đúng. Trong mấy em họ, ngoài Phó Thời Diên , giỏi đ.á.n.h đ.ấ.m nhất chính là Đoạn Kiếm Xuyên.
Có Tứ ca ở đây, cần sợ.
Thương Quân Tiêu tự động viên .
Đoạn Kiếm Xuyên nhanh chóng đưa Thương Quân Tiêu đến công ty.
Thương Quân Tiêu chào hỏi bảo vệ, dẫn Đoạn Kiếm Xuyên trong.
Hôm nay là ngày việc, công ty khá nhiều .
Thấy Thương Quân Tiêu, ai nấy đều khách sáo chào hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-312-den-cong-ty.html.]
Đoạn Kiếm Xuyên cảnh , lập tức hiểu rằng phận của Thương Quân Tiêu lẽ chỉ là bí mật công khai trong giới.
Anh bên cạnh Thương Quân Tiêu, liếc thấy ánh mắt những xung quanh đang đ.á.n.h giá , liền hạ giọng hỏi: "Út, ngành , ông chủ Thương đồng ý đúng ?"
"Không đồng ý ?" Thương Quân Tiêu hiểu vì Đoạn Kiếm Xuyên đột nhiên nhắc đến chuyện . Nhắc đến, cũng chút vui: "Em thật sự hiểu, tại bố em cổ hủ như ..."
Đoạn Kiếm Xuyên hề chuyện :
"Anh hỏi, vì chú Thương đồng ý ngành , còn vì thế mà cãi với , tại những ở đây dường như đều phận của ?"
Ánh mắt những đó Thương Quân Tiêu rõ ràng đúng, sự ngưỡng mộ khách sáo đơn thuần.
Trong mắt vài tinh ranh còn lộ rõ vẻ nịnh bợ và mưu đồ.
Thương Quân Tiêu “ồ” một tiếng, giải thích:
"Đó là vì em đến công ty dặn dò."
Đoạn Kiếm Xuyên: “???”
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của , Thương Quân Tiêu gượng:
"Chuyện ... em cũng ngờ. Sau khi em chắc chắn ký hợp đồng, em đột nhiên đến. Ban đầu em còn , mới . Nếu sớm, em chắc chắn để bà đến."
Đoạn Kiếm Xuyên: “...”
Thảo nào.
Anh thắc mắc tại ánh mắt của những kỳ quái như .
Đoạn Kiếm Xuyên của Thương Quân Tiêu là mềm lòng và bao che, đối với mấy đứa con đều yêu thương.
Bây giờ Thương Quân Tiêu cãi với gia đình, lẽ Thương cảm thấy bà mặt thể cho cuộc sống của Thương Quân Tiêu dễ dàng hơn một chút.
Đoạn Kiếm Xuyên liền gì nữa.
Hai cùng lên lầu, Thương Quân Tiêu nhắn tin cho Tùng ca để xác nhận địa điểm hội họp.