Tương Ly nhàn nhạt : "Làm quá nhiều chuyện ác, c.h.ế.t thây, tiễn đưa, cũng là báo ứng."
"... Chết thây thì thể, nhưng chắc chắn tiễn đưa chứ?" Hạ Tân cảm thấy Tương Ly sai , nhỏ giọng : "Ông chủ Tào ba đứa con mà, hai trai một gái, thể tiễn đưa?"
Tương Ly đột nhiên nhíu mày: "Ba đứa con? Không thể nào."
"Tại thể?" Hạ Tân hiểu tại Tương Ly chắc chắn như .
Tương Ly: "Vùng mắt cung tử nữ của ông lõm ánh sáng, lúc ngươi đỡ ông , còn lướt qua lòng bàn tay của ông , duyên với con cái, hơn nữa tướng mạo của ông là tướng c.h.ế.t thảm tiễn đưa, thể con?"
Hạ Tân: "... , nhưng ông thật sự ba đứa con, đây cháu còn gặp ."
"Sao thể chứ?"
Tương Ly cau mày, suy nghĩ một lúc, dứt khoát : "Ta hiểu , ba đứa trẻ đó chắc chắn con của ông ."
Hạ Tân: "..."
Bước ngoặt , bất ngờ suýt ngã.
Hạ Tân vội vàng lắc đầu, "Không, như , tổ tông, cháu một câu khó , cho dù thể là vợ ông ngoại tình với khác kết hôn, nhưng... nhưng... cũng thể ba đứa trẻ đều liên quan đến ông chứ?"
Tương Ly quả quyết : "Tuyệt đối con của ông , sẽ sai."
Hạ Tân: "..."
Nhìn thấy bộ dạng của Tương Ly, chút hoài nghi bản , chẳng lẽ thật sự như tổ tông ?
Nếu là như ...
Vậy thì ông chủ Tào cũng khá đáng thương.
"Nói như , ông chủ Tào còn đáng thương." Hạ Tân thở dài.
Tương Ly: "Có gì đáng thương? Ta , cho tám mươi vạn, giúp ông giữ cái mạng ?"
Hạ Tân "A" một tiếng, ", nhưng tổ tông, c.h.ế.t bất đắc kỳ tử thường là tai nạn bất ngờ, tai nạn cũng thể giữ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-30-loi-cua-to-tong-se-khong-sai.html.]
"Đương nhiên, dặn ông cẩn thận một chút, hoặc cho ông một tấm bùa là ." Tương Ly xong dừng , "Ồ đúng , lát nữa còn mua giấy bùa."
Hạ Tân suy nghĩ một chút, trong quán thật sự còn giấy bùa nào nữa, liền gật đầu, ", cho dù chúng bùa cho ông dùng, chỉ sợ ông chủ Tào cũng sẽ dùng ?"
Tương Ly : "Vậy ngươi với ông thêm một nữa, dặn ông mấy ngày nhất là đừng ngoài."
Hạ Tân càng nghi ngờ, "Chân ông chủ Tào gãy , thể ngoài ?"
Tương Ly nhướng mày : "Sao?"
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Hạ Tân lập tức rơi sự hoài nghi bản , đấu tranh một lúc, nhân lúc món ăn lên, vẫn lấy điện thoại , gửi cho ông chủ Tào một tin nhắn.
Mặc dù ông chủ Tào gì, nhưng cũng thể thấy c.h.ế.t cứu.
Huống hồ, nghề của họ chính là nhắc nhở tránh hung tìm cát, mà nhắc nhở, chính là vi phạm tổ huấn.
Hạ Tân liền gửi cho ông chủ Tào một tin nhắn.
Nhìn thấy hành động nhỏ đó của Hạ Tân, Tương Ly nghĩ thầm, ánh mắt của lão đạo sĩ khi chọn đồ thật sự , Hạ Tân quả thật thiên phú gì.
, ánh mắt của lão đạo sĩ khi cũng tệ.
Hạ Tân quả thật là chí thiện, chuyện đều sẽ nghĩ theo hướng lương thiện.
Loại hoặc là ngộ đạo, hoặc là ngộ đạo sẽ trở thành đại năng.
Cũng coi như là một loại thiên phú khác.
Nghĩ đến đây, Tương Ly đồ tôn thuận mắt hơn nhiều.
Ngay lúc hai đang ăn cơm, ông chủ Tào bên nhận tin nhắn của Hạ Tân.
Vừa cúp điện thoại, nhớ những lời của Tương Ly, trong lòng ông tức giận thôi, thấy điện thoại tin nhắn, mở xem, suýt nữa ngã quỵ.
Cái thằng Hạ Tân , ông g.i.ế.c c.h.ế.t nó!
Ông chủ Tào tức đến nghiến răng nghiến lợi, thì điện thoại reo lên.
Ban đầu tưởng là Hạ Tân gọi tới, ông tức giận cầm lên xem, là vợ của gọi tới.