Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 304: Lão Tổ Sư Tải Lại Thế Giới Quan

Cập nhật lúc: 2025-11-11 00:45:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hôm qua trong điện thoại gặp ?” Nghe lời Diêu Huyên Hàng, Tương Ly nhướn mày. “Chỉ một đêm thôi, khuôn mặt của chắc đổi nhiều đến thế chứ?”

 

Diêu Huyên Hàng liên tục xua tay: “Không , ý , chỉ là bất ngờ...”

 

Thôi Văn Triết tới, : “Quán Chủ quả thực trẻ, là điều chúng ngờ tới.”

 

“Không quan trọng trẻ trẻ...” Tương Ly còn hết câu.

 

Hạ Tân linh hoạt bổ sung: “ , nghề của chúng xem tuổi tác, chỉ xem tu vi và bản lĩnh, hai vị xuống chuyện .”

 

Tương Ly liếc một cái, gì.

 

Diêu Huyên Hàng và Thôi Văn Triết đ.á.n.h lạc hướng, hai xuống vị trí đối diện Tương Ly.

 

Vừa xuống, Thôi Văn Triết liền cảm thấy bên cạnh lạnh lẽo, theo bản năng hỏi: “Trong phòng bật điều hòa thấp ?”

 

Tương Ly , liếc Phó Nhị đang cạnh Thôi Văn Triết, ánh mắt cảnh cáo.

 

Phó Nhị lập tức hiểu , hậm hực dậy, bay xa hơn.

 

Thôi Văn Triết lập tức “úy” một tiếng: “Sao tự nhiên lạnh nữa ?”

 

cảm giác sai ?

 

Nghe , Hạ Tân xung quanh, đoán nguyên nhân, trừ : “Có lẽ bên ngoài quá nóng, hai vị nên thấy lạnh, nhưng lâu chắc chắn sẽ thấy lạnh nữa .”

 

Thôi Văn Triết do dự : “Cũng lý...”

 

Thấy dường như vẫn còn nghi ngờ điều gì đó, Hạ Tân nhanh chóng chuyển hướng chú ý của họ: “Công tử Diêu, hai vị đến chắc chắn là chuyện nhờ Quán Chủ đúng ? Thế , hai vị cứ trò chuyện với Quán Chủ , con chuẩn cho hai vị, sẽ ngay.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-304-lao-to-su-tai-lai-the-gioi-quan.html.]

Diêu Huyên Hàng cảm ơn: “Cảm ơn nhé.”

 

Hạ Tân cần, cất bước ngoài.

 

Diêu Huyên Hàng trong lòng vẫn luôn bận tâm chuyện của . Sau khi Hạ Tân nhắc đến, liền để ý đến chuyện khác nữa.

 

Đợi Hạ Tân rời , về phía Tương Ly, mặt mày khổ sở, hỏi: “Quán Chủ, chuyện gặp hôm qua, đều . Chúng gì hư vô nữa, chỉ hỏi, hại , là ý gì? Chẳng lẽ giống như trong phim ảnh tiểu thuyết , rước thứ gì sạch sẽ ?”

 

Ngón trỏ tay của Tương Ly nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: “Ta hại . Công tử Diêu hiểu câu ý gì ?”

 

Diêu Huyên Hàng thấp thỏm lo sợ, nhất thời phản ứng kịp.

 

Tốc độ của Thôi Văn Triết nhanh hơn một chút: “Nói cách khác, là hại Huyên Hàng, chứ là thứ gì sạch sẽ?”

 

Diêu Huyên Hàng sững sờ, lúc mới hiểu .

 

Tương Ly gật đầu: “ . Hơn nữa hẳn là bên cạnh công tử Diêu. Anh phạm tiểu nhân đào hoa sát, hẳn là liên quan đến tình cảm.”

 

Diêu Huyên Hàng mở to mắt: “Liên quan đến tình cảm? Không thể nào! bạn gái, vợ chính là đống giày của .”

 

“...”

 

Tương Ly đầy dấu hỏi: “Còn cưới giày vợ ?”

 

Thôi Văn Triết dở dở : “Không , Quán Chủ hiểu lầm . Đó chỉ là một cách ví von của thôi. Người , Huyên Hàng một tật là thích sưu tập giày thể thao phiên bản giới hạn. Bây giờ nhiều trai đều thích sưu tập như , đối với họ, những đôi giày đó còn quan trọng hơn cả bạn gái.”

 

Tương Ly kinh ngạc, sờ cằm: “Các thật là kỳ quái.”

 

Diêu Huyên Hàng ngượng ngùng: “ chỉ sở thích thôi...”

 

Tương Ly : “Sở thích thì . Chắc chắn liên quan đến giày. Anh thử nghĩ kỹ xem, bên cạnh cô gái nào thầm yêu ?”

Loading...