“Ôi, tai , đau quá, đau quá!”
Hạ Tân đau đến mức kêu t.h.ả.m thiết, ôm tai, giãy giụa một cái chạy lưng Tương Ly. Cậu chỉ phía :
“Lão Tổ Sư, xem, con mà, dẫn theo ma ! Ma và khác !”
Hạ Tân thấy Phó Nhị, nhưng Tương Ly rõ.
Thấy hai đùa giỡn, Tương Ly bật :
“Có gì to tát , Kiêu Dương Quan từng ma đến, huống hồ ma cũng là do biến thành.”
Phó Nhị tưởng Tương Ly đang bênh vực nên càng thêm kiêu ngạo. Anh chắp tay lưng, chằm chằm Hạ Tân:
“ ! Nói cho đúng thì còn là bề của đấy. Cái đồ nhóc con , gặp bề cũng chào hỏi, sư phụ dạy thế nào hả?”
Hạ Tân thấy Phó Nhị, nhưng giọng của , liền liếc về hướng mà nên ở, đầu , công nhận Phó Nhị là bề .
Bề gì chứ, rõ ràng là đến để tranh giành Lão Tổ Sư với !
“Lão Tổ Sư, xem, xem cái nhóc con kìa!” Thấy , Phó Nhị càng cảm thấy Hạ Tân vô lễ, liên tục tố cáo.
Tương Ly nhướng mí mắt, liếc một cái, giọng điệu nhàn nhạt:
“Bây giờ nó coi như đồ của .”
Phó Nhị: “...”
Tương Ly thong thả thêm:
“Nói thật thì, bây giờ vai vế của nó hình như còn cao hơn ngươi.”
Phó Nhị: “???”
Hạ Tân: “!!!”
Hạ Tân vui mừng mở to mắt:
“Thật , Lão Tổ Sư?”
“Chỉ là thôi.” Tương Ly rút tay , giọng mang chút chê bai:
“Con , đồ của vẫn đủ tư cách. Chỉ là hứa với sư phụ con sẽ dạy dỗ con cho .”
Phó Nhị liền kích động:
“Vậy, Lão Tổ Sư, bây giờ nó thật sự coi là đồ của ?”
“Miễn cưỡng coi là .” Tương Ly đáp, giọng cũng đầy miễn cưỡng.
Phó Nhị phục, gần như mẩy:
“Không chứ, Lão Tổ Sư, nhận nó đồ chứ! Trước đây bằng Thiên Toàn thì thôi, giờ ngay cả một thằng nhóc ranh cũng bằng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-301-dong-vai-ve-roi.html.]
Tương Ly , nhớ chuyện cũ.
Phó Nhị và Thiên Toàn, cả hai đều từng Kiêu Dương Quan.
Khi đó, cô tử chính truyền nào, nhưng nhiều tử ngoại môn.
Phó Nhị và Thiên Toàn đều là những nổi bật trong các tử ngoại môn .
Thiên Toàn tuy Tương Ly đích dẫn môn, nhưng khi đó cô từng công bố ngoài rằng chính thức thu Thiên Toàn đồ .
Vì , các tử môn cũng rõ tâm tư của Tương Ly.
Phó Nhị vì chuyện từng ganh đua với Thiên Toàn, vượt qua để trở thành tử chính truyền của Tương Ly.
Rõ ràng là cuối cùng Tương Ly chọn Thiên Toàn.
Phó Nhị cũng thiên phú của bằng Thiên Toàn, thua thì thua.
tám trăm năm thua Thiên Toàn thì thôi, giờ thua cả thằng nhóc ranh Hạ Tân , khiến tâm lý sụp đổ .
Tương Ly ghét nhất là kiểu mẩy, kiên nhẫn “chậc” một tiếng:
“Được , lớn tuổi mà còn ầm ĩ như , thấy mất mặt ? Lát nữa khách quý đến, đừng cho khách của sợ mà bỏ chạy. Còn về vai vế của con và Hạ Tân, khó mà tính toán, thì đừng tính nữa. Dù con ở đây cũng lâu .”
Nói xong, Tương Ly cất bước thiên điện.
Đến cửa thiên điện, cô dừng , đẩy cửa dặn:
“Hạ Tân, thắp hương cho Tổ Sư Gia .”
“Vâng!”
Hạ Tân lập tức vui vẻ đáp, khác hẳn vẻ ủ rũ khi nãy.
Cậu còn kiêu ngạo hừ một tiếng về phía Phó Nhị, lon ton về chính điện.
Phó Nhị tức giận nhẹ.
dù Tương Ly , cũng thể thật sự so đo với một tiểu bối.
Giờ thì càng thể.
Còn về chính điện...
Anh càng thể bước .